Nếu như không Na Di Thánh Cung bọn họ cũng không đến nỗi bị đám người Vô Tình Thánh Cung đánh cho chạy có cờ như thế kia. Mấy ngàn tỷ năm qua vẫn chưa có thể hồi lại Thánh Vực.
Cái này An Nam Thánh Cung có Thánh Đế Cường Giả tọa trấn, lại còn là Thánh Đế Chí Cường Giả nữa, nơi này nào phải là Bát Tinh Thế Lực cái mẹ gì, mà rõ ràng chính là một cái Cửu Tinh Thế Lực vô cùng Cường Đại, ngay cả Na Di Thánh Cung bọn họ cũng không thể nào sánh bằng. Đây thật sự là quá hố người mà.
“Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, ngươi xem An Nam Thánh Cung ta là nơi nào?” Diệp Tử Phàm nhìn Dịch Huyền Dương thầy trò muốn rời khỏi nơi này, gương mặt có chút âm trầm đến đáng sợ lên tiếng nói.
“Ầm ầm... Ầm ầm.... Ầm ầm..! “
“Rầm rầm.. Phốc....! “
Dường như ngay sau lời nói của Diệp Tử Phàm, ngay lập tức nơi đây không gian xuất hiện một loại uy áp khí tức, cùng lúc đó là Dịch Huyền Dương thầy trò không hề có một chút lực lượng phản kháng nào, liền bị ép từ thương khung đi xuống đại địa.
Tình cảnh của Dịch Huyền Dương có chút thê thảm, xương cốt liền là bị gãy ra nhiều đoạn, máu tươi trào ra liên tục, nhìn là biết bị thương không hề nhẹ.
Có điều người ra tay cũng khá là có ý tứ, Dịch Huyền Dương đúng thật là bị thương khá nặng, nhưng bên kia Ngư Tử Vân chỉ là bị xây xát nhẹ, không có bao nhiêu ảnh hưởng đến căn cơ của mình cả.
“Chủ nhân! Bên kia hai người đã bị ta chế phục, xử lý như thế nào, xin ngài hãy ra lệnh!” Lưu Kiến Bang xuất hiện, nhìn qua Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi một cái, sau đó đối với lại Diệp Tử Phàm cung kính lên tiếng nói.
Người vừa ra tay đem hai người Dịch Huyền Dương trấn áp chính là Lưu Kiến Bang hắn đây. Nói thật ngay khi Dịch Huyền Dương vừa đến cất lên tiếng quát tháo, hắn là đã biết rồi, khi đó hắn rất là muốn ra tay đem cái tên to gan lớn mật dám quát tháo Diệp Tử Phàm diệt đi cho nó êm chuyện.
Nhưng nhìn lại, nơi kia không chỉ có Dịch Huyền Dương, mà còn có cái tên Ngư Tử Vân nữa, họ Ngư kia quan hệ mật thiết như thế nào với lại hai người Thiếu Chủ kia, mấy chục năm qua hắn cũng là nhìn thấy được một cách thông thấu.
Thế nên hắn là không thể nào ra tay diệt sát hai người kia cho được, chỉ ra tay đem bọn họ đánh trọng thương, cho đôi kia Thiếu Chủ một cái mặt mũi, sau đem hết chuyện này cho tôn này chủ nhân đến xử lý, như ông ta muốn diệt đi hai người này, hắn cũng là không có cách nào khác, chỉ có thể làm hết phận sự, những gì cần giúp đỡ, hắn cũng là đã làm hết sức mình rồi.
‘Hai nha đầu này hôm nay làm sao vậy?’ Diệp Tử Phàm liếc mắt nhìn Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người, nhìn thấy bọn nó chứng kiến trước mắt hoàn cảnh lại không có một cái phản ứng gì, cái này làm cho hắn khá là nghi hoặc a.
