"Hai Vị Tiểu Chủ Nhân! Như có sử dụng Cửu U Thánh Lệnh đem Thanh Lôi Thánh Vương vị kia diệt đi thì có thể thế nào?"
"Các ngươi đừng có quên, Triều Tịch Thánh Cung này không chỉ có một vị Thánh Vương Cường Giả đâu!". Câu trước Hổ Huyền Phương nói cho Diệp Vũ Phi hai người nghe, câu sau chính là nhắc nhở Cáp Duy mấy người thấy tiền mờ mắt này biết.
"Lão Phương! Ngươi vẫn là người suy nghĩ chu toàn nhất, Ôn Địch ta xin bội phục!". Lời nói của Hổ Huyền Phương như là đánh thức người trong mộng, cả Diệp Vũ Phi hai người cũng như là Ôn Địch mấy người đều là đánh một cái rùng mình.
Hổ Huyền Phương nhắc nhở, bọn họ mới chợt nhớ đến, tại Triều Tịch Thánh Cung này, lợi hại nhất Cường Giả không phải là Thanh Lôi Thánh Vương, mà là vị kia đang bế quan chưa ra Triều Tịch Thánh Cung Thánh Chủ.
Đây là một tôn Đạo Thể Thánh Vương không chỉ có số có má không chỉ tại Thánh Nhân Giới Hạ Thánh Vực, mà còn là cả Yêu, Ma hai Vực cũng biết đến tiếng tăm của người này.
Không quá khi nói, dù cho Hổ Huyền Phương có cầm cái này Cửu U Thánh Lệnh trong tay, cũng không thể nào sát được Đạo Thể Thánh Vương Chí Cường Giả Dung Tinh Kỳ.
Như vừa rồi bọn họ ép buộc Thanh Lôi Thánh Vương quá, tên kia thế nào cũng sẽ chọn cách ngọc thạch câu phần, Thánh Vương Cường Giả tuyệt đối không thể nào mà cúi đầu dưới một đám kiến hôi Hóa Thần cảnh cho được.
Đến cái kia tình cảnh, bên hắn đây có thể dùng Cửu U Thánh Lệnh sát đi Thanh Lôi Thánh Vương, nhưng mà sau đó sẽ dẫn ra một cường đại hơn đối thủ gấp trăm lần Thanh Lôi Thánh Vương là Triều Tịch Thánh Chủ. Không còn Cửu U Thánh Lệnh hộ mệnh, kết cục của bọn họ như thế nào, trong lòng ai cũng là có thể suy đoán ra được.
Nghĩ đến mà sợ, cũng may Hổ Huyền Phương kéo đi đám người mình đúng lúc, như không mà nói, cả đám giờ đây đã tại bên dưới chơi đùa.
Mấy người bọn họ có chết cũng không có chuyện gì, nhưng mà Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người tuyệt đối không thể có chuyện gì, như không mà nói, bọn họ đây có chết cũng không hết tội.
"Các ngươi hiểu được như vậy thì là tốt rồi!" Hổ Huyền Phương đứng lên, cũng không quan tâm đến một bộ biết lỗi của Diệp Vũ Đồng hai người, cũng như là bị dọa sợ Ôn Địch đám người, hắn đứng lên nhìn về phía xa xăm, vẽ mặt đầy trầm ngâm.
Có một điều mả Hổ Huyền Phương hắn không có nói cho đám người này biết, đó là cho dù hắn đây có sử dụng Cửu U Thánh Lệnh, cũng chưa chắc gì có thể sát được Thanh Lôi Thánh Vương tên kia đâu.
Cái này Thanh Lôi Thánh Vương tinh minh như quỷ, hắn không có hiện thân nói chuyện, chính là vì cảm nhận được nguy hiểm từ Cửu U Thánh Lệnh.
Tại vị trí xa kia, cụ thể tại đây là Thanh Lôi Sơn, tôn này có thể lợi dụng những thủ đoạn trong tay thoát chết, nhất là cái kia Hộ Tông Phù Trận, nó đẳng cấp đã đạt đến Thánh Giai, có thể chịu đựng được Thánh Thể Thánh Vương Cường Chí Cường Giả vài lần công kích.
