Nói thật hắn lần này đi cứu Hổ Huyền Phương, chỉ là vì tình nghĩa năm xưa tên này liều mạng để mà cứu hai đứa con của hắn, cũng là không nghĩ đến thu hoạch được cái gì, có thể từ trong tay của một cái Cửu Tinh Thế Lực như Lưu gia bình an rời đi, đây đã là hy vọng lớn nhất khi hắn đi đến nơi này.
Không nghĩ đến, chuyến đi này lại mang đến cho Diệp Tử Phàm hắn kinh hỷ lớn lao đến như thế, chẳng những có thể bình an rời khỏi Lưu gia, còn đạt được Pháp Tắc Thánh Thạch vào trong tay, đây có thể nói là người tốt liền có hảo báo. Đúng là ở hiền thì sẽ gặp lành mà.
“Chủ nhân quá lời! Những chuyện này là ta nên làm!” Hổ Huyền Phương ôm quyền cung kính cúi đầu đáp tạ Diệp Tử Phàm, liên tục nói không dám nhận.
Hổ Huyền Phương hắn cúi đầu đây cung kính với lại Diệp Tử Phàm chỉ là giả, thật sự là vì hắn không muốn cho Diệp Tử Phàm thấy vẻ mặt tiếc nuối cùng hối hận hiện nay của mình.
Đúng là hắn đang tiếc hận, từ khi nhìn thấy Đại Hắc lấy ra từ bên trong hộp ngọc kia là Pháp Tắc Thánh Thạch, hắn trong lòng là đã hối hận thao thiên rồi.
Như mà có thể biết trước được bên trong hộp ngọc kia có chứa Pháp Tắc Thánh Thạch, còn là một khối lớn như thế Pháp Tắc Thánh Thạch, dù cho có sát Hổ Huyền Phương hắn, hắn đây cũng là tuyệt đối không có đưa nó ra.
Không chỉ một mình Diệp Tử Phàm biết đến sự quý giá của Pháp Tắc Thánh Thạch, qua những cái cổ thư mà hắn đã được xem tại Lưu gia, hắn cũng là biết rất rõ loại này Pháp Tắc Thánh Thạch công năng cùng độ quý trọng.
Đáng tiếc là hắn không thể nào giữ lại Pháp Tắc Thánh Thạch cho mình dùng, giờ đây có hối hận cũng là không được cái tích sự gì cả.
“Lưu Phú Quý a Lưu Phú Quý! Ngươi làm cho Diệp Tử Phàm ta không thể nào rời khỏi nơi đây, như vậy cái này hậu quả sau này là do ngươi tự mình chuốc lấy, đừng nên trách người khác a!”
Diệp Tử Phàm sau khi khen ngợi xong Hổ Huyền Phương, cũng là không có chú ý đến được gương mặt tiết nuối đứt ruột đứt gan của Hổ Huyền Phương, hắn là nhìn ra bên ngoài kia Quang Ảnh Lưu Phú Quý, gằn giọng lên tiếng, sau cũng là không có quan tâm đến mọi chuyện xảy ra xung quanh nữa, hắn là đi nhanh đến Ngộ Đạo Thất bế quan.
Nghĩ đến hiện tại Lưu Phú Quý này đang là đắc ý trong lòng khi có thể đem Diệp Tử Phàm hắn giam cầm lại nơi đây, nhưng là tên này có nằm mơ cũng là không nghĩ đến, đây lại là tự lấy đã đập vào chân của mình, chờ Diệp Tử Phàm hắn đưa Pháp Tắc đột phá đến trung kỳ viên mãn sau, cũng là tử kỳ của Lưu Phú Quý tên này.
***
Sáu tháng thời gian sau! Hạ Thánh Vực! Thánh Nhân Giới!
Triều Tịch Thánh Cung! Triều Tịch Thánh Điện.
“Rầm rầm...! “
“Hồi bẩm Thiếu Cung Chủ! Tất cả nhân vật trọng yếu của Triều Tịch Đại Vực, ta là đã bắt cả lại nơi đây, xin ngài xem qua!” Khôn Côn đi vào bệ trong Triều Tịch Thánh Điện, phất tay một cái, không biết hắn làm như thế nào, bên trong Triều Tịch Thánh Điện là xuất hiện mười mấy tên Thánh Vương Cường Giả, sau đó hắn cung kính hội báo với lại Diệp Vũ Đồng một cái.
