Không quan tâm đến trong lòng Cao Tùng Lư đang y y này nọ, Thành Thiên Hữu nhìn về Thành Tử Thu trước sau như một đang cầm trường kiếm thủ hộ cẩn thận cho Diệp Vũ Phi đám người, nhíu mày quát.
Quy hàng Ngoại Lai Tu Luyện Giả, cụ thể tại đây là Triều Tịch Thánh Cung, tông phái đối với Vạn Tinh Đại Lục người mà nói là hận đến xương tủy. Hơn nữa vừa rồi Thành Tử Thu còn ra tay sát không ít Trưởng Bối của Thành gia bọn họ, Thành Tử Thu người này là tội đáng chết vạn lần.
“Bệ Hạ! Tử Thu không có hối hận những việc mà mình đã làm!” Thành Tử Thu đối với lại Thành Thiên Hữu thi lễ một cái, dù sao, hắn cũng là người của Thành gia, sau đó hắn là nói tiếp:
“Bệ Hạ! Nhân đây ta cũng muốn khuyên ngài cùng hai vị một câu, nên đầu hàng trước khi quá muộn! Chủ Nhân phía sau ta, là tồn tại không phải các ngươi có thể tưởng tượng được! “ Thành Tử Thu lên tiếng khuyên can.
Thành Tử Thu đây cũng là nói rất thật, dù là bây giờ bọn họ đang bị đám người Thành Thiên Hữu vây công, nguy cơ tứ phương, nhưng Tam Đại Đế Quốc người muốn đem bọn họ đánh bại là không dễ.
Cái kia còn chưa tính đến thủ đoạn mà hai người Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng đang có trong tay, như bọn họ xuất ra mà nói, ai thắng ai thua là rất khó nói.
Hơn nữa, điều mà Thành Tử Thu quan ngại nhất là Diệp Tử Phàm đang tại Lan Hạo Thành bên kia.
Trước đây, hắn nghĩ Diệp Tử Phàm là Ngụy Thánh cường giả, cao lắm cũng chỉ là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn, nhưng qua một số thủ đoạn mà y để lại cho Diệp Vũ Phi hai người, đặt biệt là Ngọc Phù diệt sát đi Cố Ngã Hành đám người kia, hắn là đã thay đổi suy nghĩ, Diệp Tử Phàm người này không phải là Ngụy Thánh cường giả đơn giản như vậy, rất có thể người này là một tôn Thánh Vương cường giả trong truyền thuyết kia.
Dù là không biết Diệp Tử Phàm làm cách nào để qua mặt được Thế Giới Ý Chí mà vẫn có thể bảo tồn được thực lực, nhưng Diệp Tử Phàm là Thánh Vương cường giả là không có sai.
Tam Đại Đế Quốc lần này không phải là chống lại Ngụy Thánh, Hóa Thần, mà là đang chống lại Thánh Vương cường giả chân chính, không cần nghĩ hắn cũng biết sẽ có cái gì kết cục.
Theo như Thành Tử Thu nghĩ, đừng nói là Tam Đại Đế Quốc, dù có là ba mươi cái Đế Quốc, chỉ sợ là chúng nó cũng không đủ cho Diệp Tử Phàm sát.
Niệm tình đồng hương, Thành Tử Thu là cố ý nhắc nhở những người này một tiếng, nhưng nếu như bọn họ không có nghe mà nói, hắn cũng là hết cách rồi.
“Phản rồi! Phản rồi! Hôm nay Thành Thiên Hữu ta sẽ thay mặt Thành gia, thanh lý môn hộ!” Thành Thiên Hữu nghe Thành Tử Thu nói như thế, gương mặt là lúc xanh lúc trắng, cực kỳ là giận dữ nói.
Bổn ý của Thành Thiên Hữu không thật sự muốn trừng phạt Thành Tử Thu cái gì, chỉ cần Thành Tử Thu nhận tội, hắn sẽ là sấm to mưa nhỏ, xem như không có chuyện gì xảy ra, đưa về quan bế một vài năm là được rồi.
Hơn ai hết, hắn hiểu được Vạn Tinh Đại Lục tình thế cũng như Tề Quốc bọn họ không mấy khả quan.
Bên ngoài Triều Tịch Thánh Cung người nhăm nhe muốn chiếm đoạt hết tài nguyên nơi đây, bên trong Tam Đại Đế Quốc bây giờ bằng mặt không bằng lòng, dù hiện nay Tam Quốc đang trong giai đoạn hợp tác, nhưng khi đem Ngoại Lai Tu Luyện Giả tiêu trừ, không bao lâu Tam Quốc sẽ lại khai chiến nhằm thống nhất Vạn Tinh Đại Lục. Như sớm nhất mà nói, không chừng bây giờ Tam Quốc sẽ khai chiến ngay tức khắc p2e2u cũng không phải là chuyện gì quá ngạc nhiên.
Dưới tình cảnh như thế, Thành Thiên Hữu hắn rất là cần người, đặc biệt là người như là Thành Tử Thu một dạng. Trong tay Thành Tử Thu đang là nắm giữ một kiện Cấm Khí Cao Cấp tối đỉnh, như hai người bọn họ liên hợp với nhau, có thể xuất kỳ bất ý xử lý tất cả mọi người nơi đây.
Thế nhưng Thành Tử Thu lại gian ngoan mất linh, một hai phải cùng Triều Tịch Thánh Cung đám người đồng sinh cộng tử, còn khuyên hắn đầu hàng, làm con chó cho người khác như là Thành Tử Thu vậy. Thử hỏi hắn làm sao có thể tha thứ cho Thành Tử Thu được, lần này hắn nhất định phải đem Thành Tử Thu cấp diệt mới được.