Như Hổ Huyền Phương hắn sử dụng ra Cửu U Thánh Lệnh mà nói, cao lắm chỉ có thể đem Hộ Cung Phù Trận phá đi mà thôi, Thanh Lôi Thánh Vương đám người là sẽ không có vấn đề gì.
Thế cho nên hắn mới ngăn cản Diệp Vũ Phi hai người, cũng như kéo bọn họ rời đi, bảo hộ hai con nha đầu này an toàn, vẫn là ưu tiên hàng đầu của Hổ Huyền Phương hắn, đây chính là Diệp Tử Phàm trước khi đi trao Cửu U Thánh Lệnh này cho hắn dặn dò rất kỹ lưỡng, còn những chuyện khác ân oán, chờ đợi ngài ấy hồi Triều Tịch Thánh Cung sẽ xử lý sau.
...
Cả Dương Tiểu My cũng như là Hổ Huyền Phương đám người, hai bên hiện tại không làm gì được nhau, cả hau đều đang là chờ hậu trường của mình đến để xử lý đối phương, nên là tạm thời ngưng lại chiến hỏa, nhờ đó, Triều Tịch Thánh Cung cũng vượt qua được những ngày tháng yên bình hiếm hoi trong thời gian tới.
Nhưng tất cả Đệ Tử cũng như Trưởng Lão của Triều Tịch Thánh Cung đều biết, biểu hiện an tĩnh hiện tại chỉ là tạm thời, là im lặng trước cơn bão tố, trong thời gian tới, nếu như một trong hai người kia trở lại.
Thánh Cung sẽ là lâm vào một cuộc chiến hỏa mới mà thôi, khi đó không biết sẽ có bao nhiêu người sẽ bị mất mạng trong chiến sự của đôi bên.
Thánh Cung bên trong hiện tại, từ Trưởng Lão cho đến Đệ Tử, qua chuyện ngày hôm nay trong lòng đều thấp thỏm bất an, rất là sợ mình bị cuốn vào trận này Chiến hỏa trong tương lai, sợ mình sẽ chết oan chết uổng như là Bạch Bất Phục đám người một dạng.
Thánh Cung tuy bình an, mọi người không nói chuyện gì, nhưng mà lại phủ lên đó một tầng áp lực cường đại, áp lực kia đè ép mọi người không thể nào thở nổi. Giờ đây bọn họ chỉ có thể cầu trời khấn phật, vị kia Triều Tịch Thánh Chủ bế quan nhanh chóng một chút, chỉ cần ngài ấy xuất quan, mọi chuyện sẽ được giải quyết một cách êm thấm.
Chỉ là bọn họ cũng biết, hy vọng này không phải quá cao, Thánh Vương Cường Giả mỗi một lần bế quan sao có thể ít hơn vài trăn vạn năm, Triều Tịch Thánh Chủ chỉ mới vào Thánh Địa mấy tháng, sao có thể xuất quan nhanh đến như vậy được. Chờ ngài ấy xuất quan, tro cốt của bọn họ có lẽ đã nguội lạnh từ lâu, xem ra là phải nghĩ phương pháp khác mà thôi.
...
Triều Tịch Thánh Cung! Thanh Lôi Sơn!
"Ầm ầm!!! "
"Đúng là tiện nữ nhân, được việc không thấy, hư chuyện thì nhiều!". Thanh Lôi Điện bên trong không có ai, Thanh Lôi Thánh Vương có thể tự do thoải mái phát tiết những cái bất mãn mình dồn nén bấy lâu nay, không cần sợ phải mất đi hình tượng.
Tiện nữ nhân trong lời nói của Thanh Lôi Thánh Vương, không ai ngoài Dương Tiểu My, chính là người con gái này, làm hại hắn mất đi hai cây quý giá Thọ Linh Thánh Sâm, hắn hận không thể đem cái kia tiện nữ nhân phanh thây thành muôn mảnh.
