Ánh mắt của Diệp Tử Phàm đỏ ngầu như máu, đây là biểu hiện của người đã mất hết lý trí mới có, loại này điên cuồng trạng thái, như phàm nhân tại giữa đánh nhau, đối thủ của hắn nhìn thấy như thế một màn, chắc chắn sẽ là bọ chạy mất dạng, ai hơi đâu đi cùng người điên liều mạng.
Chỉ là đáng tiếc, nơi đây là Tu Luyện Giới, là dùng Pháp Tắc, Thần Thông, Thánh Lực giao phong, càng là điên cuồng người, càng mất bình tĩnh người, đó là nắm chín mươi phần trăm thất bại vào thân!
"Không biết sống chết đồ vật! ".
"Nguyệt Thần Đao Trãm! Sát!". Nguyệt Bán Ông cũng là lập tức xuất thủ, một thanh đao hình lưỡi liềm xuất hiện, phá tan mọi khoảng cách về không gian cùng thời gian, trãm về hướng Diệp Tử Phàm vị trí đang đứng.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! ".
"Phốc... A..!".
Đao, Kiếm va chạm, kinh thiên âm chấn vang lên, bên kia Nguyệt Thần Tộc đám người quan chiến còn nghe được đến, như không phải có Giới Vực của Nguyệt Bán Ông bao phủ, không ít người đã bị diệt trong một kích kia, dù là vậy, nhiều người cũng là ôm đầu đau đớn, thất khiếu đổ máu. Thánh Vương cấp bậc cường giả giao thủ, nào có phải Bán Thánh có thể xem được.
...
"Đã chết! Ha ha ha! Tên kia Thánh Vương đã bị Lão Tổ Tông chúng ta cấp diệt! ".
"Không có sai! Một tên Phàm Thể Thánh Vương, lấy cái gì cùng Lão Tổ Tông chúng ta so chứ!".
"Ha ha ha! Từ hôm nay không cần phải sợ người của Nhân Tộc đến đây diệt chúng ta nữa! ".
Nhiều người là bị chấn thất khiếu đổ máu, nhưng cũng có những tôn Bán Thánh Cường tu vi thâm hậu hơn, dùng Nguyên Lực của mình chấn trụ thương thế trong người, nhìn kỹ được đến trận chiến bên kia.
Khi mà bọn họ nhìn thấy Bạch Phát Lão Giả sau một kích của Nguyệt Bán Ông ngay cả tra cũng không còn, liền là nhảy lên ăn mừng, tiếng hò hét sôi động cả một cái khung trời.
"Xoẹt! ".
"Chúc mừng Lão Tổ Tông đại thắng trở về! Lão Tổ Tông Thiên Hạ Vô Song!" Nguyệt Thần Tộc đám người, nhìn thấy Nguyệt Bán Ông thu hồi lại Giới Vực của mình, trở lại Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh Đại Môn, dưới sự lãnh đạo của Tộc Trưởng Nguyệt Bán Nguyên, mấy vạn người quỳ xuống tung hô Nguyệt Bán Ông như là thần minh, một đại anh hùng của dân tộc.
"Tất cả mọi người đứng lên đi!" Nguyệt Bán Ông một bộ khá là hưởng thụ, hắn gật đầu một cái, sau đó phất tay lên, ra hiệu cho mọi người đứng cả lên.
Thật ra đám người này không cần phải đưa hắn lên tận mây xanh như thế kia, tên họ Diệp Thánh Vương kia chỉ là một tên Phàm Thể Thánh Vương sơ kỳ tiểu thành Cường Giả, còn là yếu nhất một loại Thánh Vương kia.
Hơn nữa tên kia còn là tại trong Giới Vực của hắn nữa, thực lực mười không phát huy được một, có thể làm ra được cái gì sóng gió đó mới là quái sự.
Sát một đối thủ không có bao nhiêu thực lực như thế, nói thật cũng không có vinh quang gì cho lắm, nhưng là người mà, được người ta tung hô cũng là rất có mặt mũi đó chứ, hắn vẫn là thích hưởng thụ loại này cảm giác nhất.