Những tên Thánh Vương Cường Giả này, ngoài Dung Tinh Kỳ là Thánh Chủ của Triều Tịch Thánh Cung ra, số người còn lại, toàn bộ đều là Lão Tổ của những cái Thất Tinh Thế Lực bên trong Triều Tịch Thánh Thành.
Đám người bọn họ từ An Nam Thánh Cung đi xuống nơi đây, vì rất nhiều nguyên nhân, thời gian đã tốn kém mất một năm mới đến được nơi này.
Ngay khi đến Triều Tịch Thánh Thành, Diệp Vũ Đồng liền là bảo bọn họ bắt tất cả Thánh Vương Cường Giả của Triều Tịch Thánh Thành cũng uQc5p như Thánh Vương của Triều Tịch Thánh Cung lại, đưa đến Triều Tịch Thánh Điện để cho cô ta hỏi chuyện, thế nên mới có cái chuyện hắn dẫn một đám Thánh Vương sâu kiến vào nơi đây.
“Như không có chuyện gì khác, như vậy ta xin được phép cáo lui!” Khôn Côn đứng chờ hồi lâu, nhưng là không nghe được Diệp Vũ Đồng lên tiếng giữ lại, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cáo lui, trước khi cáo lui, hắn nhìn lấy Ôn Địch cùng Lê Sang bên cạnh Diệp Vũ Đồng, trong ánh mắt là có chứa đầy hâm mộ.
Không chỉ là Khôn Côn hắn, rất là nhiều Thánh Hoàng Cường Giả bên ngoài, đều là muốn được như Ôn Địch cùng Lê Sang hiện tại, có thể được đứng cạnh Diệp Vũ Đồng.
Như thế cũng là đồng nghĩ với lại việc mình có thể nghe được đến Diệp Vũ Đồng đến cái nơi tồi tàn Triều Tịch Thánh Cung nơi này để mà làm gì, đáng tiếc là hắn không có cái cơ hội đó, Diệp Vũ Đồng vị này chủ tử là không muốn nhiều người biết về chuyện này, hắn đây cũng chỉ có thể đành chịu.
“Thiếu...Thiếu Cung Chủ! Không biết ngài cho người đưa chúng tôi đến nơi này, là có chuyện gì căn giặm!” Ngư Nguyên Giáp một bộ khá là sầu khổ, nhưng là vẫn cố nặng ra một cái nụ cười, lên tiếng hỏi Diệp Vũ Đồng.
“Ngươi là Ngư Nguyên Giáp! Năm xưa chính ngươi đã theo lệnh của Dương Tiểu My, xuống Hạ Giới Tinh Vực truy sát phụ thân của ta đi!” Diệp Vũ Đồng nghe bên dưới có người lên tiếng, liền là buông chung trà nơi tay xuống, nhìn kỹ người vừa nói một chút, mỉm cười lên tiếng hỏi.
“Hồi Thiếu Cung Chủ! Chính là tiểu nhân!” Ngư Nguyên Giáp khổ sáp gật đầu lên tiếng trả lời.
Năm xưa hắn đúng là cùng Dương Tiểu My làm một cái giao dịch, hắn đi xuống bên dưới Hạ Giới Tinh Vực sát Diệp Tử Phàm, Dương Tiểu My liền sẽ nợ hắn một cái nhân tình.
Không, phải nói là sư tôn của Dương Tiểu My là Thủy Nhược Hề nợ hắn một nhân tình mới đúng, Dương Tiểu My còn là chưa có đủ tuổi.
Hắn nhớ lại, mình khi đến Cơ Nguyên Đại Lục, liền nhìn thấy Diệp Tử Phàm kia thực lực quá kinh khủng, liền đã sinh ý lui, nhưng Diệp Tử Phàm lại không buông tha cho hắn, đánh hắn rơi xuống Thánh Yêu Giới.
