Đây tất cả đều là kế hoạch của tên họ Diệp kia hòng chiếm lấy Nguyệt Hồn Thánh Ngọc của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, còn là được thực hiện vô cùng hoàn hảo, thế cho nên, Nguyệt Bán Ông hắn sẽ là không có tin tưởng cái tên Thánh Vương Cường Giả họ Diệp kia sẽ chết tại một chiêu Nguyệt Thần Đao Trãm kia vừa rồi của mình, tên kia chắc chắn là có chuẩn bị tại sau, bình an thoát đi sát chiêu của mình.
Vấn đề chính là tại nơi đó, Nguyệt Bán Ông hắn nhớ rất rõ, khi ấy Diệp Tử Phàm tên kia đã tại bên trong Giới Vực của hắn, không thể nào thoát đi ra được, hơn nữa một kích kia, đó là tất cả lực lượng vốn có của hắn, không hề giữ lại một chút nào. Nguyệt Bán Ông là biết đến, đối đãi với địch nhân, bên ngoài có thể khinh khi đối thủ, nhưng một khi ra tay, phải là tôn trọng đối phương đầy đủ, phải sử dụng tất cả thực lực vốn có, như đạo lý này còn không có hiểu, hắn đã chết mất xác từ lâu.
Chỉ là dù hắn rất là tôn trọng tên Thánh Vương Cường Giả họ Diệp này, thế nhưng dường như hắn vẫn đánh giá quá thấp thực lực của y, có thể từ trong Giới Vực cũng như một kích toàn lực của hắn chạy thoát, còn là làm cho hắn không biết đối phương đã dùng đến thủ đoạn gì để mà rời đi, đây mới là chuyện đáng sợ nhất, cũng là điều mà hắn quan tâm nhất hiện tại.
"Lão Tổ Tông? Không còn Nguyệt Hồn Thánh Ngọc! Nguyệt Thần Tộc chúng ta...? " Qua Nguyệt Bán Ông khuyên bảo, Nguyệt Bán Nguyên cũng tạm thời từ bỏ cái ý định tự sát trong đầu, hướng về lo lắng cho Nguyệt Thần Tộc chuyện về sau.
Không còn Nguyệt Hồn Thánh Ngọc hậu quả đối với lại Nguyệt Thần Tộc bọn họ, ảnh hưởng dường như so với lại diệt tộc cũng không kém bao nhiêu, hắn không có nói hết ý nghĩa trong lời, nhưng tin tưởng, sống lâu thành tinh như là Nguyệt Bán Ông, sẽ hiểu được ý trong lời của hắn.
Tất cả Bán Thánh Cường Giả còn lại nghe đến Nguyệt Bán Nguyên lên tiếng nói về vấn đề này, cũng là tập trung tất cả tinh thần lắng nghe Nguyệt Bán Ông lên tiếng, đây là cây đại thụ suy nhất mà bọn họ có thể dựa vào bây giờ!
Giờ đây, bọn họ phải làm gì để sinh tồn tiếp theo bây giờ, khi mà Tu Luyện cao nhất giờ đây của Nguyệt Thần Tộc chỉ dừng lại tại Hóa Thần cảnh, chỉ dừng lại tại cái kia cảnh giới, đây là không một tộc nhân nào mong muốn.
Dù không có nói, nhưng Nguyệt Bán Nguyên biết, những tộc nhân trong lòng đang đem hắn cùng một chi này nguyền rủa thậm tệ.
"Ngươi không cần lo lắng! Bảo vật của Nguyệt Thần Tộc chúng ta, sẽ không có dễ dàng gì rơi vào tay người khác được đâu!" Nguyệt Bán Ông hiểu được ý trong lời của Nguyệt Bán Nguyên, hắn phất tay lên, thần sắc không quan tâm cho lắm, sau đó nhìn về phương xa, cười gằn một tiếng nói.
Nguyệt Hồn Thánh Ngọc liên quan đến sinh tử tồn vong của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, hắn thân là Thánh Vương Cường Giả, hiểu rõ vấn đề này hơn ai hết.
Đối với những cái này chuyện, Nguyệt Thần Tộc hắn đã từng có mường tượng ra được một ngày sẽ bị người khác lấy đi, hoặc giả trong tộc có người phản phúc, nên là tại Nguyệt Hồn Thánh Ngọc làm rất nhiều tay chân cũng như là bảo hộ lực lượng đủ tốt.