Theo như lẽ thường, bọn nó phải là kêu gào khóc lóc xin hắn nương tay với lại Ngư Tử Vân rồi mới đúng, chí ít cũng là phải xuống xem họ Ngư tên kia có mệnh hệ gì hay là không, như bình tĩnh không có vấn đề gì như hiện tại, nói thật làm phụ thân như hắn có chút không quen.
Hay hai người này đã thay đổi! Không còn đem tên tiểu bạch kiểm Ngư Tử Vân kia đặt tại trong mắt nữa? Cái này cũng rất là có khả năng xảy ra lắm à nha.
Nên nhớ thiếu nữ mối tình đầu thường rất dễ dàng phôi phai, hai nha đầu này của hắn cũng là rơi vào nhóm người kia một nhóm.
“Khụ..Phốc..! “
“Diệp... Thánh Chủ! Tất cả những chuyện này đều là do Dịch Huyền Dương ta một mình chủ trương, không có liên quan gì đến tiểu đồ, mong ngài đại nhân đại lượng, bỏ qua cho nó!”
Dịch Huyền Dương nhìn thấy Diệp Tử Phàm tiến đến lại gần, hắn gian nan phun ra một ngụm máu tươi, nhìn đến bên cạnh mình Ngư Tử Vân chỉ bị hôn mê không có vấn đề gì, hắn là trong lòng liền thở ra một hơi nhẹ nhàng.
Hắn khá là biết đến tôn kia Chí Cường Giả vừa rồi đã nương tay.
Nhưng là hắn biết nguy hiểm của hai sư đồ mình còn chưa có qua khỏi, sinh tử của hai người mình vẫn là trong một cái ý niệm của Diệp XhBHY Tử Phàm cái tên này, như y muốn bọn họ chết, bọn họ hai người cũng chỉ có một con đường chết mà thôi. Dịch Huyền Dương hắn đã già rồi, có chết cũng là không có vấn đề gì, nhưng là Ngư Tử Vân thì lại không được, trên người Ngư Tử Vân mang theo hy vọng phục hưng của Na Di Thánh Cung, bằng mọi giá nó không thể nào chết được.
“Ngươi có thể an tâm! Diệp Tử Phàm ta là người rất trọng lời hứa, đã nói cho các ngươi thời gian trăm năm, liền sẽ không có nuốt lời, hãy tận dụng ba mươi năm thời gian còn lại của các ngươi đi!”Diệp Tử Phàm chăm chú nhìn Dịch Huyền Dương hai người một chút, sau đó hắn chỉ để lại một câu, không có quan tâm đến hai người này nữa, quay người đi thẳng về hướng An Nam Thánh Điện.
Bỏ qua cho Dịch Huyền Dương này một lần, ngoài chuyện Diệp Tử Phàm hắn trọng lời hứa ra, còn một nguyên nhân nữa là hai đứa bé nhà hắn đã không mấy mặn mà với lại Ngư Tử Vân tên kia, hắn đây cũng là không cần thiết phải đặt hai chỉ sâu kiến này vào trong mắt nữa.
Hơn nữa Diệp Tử Phàm hắn nhớ lại, mấy chục năm trước đây Dịch Huyền Dương đám người vây công Vô Tình Thánh Cung, hành động này vô tình đã ngăn cản Ô Thiến Thiến phái ra Cường Giả đến An Nam Thánh Cung nơi này đối phó với lại nữ nhi của hắn, cũng là cho Diệp Tử Phàm hắn dư ra một ít thời gian để có thể chuẩn bị mọi sự.
Nên chuyện lần này, xem như là trả lại ân nghĩa cho bọn chúng đi, dù là bọn chúng cũng là không biết đã từng giúp đỡ Diệp Tử Phàm hắn tại nơi nào.
“Trăm năm thời gian! Ta như thế nào lại định ra cái giao ước ngu ngốc như thế này?”
Nhìn Diệp Tử Phàm bóng hình đã khất xa tầm mắt, Dịch Huyền Dương không khỏi tự trách mình, lẫm bẩm lên tiếng nói.