"Phải rồi! xDLKp Bán Minh hài tử kia như thế nào rồi?" Nguyệt Bán Ông như nhớ đến cái chuyện gì, lên tiếng hỏi Nguyệt Bán Nguyên.
Cái này Nguyệt Bán Nguyên, như hắn nhớ không nhầm mà nói, không lâu trước đây đã đưa Nguyệt Bán Minh vào bên trong Thánh Địa, dựa vào Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, cứu lại Thánh Hồn đang tán loạn của Nguyệt Bán Minh, theo lẽ thường giờ đây Nguyệt Bán Nguyên là vẫn đang tại bên cạnh chăm sóc cho Nguyệt Bán Minh mới đúng, hắn rời xa Nguyệt Bán Minh, đến nơi này là vì cái gì.
"Hồi bẩm Lão Tổ Tông! Bán Minh cái kia hài tử sau khi được đưa đến Thánh Địa, nằm lên Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, đã không có chuyện gì rồi!". Nguyệt Bán Nguyên cung kính hồi đáp Nguyệt Bán Ông, gương mặt hắn hiện tại không khỏi chứa một tia hỷ sắc.
Nguyệt Bán Nguyên là nhớ đến, khi hắn đưa Nguyệt Bán Minh đặt lên trăm mét Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, thương thế của Nguyệt Bán Minh là khởi sắc thấy rõ, tán loạn Thánh Hồn cũng đã dần ngưng thực lại, có thể nói là không có vấn đề gì.
Sau đó chính Nguyệt Bán Minh tỉnh lại, tự nhận mình không sao, còn là khuyên hắn ra bên ngoài theo dõi tình cảnh bên ngoài, xem tên Thánh Vương Cường Giả kia đã đuổi đến chưa, còn Nguyệt Bán Ông có thể khắc chế được tên Thánh Vương Cường Giả kia không?
Nhận thấy Nguyệt Bán Minh thật sự không có chuyện gì, cũng là nhớ ra vừa rồi mình chưa có xin phép Nguyệt Bán Ông đã vội rời đi.
Thế nên hắn chỉ để lại một vài tên Trưởng Lão Nguyệt Thiên Thư trông nom cho Nguyệt Bán Minh, còn mình thì chạy ra bên ngoài này, nhờ có như vậy, hắn mới được tận mắt chứng kiến cảnh Thánh Vương Cường Giả giao thủ, rất là đặt sắc.
"Lão Tổ Tông! Tộc Trưởng! Đại sự không ổn, đại sự không ổn!".
"Thiên Thư Trưởng Lão? Đã xảy ra chuyện gì? Không phải là ngươi đang chăm sóc cho Bán Minh hay sao?". Tâm trạng đang cao hứng bừng bừng Nguyệt Bán Nguyên, nghe được tên vừa chạy ra từ bên trong Bí Cảnh la lớn, liền là bị vùi lấp quá nửa.
Nhìn lại người vừa lên tiếng là Nguyệt Thiên Thư sau, niềm vui còn lại cũng biến mất không còn, còn lại chỉ là vô tận lo lắng cùng sợ hãi. Nguyệt Thiên Thư người này, chính là một trong số những Bán Thánh Cường Giả mà hắn để lại trông coi thương thế cũng như tình trạng khôi phục của đứa con yêu hắn là Nguyệt Bán Minh, giờ đây tên này chạy ra đây với một bộ dạng hốt hoảng như thế kia, không phải là nói, Minh nhu của hắn đã xảy ra chuyện gì rồi đó chứ?
Nguyệt Bán Minh xảy ra chuyện? Suy nghĩ này vừa chợt hiện lên trong đầu của Nguyệt Bán Nguyên, tâm của hắn liền như muốn trào ra cổ họng, cùng trong lòng hối hận không thôi, như lúc đó hắn tại bên cạnh của Nguyệt Bán Minh, không nên nghe lời của Nguyệt Bán Minh chạy ra bên ngoài này xem Thánh Vương Cường Giả chi chiến, Nguyệt Bán Minh sẽ là không có chuyện gì.