Tên họ Diệp kia nghĩ mình lợi dụng Nguyệt Bán Minh để lấy được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc vào trong tay là có thể bình an tiêu dao, nhưng tên kia không có nghĩ đến, kịch hay còn tại phía sau kia kìa, hắn sẽ cho cái tên họ Diệp kia biết, đồ vật của Nguyệt Thần Tộc bọn họ, không phải ngoại nhân có thể nhòm ngó được.
"Như thế thì tôn nhi an tâm! ".
Nguyệt Bán Nguyên nghe Nguyệt Bán Ông lời nói, như là y đã chuẩn bị cho tình huống này xảy ra từ lâu, hắn trong lòng cũng là thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Chỉ cần có thể lấy lại Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, Nguyệt Thần Tộc bọn họ không có lâm vào suy tàn, đây là mong ước lớn nhất của hắn, đồng thời lỗi lầm mà phụ tử hắn gây ra, cũng giảm thiểu đi không ít.
"Lão Tổ Tông! Tôn nhi cảm thấy mình không có năng lực để làm cái này Tộc Trưởng nữa, hiện tại xin nhường nó ra, xin Lão Tổ Tông chấp Thuận!" Nguyệt Bán Nguyên cúi đầu, hai tay dâng lên Tộc Trưởng ấn ký cũng như Lệnh Bài biểu hiện cho thân phận Tộc Trưởng của Nguyệt Thần Tộc ra, rất là kiên quyết nói.
"Ân! Như vậy từ nay ngươi hãy vào Thánh Địa tiềm tu đi!". Nguyệt Bán Ông hơi nghe Nguyệt Bán Nguyên từ chức lời nói có ngẩn người một chút, chỉ là nhìn thần sắc kiên quyết của Nguyệt Bán Nguyên, cũng như là ánh mắt phức tạp xung quanh của mấy vạn Tộc Nhân, hắn cũng hiểu được cũng như là đồng ý với lại yêu cầu của Nguyệt Bán Nguyên.
Lần này chuyện có thể nói là không có chút gì liên quan đến Nguyệt Bán Nguyên, nhưng thân là phụ thân của Nguyệt Bán Minh, Nguyệt Bán Nguyên là không thể nào từ bỏ được hết trách nhiệm trên thân mình được, phải để cho tất cả Tộc Nhân một cái giao phó, từ đi Tộc Trưởng vị trí, chính là quyết định sáng suốt nhất của Nguyệt Bán Nguyên.
"Lão Tổ Tông! Tôn nhi..Haiz! "
Bỏ đi cái này Tộc Trưởng thân phận, Nguyệt Bán Nguyên cảm thấy ánh mắt Tộc Nhân nhìn về hắn không còn thù địch như trước, cả người cũng là nhẹ nhàng hơn không ít, hắn là nghĩ đến điều gì, muốn cầu xin Nguyệt Bán Ông, chỉ là không thể nào nói nên thành lời, chỏ có thể thở dài một tiếng.
"Như lần này không có vấn đề gì quá lớn xảy ra, Bán Minh tên tiểu tử kia sẽ không đến nỗi phải chết! ".
"Ầm ầm!!! "
Nguyệt Bán Ông để lại cho Nguyệt Bán Nguyên một câu, sau đó triệu hồi ra Không Gian Chi Môn, rời khỏi Nguyệt Thần Tộc Bí Cảnh nơi này.
Nguyệt Bán Nguyên không nói hết lời, nhưng mà Nguyệt Bán Ông cũng là hiểu được Nguyệt Bán Nguyên muốn cầu xin cái gì, đây là muốn cho hắn bỏ qua cho Nguyệt Bán Minh một mạng mà thôi, tấm lòng cha mẹ của Nguyệt Bán Nguyên là rất đáng ghi nhận, dù con hắn có phạm tội tày trời, vẫn là đứng ra cầu xin, rất là không dễ dàng.
Nguyệt Bán Ông là chấp nhận lời uQc5p thỉnh cầu kia của Nguyệt Bán Nguyên, hơn ai hết Nguyệt Bán Minh là đứa hậu bối mà hắn yêu thích nhất, nên tính cách của Nguyệt Bán Minh như thế nào, hắn hiểu vô cùng rõ ràng.