Lần này hắn đã sai, sai khi cùng Diệp Tử Phàm định ra giao ước trăm năm kia, không, nói đúng hơn là hắn đã sai lầm ngay khi ép buộc Diệp Tử Phàm phải đồng ý cái này mối hôn sự giữa Ngư Tử Vân cùng với lại Diệp Vũ Đồng.
Nghĩ lại mà xem, Diệp Tử Phàm này ngay cả Thánh Đế Chí Cường Giả cũng cam tâm tình nguyện nhận hắn là chủ nhân, khỏi phải nói họ Diệp Tử Phàm này chắc chắn là có bản lĩnh thông thiên, trong khi đó Dịch Huyền Dương hắn lại quá mức hồ đồ, đi cùng với lại một người như thế kết thù oán, đây là tự mình tìm chết đây mà.
Hy vọng mấy chục năm sau, khi đem Dịch Huyền Dương hắn diệt đi, Diệp Tử Phàm người này liền sẽ không có tính toán đến Dịch gia phía sau lưng của hắn mới tốt.
“Haiz.. Đi rồi! Thật sự là làm cho ta sợ đến chết khiếp!”
Nhìn thấy tôn kia phụ thân đã thật sự đi xa, Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người đều là thở phào nhẹ nhõm, trong lòng như là trút được gánh nặng ngàn cân.
“Vũ Đồng muội muội! Lần này tiên đoán của muội hoàn toàn chính xác, tỷ tỷ ta thật sự rất là khâm phục!” Thở phào nhẹ nhõm sau, Diệp Vũ Phi đi xuống đến Ngư Tử Vân hai sư đồ vị trí, vừa đi, nàng là vừa lên tiếng đối với lại Diệp Vũ Đồng nói.
Chuyện lần này, không có giống như bên ngoài tôn kia phụ thân nhìn thấy hai người bọn họ không quan tâm đến Ngư Tử Vân như thế, thực sự ra khi Lưu Kiến Bang đem hai người Dịch Huyền Dương trấn áp, nhất là nhìn thấy Ngư Tử Vân hôn mê bất tỉnh, nàng là lo sợ thật sâu, rất là muốn đi đến bên kia che chở cho y, mong tôn phụ thân kia nghĩ đến phụ tử chi tình, liền sẽ không cùng Ngư Tử Vân đuổi tận giết tuyệt.
Nhưng cũng giống như lần trước một dạng, Diệp Vũ Đồng một lần nữa lại lên tiếng ngăn cản mọi cái hành động của nàng, không những vậy, còn là phải tỏ ra thật bình tĩnh, không quan tâm đến Ngư Tử Vân một dạng, như thế mới có thể làm cho tôn phụ thân kia thay đổi quyết định.
Quả nhiên cái này Diệp Vũ Đồng dự đoán hoàn toàn đúng, tôn kia phụ thân sau khi nhìn đến hai nàng không thèm để ý đến Ngư Tử Vân, thái độ cũng là hòa hoãn hơn không ít, không còn đối với lại Ngư Tử Vân không sát không thôi như lúc trước nữa, nhờ vậy Ngư Tử Vân mới có thể nhắc lại được một cái mạng, lần này nàng không phục cũng là không được.
“Đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, không có gì đáng nhắc đến!” Diệp Vũ Đồng từ chối nhận công trạng về mình nói.
Lần này đây Diệp Vũ Đồng nàng nói cũng có phần đúng sự thật, khi nhìn thấy tôn kia phụ thân động sát ý với lại Ngư Tử Vân hai người, nói thật nàng cũng là vô cùng lo lắng, nhất là khi Ngư Tử Vân bị trấn áp, nàng cũng là muốn lên xem tình cảnh Ngư Tử Vân như thế nào.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Luyện Thần Ma
Chương 1678: Muốn Đi! Không Cửa!
Chương 1678: Muốn Đi! Không Cửa!