Giờ đây nói gì cũng đã muộn rồi, hắn chỉ hy vọng Nguyệt Thiên Thư này sẽ không phải là quạ đen, mang tin tức không được tốt đến cho hắn. .
"Nguyệt Thiên Thư! Có chuyện gì ngươi cứ từ từ nói, trời sập đã có ta chống cho!" Nguyệt Bán Ông lên tiếng trấn an Nguyệt Thiên Thư đang khủng hoảng tâm trạng.
Cái này Nguyệt Thiên Thư lần này đến đây, hốt hoảng như thế, rất có thể đã có đại sự xảy ra, nói không chắc Nguyệt Bán Minh là không qua khỏi được rồi.
Đối với Nguyệt Bán Minh cái này đứa bé, nói thật hắn vẫn luôn luôn yêu quý, như thật sự là nó xảy ra cái gì khỏi may, hắn sẽ khá đau lòng.
Dù là vậy, với thân phận Thái Thượng Trưởng Lão của Nguyệt Thần Tộc, hắn sẽ không đến nỗi thất thố như Nguyệt Bán Nguyên.
"Lão Tổ Tông! Là xảy ra chuyện lớn liên quan đến Nguyệt Bán Minh, nhưng không phải là Nguyệt Bán Minh có vấn đề gì, mà là tên kia đã lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc của chúng ta rời đi mất rồi!".
Tĩnh! Lời nói của Nguyệt Thiên Thư vừa xuất ra, người của Nguyệt Thần Tộc có mặt tại nơi đây tất cả đều yên tĩnh lạ thường, không có bất kỳ ai lên tiếng hay cử động gì khác, không gian xung quanh châm rơi có thể nghe được. Tất cả mấy vạn Bán Thánh là nhìn chằm chằm vào Nguyệt Thiên Thư, như là để phát hiện xem tên này có đang cùng bọn họ nói đùa hay là không?
"Thiên Thư Trưởng Lão! Ngươi có phải là đang sốt hay không? ". Một hồi lâu, tiêu hóa xong tin tức mà Nguyệt Thiên Thư vừa mới hội báo, cũng như không hề phát hiện Nguyệt Thiên Thư lời nói vừa rồi chỉ là vui đùa, Nguyệt Bán Nguyên liền lên tiếng phá tan không gian im lặng nơi đây, cất tiếng hỏi.
Không phải hắn không tin lời nói của Nguyệt Thiên Thư, mà vì đây là một chuyện rất khó để người khác có thể tin tưởng. Nguyệt Bán Nguyên cũng tin tưởng, tại nơi đây đám người không ai tin tưởng Nguyệt Bán Minh sẽ phản lại bổn tộc, lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc.
Nguyệt Bán Minh là ai? Đây chính là con trai duy nhất của hắn, là người được chọn lựa là Tộc Trưởng đời tiếp theo của Nguyệt Thần Tộc chi này của bọn họ, đối với sự quý hiếm cũng như tầm quan trọng của Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đối với lại Nguyệt Thần Tộc bọn họ, Nguyệt Bán Minh là người hiểu rõ ràng hơn ai hết.
Có thể nói, như mất đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, Nguyệt Thần Tộc sẽ không còn Bán Thánh Cường Giả gì nữa, cao nhất cảnh giới bọn họ chỉ là Hóa Thần, Ngụy Thánh, rồi trong thời gian ngắn, không chờ đến bên ngoài Cường Giả đến tiêu diệt, Nguyệt Thần Tộc cũng sẽ mẫn diệt trong thiên địa mà thôi.
Như thế tầm quan trọng, Nguyệt Bán Minh làm sao có thể lấy cắp nó rời đi nơi này, như không phải người hội báo chuyện này với hắn là Nguyệt Thiên Thư, một cận thần theo hắn lâu năm, còn chưa bao giờ nói dối, hắn là sẽ không hỏi lại một câu mà tống cho y một chưởng đi đời nhà ma từ lâu rồi.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 1246: Thánh Ngọc Biến Mất!
Chương 1246: Thánh Ngọc Biến Mất!