Như không phải là không thể nào làm gì khác được, hắn tin tưởng Nguyệt Bán Minh tuyệt đối sẽ không có làm chuyện phản lại tộc nhân như thế này, dù làm chuyện này, nhưng Nguyệt Bán Minh còn chưa mất hết lý trí, nó chỉ đem Nguyệt Thiên Thư bốn người phong cấm, mà không hạ độc thủ, chính là minh chứng rõ nét nhất.
Hắn có thể sẽ không lấy đi cái mạng cử Nguyệt Bán Minh, với một điều kiện là Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không có điều gì sai thất, nếu như không mà nói, hắn chỉ có thể nó xin lỗi.
"Đa tạ Lão Tổ Tông khai ân!". Nguyệt Bán Nguyên mừng đến chảy nước mắt, cái hắn mong muốn chính là câu nói này của Nguyệt Bán Ông mà thôi.
Hắn biết được lần này tội mà Nguyệt Bán Nguyên phạm phải, là vô cùng lớn, hắn không có hy vọng Nguyệt Bán Minh có thể làm Thiếu Tộc Trưởng tiêu dao như trước đây, chỉ cần Nguyệt Bán Minh có thể còn sống là được rồi, dù cho là bị giam tại ngục tù tăm tối suốt kiếp cũng không có sao.
'Nguyệt Thần! Cầu xin ngài phù hộ cho Bán Minh đứa bé này một lần!'Nguyệt Bán Nguyên trong lòng thầm cầu nguyện nói.
Nguyệt Bán Nguyên biết, tuy Nguyệt Bán Ông đã hứa sẽ tha cho Nguyệt Bán Minh một mạng, nhưng chủ sự đằng sau là tên họ Diệp Thánh Vương kia, là không thể nào sống sót được.
Mà một khi tên họ Diệp kia không còn, với thủ đoạn khống chế người khác của Thánh Vương Cường Giả, hắn không tìm được lý do Bán Minh nhà hắn có thể thoát được cái chết. Lần này Bán Minh dù cho như thế nào đi chăng nữa, cũng nắm chắc cái chết trong tay, như có kỳ tích mới có thể giữ lại cho Nguyệt Bán Minh một mạng, loại kia kỳ tích, cũng chỉ có Nguyệt Thần trong truyền thuyết, may ra mới có thể tạo ra được cái kia kỳ tích.
***
Cơ Nguyên Tinh Vực! Tôn Hùng Tinh!
"Xoẹt! "
"Ầm ầm! ".
"Hồi bẩm Chủ Nhân! Bán Minh không làm nhục mệnh, đã thành công đem Nguyệt Hồn Thánh Ngọc lấy đến tay, mời chủ nhân xem qua!".
Không lâu sau từ Tiểu Hình Truyền Tống Trận Bàn xuất hiện, Nguyệt Bán Minh nhìn đứng cách mình không có xa Diệp Tử Phàm, liền là nhanh chóng chạy đến bái kiến, hơn nữa hắn cũng vô cùng nhanh nhạy, biết Diệp Tử Phàm đang trông chờ cái gì từ hắn nhất, liền là từ Nhẫn Trữ Vật xuất ra một kiện lớn khoảng hơn trăm mét vuông chu vi Thánh Ngọc, cung kính dâng lên cho Diệp Tử Phàm kiểm tra.
"Ha ha ha! Nguyệt Bán Minh? Lần này nhà ngươi làm vô cùng tốt, ta đây sẽ nhớ nhà người một cái đại công!"
Nhìn thấy khối này tỏa ra ánh sáng nhẹ nhẹ Thánh Ngọc, Thánh Hồn của hắn là đang kích động, rấtlà muốn xông ra Tử Phủ Không Gian đem khối này Thánh Ngọc cắn nuốt, Diệp Tử Phàm là biết được, đây chính là Nguyệt Hồn Thánh Ngọc trong truyền thuyết không có sai, cũng là thứ mà hắn mong chờ mấy ngày nay.
Diệp Tử Phàm hiện tại trong lòng là vui mừng khôn xiết, thật không hề uổng công sức hắn suy nghĩ tận cái mưu kế Điệu Hổ Ly Sơn này cũng như là phải dùng đến cái chiêu nhẫn nhục chịu đựng trước cái tên Nguyệt Bán Ông kia. Thành quả hiện tại hắn có, thật sự là không hề uổng phí công sức mà hắn đã bỏ ra.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 1248: Thánh Ngọc Đến Tay!
Chương 1248: Thánh Ngọc Đến Tay!