Cơ duyên đã đến, hắn nhân họa đắc phúc, tìm được đến Minh Thủy Thánh Vương truyền thừa, cũng là dựa vào Minh Thủy Thánh Vương tài nguyên, hắn chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã đột phá đến Thánh Vương hậu kỳ, Pháp Tắc cũng là đột phá đến sơ kỳ viên mãn.
Công thành danh toại Ngư Nguyên Giáp hắn, liền là hồi lại Triều Tịch Thánh Thành, tìm hiểu xem tin tức của Diệp Tử Phàm thế nào rồi, đây chính là mục tiêu tiếp theo của hắn, không chỉ có thể trả thù một quyền năm xưa, mà còn là vì truyền thừa trong tay của Diệp Tử Phàm.
Chỉ là một loạt tin tức xấu truyền đến, làm cho lòng của hắn lạnh căm căm, Diệp Tử Phàm kia nghe đồn đã đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh, còn trấn sát không ít Thánh Hoàng Bảng Cường Giả, lập ra An Nam Thánh Cung, danh chấn Thánh Vực.
Nghe đến được những cái tin tức này, hắn là muốn đưa gia tộc của mình đi chạy trốn, nhưng là trời đất bao la, hắn một cái Thánh Vương mang theo cả hàng ức tộc nhân có thể chạy đi nơi nào để có thể thoát được ma trảo của Diệp Tử Phàm?
Không lẽ phải chạy đến Hạ Giới Tinh Vực lánh nạn?
Cái này cách nghĩ là không thể nào tồn tại được lâu.
Cuối cùng hắn quyết định ở lại Triều Tịch Thánh Thành, hắn nghĩ đến Diệp Tử Phàm hiện tại thực lực quá cường đại, sẽ là không còn nhớ đến một con kiến hôi như Ngư Nguyên Giáp hắn đâu.
Dự đoán của hắn là đúng, Diệp Tử Phàm kia đúng là không nhìn lại hắn thật, chỉ là không có nghĩa là hai đứa con gái của Diệp Tử Phàm cũng không chấp nhặt hắn a.
Hiện tại rơi vào trong tay của Diệp Vũ Đồng, cô ta còn nhắc đến thù oán củ, hắn đoán chắc một trăm phần trăm là cô gái này đến đây báo thù cho phụ thân của mình.
Cái này âu đây cũng là quả báo mà hắn nhận được, không thể nào trách người khác được, giờ chỉ hy vọng tôn này Thiếu Cung Chủ lòng dạ từ bi, chỉ đem một mình hắn sát, đừng có nên liên lụy đến người nhà của hắn.
‘Thì ra là ngươi Ngư Nguyên Giáp! Ngươi là đã hại chết chúng ta rồi!” Bạch Tích Sơ, Lương Tính Thất mấy tên Lão Tổ bên trong Triều Tịch Thánh Thành, hiện tại lực lượng đã bị Khôn Côn phong cấm, không thể làm gì hơn, liền là đưa ánh mắt giận dữ nhìn qua Ngư Nguyên Giáp.
Bọn họ là nghe hai người Ngư Nguyên Giáp cùng Diệp Vũ Đồng đối thoại rất rõ, năm xưa cũng là vì cái này Ngư Nguyên Giáp tham lam muốn nịnh bợ Thủy Nhược Hề, đi sát Diệp Tử Phàm, mới tạo ra cái này hậu quả như ngày hôm nay, làm cho đám người vốn vô tội như bọn họ đây, cũng là bị kéo đi vào bên trong, cùng cái này Ngư Nguyên Giáp, đều là có nguy cơ bị Diệp Vũ Đồng kia tính sổ cả.
Như còn thực lực mà nói, việc đầu tiên bọn họ làm không phải là chạy trốn, mà là đem cái này Ngư Nguyên Giáp chém thành muôn mảnh mới được, tên này hại người cũng không cần phải làm đến cái trình độ này mới được chứ.
“Thiếu Cung Chủ Không biết ta có thể giúp gì được cho ngài?” Dung Tinh Kỳ quét mắt nhìn Ngư Nguyên Giáp một cái, sau đó là cung kính đối với lại Diệp Vũ Đồng lên tiếng hỏi.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 1582: Là Đến Tính Sổ!
Chương 1582: Là Đến Tính Sổ!