"Nhược Hề Thánh Vương! Lần này ta là bỏ ra rất là lớn một cái giá để mà cứu con gái của ngươi, trở lại Thánh Cung, ngươi cũng đừng có làm cho ta phải thất vọng mới tốt! ". Thanh Lôi Thánh Vương phát tiếc cũng đã phát xong, hắn cũng là bình tĩnh trở lại, lấy trong tay một cái Kim Sắc Ngọc Phù ra, ngắm nghía một chút, sau đó tự mình nói.
Thật ra mà nói, hắn đâu có muốn cứu Dương Tiểu My kia chút nào, hơn ai hết, hắn còn là muốn Dương Tiểu My chết càng nhanh càng tốt, như vậy Thiên Nhi của hắn tại dưới Minh Giới cũng có người làm bạn.
Nhưng không hiểu như thế nào, tại cái thời khắc cuối cùng, vào thời điểm mà Cố Không Thánh Phù bị hủy diệt kia, con mụ đàn bà Thủy Nhược Hề kia lại dùng Quang Ảnh Thánh Phù cùng hắn giao lưu nói chuyện tình cảm, trong đó để lộ Dương Tiểu My là con gái của bà ta, nhờ hắn trông nom một hai, mấy tháng sau hồi lại Triều Tịch Thánh Cung, nàng ta sẽ có hậu tạ.
Trong lời nói kia còn chứa vô tận uy hiếp, nếu như Dương Tiểu My kia có chuyện gì xảy ra mà nói, Thủy Nhược Hề con đàn bà điên kia sẽ cùng hắn đây liều mạng, không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể ra mặt ngăn cản Diệp Vũ Phi đám người xử lý Dương Tiểu My.
"Hắc! Hắc! Hắc! Tinh Kỳ lão đại, như ngươi biết Thủy Nhược Hề con đàn bà kia có nữ nhi, chắc ngươi sẽ tức giận lắm!". Nghĩ đến chuyện gì, Thanh Lôi Thánh Vương không khỏi cười lên một cách quái dị nói.
Triều Tịch Thánh Cung bên trong, Dung Tinh Kỳ vốn có tình cảm với lại Thủy Nhược Hề, đây là điều mà rất nhiều người đều có thể biết đến, Thủy Nhược Hề con lẳng lơ kia cũng không có ít lần mày qua mắt lại với Dung Tinh Kỳ, nhưng giờ đây, một khi Dung Tinh Kỳ biết Thủy Nhược Hề có một đứa con gái riêng, khi đó tình cảm của hai người không biết có còn nồng ấm như xưa nữa hay là không.
Nói ra cái này Thủy Nhược Hề cũng đúng là rất để ý người này nữ nhi của mình, như hắn tính toán mà nói, nếu Dương Tiểu My không tại nguy hiểm đến tính mạng mạng mà nói, Thủy Nhược Hề sẽ không bao giờ tự nhận lại đứa con gái này của mình đâu, lòng thương yêu con cái của Thủy Nhược Hề, làm cho hắn cũng cảm động không thôi.
Cũng là không có biết, Thủy Nhược Hề có đứa con gái này là từ khi nào, Thanh Lôi Thánh hắn nhớ đến, Dương Tiểu My là Dương gia Đệ Tử, như thế nào có thể là con của Thủy Nhược Hề được, cũng không biết Thủy Nhược Hề dùng phương pháp nào tráo đổi đi cái Dương Tiểu My thật kia, cũng như Dương Tiểu My thật hiện tại như thế nào rồi.
"Diệp Tử Phàm a Diệp Tử Phàm! Bản tọa có phải là đã đánh giá quá thấp nhà ngươi rồi hay không? ". Bỏ qua cái kia Dương Tiểu My một chuyện, Thanh Lôi Thánh Vương đứng lên, trầm ngâm nhìn về phương xa, rất có một bộ không được nắm chắc cảm giác.
Hắn chỉ mới rời Thánh Cung xử lý một ít chuyện không được bao lâu thì hồi lại Triều Tịch Thánh Cung, chỉ là hắn không nghĩ đến, trong mấy ngày hắn rời đi Triều Tịch Thánh Cung, nơi này lại xảy ra nhiều chuyện đến như vậy.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 1236: Nhược Hề Chi Tử!
Chương 1236: Nhược Hề Chi Tử!