“Ngụy Hoàng! Minh Hoàng! Thành Tử Thu này liền giao cho ta. Còn là Cố Vấn Thiên cùng Cố Không Tà phiền hai vị xuất thủ! “ Căm hận đối với lại Thành Tử Thu gằn giọng một tiếng. Thành Thiên Hữu quay lại ôm quyền nói với Chu Tưởng Văn hai người.
Nơi đây hiện tại tuy Tam Quốc bọn họ chiếm hết thượng phong, thế nhưng vẫn còn Thành Tử Thu ba người kia trong tay cầm Cấm Khí Cao Cấp tối đỉnh vẫn là một khúc xương khó gặm.
Trùng hợp bên bọn họ cũng là có ba người, phân ra mỗi người một tên, như vậy là công bằng nhất, còn về ai có thể xử lý sớm đối thủ của mình, vậy thì phải xem vào bản lĩnh của mỗi người bọn họ.
“Ân! Tề Hoàng ý kiến không tồi, ta cũng đang có ý đó. Cố Vấn Thiên giao cho ta xử lý, người còn lại phiền đến Minh Hoàng ngài ra tay!” Cao Tùng Lư gật đầu đồng ý với lại ý kiến vừa rồi của Thành Thiên Hữu, hắn quay sang Chu Tưởng Văn lên tiếng đề nghị nói.
Tình cảnh hiện nay khá là trong sáng, Tam Đại Đế Quốc bọn họ đã dẹp đi chướng ngại phiền toái nhất là cái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận kia, dư lại cũng chỉ còn có ba kiện Cấm Khí Cao Cấp tối đỉnh trong tay của Cố Vấn Thiên ba người, mỗi người một tên là hợp lý nhất.
Riêng chuyện xử lý hai con tiểu nha đầu kia thế nào, không có đem ra bàn đến, tại đây ai cũng là người thông minh, đều là biết được, như giải quyết nhanh gọn đối thủ của mình, như thế liền có thể nhanh chân quay lại bắt Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi, vấn đề này trong lòng mọi người hiểu là được rồi, không cần thiết phải nói ra, giờ là phải xem trong ba người, ai có thực lực cường đại hơn.
“Tề Hoàng! Ngụy Hoàng! Hai người các ngươi không cần phải động tay chân, đám người kia giao cho ta xử lý là được rồi. Hai ngươi có việc quan trọng hơn cần làm!”
Khác với lại suy nghĩ của Cao Tùng Lư, Thành Thiên Hữu hai người là Chu Tưởng Văn sẽ gật đầu đồng ý cách phân chia này, nhưng lời vừa rồi của Chu Tưởng Văn nói ra, lại làm cho hai người không khỏi bất ngờ. Nhất là Cao Tùng Lư, hắn là người bất ngờ hơn cả, trong số ba người kia, Cố Vấn Thiên là Hoàng Đế Yến Quốc, người có thực lực mạnh nhất, hắn là đã chọn tên này làm đối thủ, nhận hết việc khó về mình, vì cáo gì Chu Tưởng Văn lại không có đồng ý.
Còn nói hai người bọn họ có việc khác làm, đây là ý gì? Hiện tại ngoài diệt đi Ngoại Lai Tu Luyện Giả ra, còn có việc gì quan trọng hơn việc này.
“Minh Hoàng? Ngươi là muốn hai người chúng ta làm việc gì?” Thành Thiên Hữu cùng Cao Tùng Lư đồng thanh lên tiếng hỏi.
Hỏi xong, không có chờ Chu Tưởng Văn trả lời, hai người bọn họ là rời xa vị trí của Chu Tưởng Văn khá xa, rất là đề phòng nhìn Chu Tưởng Văn, chờ hắn lên tiếng trả lời.
Thành Thiên Hữu cùng Cao Tùng Lư vừa rồi có quan sát đến, khi Chu Tưởng Văn nói ra câu nói kia, giọng điệu đối với hai người bọn họ không còn khách khí như trước, thần sắc cũng là thay đổi rất nhiều, so với lại trước đây như hai người xa lạ.
Quan trọng hơn, Chu Tưởng Văn trong ánh mắt bây giờ tràn đầy sát ý, không phải là đối với lại đám người Cố Vấn Thiên tỏa ra sát ý, mà là chính đối với hai người bọn họ. Chu Tưởng Văn muốn sát hai người bọn họ.
“Việc gì? Đương nhiên là muốn hai ngươi xuống Minh Giới báo danh rồi! “ Chu Tưởng Văn lạnh lẽo cười nói. Như là Cao Tùng Lư cùng Thành Thiên Hữu hai vị cường đại Đế Quốc Hoàng Đế phải chết tất yếu một dạng.
“Chu Tưởng Văn? Ngươi biết mình đang nói cái gì hay là không?”
Cao Tùng Lư cùng Thành Thiên Hữu gương mặt rất là khó xem, từ Chu Tưởng Văn đối với hai người bọn họ phát ra sát ý, hai người bọn họ đã sinh nghi, nhưng chỉ là nghi hoặc, đến bây giờ chính miệng của Chu Tưởng Văn lên tiếng xác nhận, bọn họ mới thật sự tin tưởng, đây là sự thật.
Hắc ám lưu, main kiêu hùng sát phạt quyết đoán, âm mưu tầng tầng lớp lớp, NVP IQ cao bố cục vạn cổ! Thời Không Hỗn Loạn
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 1016: Quan Trọng Hơn!
Chương 1016: Quan Trọng Hơn!