“Ngươi theo dõi ta?”. Fanny gương mặt nhất thời lạnh như băng.
“Ha ha, ai bảo ngươi cùng Dạ Ảnh như thế quen thuộc đây? Ta vốn dĩ không định cùng hắn làm quá, dù sao qua nhiều lần nhiệm vụ, với khả năng của ta rất khó để đem hắn giết. Nhưng là ngươi lại tìm hắn hợp tác, điều này tạo cho ta cơ hội trả mối thù năm xưa”. Darius cười lạnh nói.
“Mối thù? Ha ha, ngươi vốn dĩ là bản tính là vậy. Còn mối thù? Ha ha”. Fanny bật cười.
“Cười đi, một lát nữa để ngươi cười cái đủ”.
“Được rồi, đừng nói nữa. Ngươi nói nhảm nhiều lắm”. Tên võ giả lên tiếng nói.
“Xin thứ lỗi, đại nhân”.
“Được, đi qua 1 bên chơi đi”.
Tên võ giả phất tay nói, sau đó nhìn Fanny nói.
“Ta giống như cùng ngươi không quen biết. Vì sao lại muốn giết ta?”.
“Hừ, không quen biết? Hai mươi năm trước, tại tiểu tinh cầu Alru, ngươi vì một cây dược thảo liền đem cả nhà ta đều giết. Ta lúc đó sắp hấp hối nên ngươi không có hạ thủ. Nhưng ngươi không ngờ rằng ta vẫn còn sống đúng không”. Fanny lạnh lùng nói.
“Hai mươi năm trước? A… ta nhớ rồi. Thảo nào ta cứ thấy ngươi có chút quen thuộc. Xem ra ngươi lớn lên còn rất giống mẹ ngươi. Đều như thế xinh đẹp đây. Chậc chậc. Năm đó giết nàng quả thật là có chút đáng tiếc, biết vậy ta giữ lại chơi thêm vài lần. Nếu không phải bọn tinh tặc kia đuổi quá sát, có lẽ ngươi cùng mẹ ngươi bây giờ vẫn còn sống đây”. Tên võ giả cười nói.
Vũ Minh ở bên ngoài nghe thế cũng liền hiểu. Mà Fanny nghe xong giống như nổi điên lên, tay chân bị khống chế, nàng thậm chí muốn cắn hắn 1 ngụm, chỉ hận không thể đem 1 miếng thịt trên người hắn cắn xuống như thế.
“Yên nào. Không cần dãy dụa. Ngươi là thoát không được, chỉ là ta rất hiếu kỳ, ngươi câu dẫn ta mục đích là gì đây? Ừm… ra thế. Đây là khóa chân nguyên đi? Không nghĩ tới thứ này ngươi cũng lấy tới được. Thứ này cũng không rẻ a”.
“Vì đối phó ngươi, ta nhưng là bỏ ra số tiền lớn. Đáng tiếc lại bị tiểu nhân hãm hại. Nếu không hôm nay ngươi nhất định phải chết ở chỗ này”. Fanny nghiến răng nghiến lợi nói.
“Ừm, thật đúng là khó cho ngươi. Nghe nói ngươi hẹn tên kia là 2 giờ chiếu chứ? Cách thời gian tới lúc đó cũng còn hơn 3 giờ đi? Ngươi làm sao lại tới sớm như vậy đây?”. Tên võ giả hiếu kỳ hỏi.
Vũ Minh ở bên ngoài nghe vậy ngẩn ra 1 chút, khẽ cau mày thở dài.
Nha đầu này còn thật dám làm. Đây là dùng thân thể làm tiền cược đi? Cho tên võ giả kia thân thể của mình để đạt được hắn tín niệm, sau đó chờ Vũ Minh tới liền đem khóa chân nguyên đeo lên cho tên võ giả kia sao? Dù sao mới gặp lần đầu, một tên võ giả đều với người xa lạ là sẽ rất cảnh giác. Rất khó để thực hiện được điều đó.
Nàng đây là ngay cả tôn nghiêm của mình cũng vứt bỏ đi? Xem ra nàng sớm đã chuẩn bị sẵn cái chết.
Với tính cách của nàng, nếu như tên võ giả kia chết, nàng cũng sẽ tự sát. Bởi vì, nàng mục đích sống đã không có.
“Ngươi không cần phải biết!”. Fanny lạnh giọng nói.
“Ha ha, không quan trọng. Chỉ là, ta mang lên thứ này thì thế nào? Tên sát thủ kia của ngươi lại làm gì được ta? Các ngươi những tên sát thủ này quá coi thường võ giả rồi”. Tên võ giả kia trào phúng nói.
“Nếu không phải ta không nắm chắc giết được ngươi, ngươi cho rằng đeo lên thứ này ngươi vẫn còn là võ giả cao cao tại thượng? Hơn người chỗ nào chứ? Hừ!”. Fanny châm chọc nói.
“Hơn chỗ nào sao? Vậy để ta nói cho ngươi biết, ta đeo lên nó, ta vẫn là ta. Vô địch tồn tại”. Tên võ giả cười nhạt một tiếng, sau đó cầm lên khóa chân nguyên tự đeo lên cho mình, giống như vô cùng tự tin nói.
Hơn nữa hắn còn dùng 1 quyền đánh vào trên tường tạo ra một lỗ thủng lớn để chúng tỏ sức mạnh của mình.
Vũ Minh ở bên ngoài thấy thế rất là kinh ngạc. Không phải bởi vì sức mạnh của tên kia, mà là hắn thật đúng là chưa thấy kẻ nào ngu như tên võ giả này. Tự mình đeo lên cho mình khóa chân nguyên? Ngươi mẹ nó cơ bản nhất cảnh giác đi nơi nào rồi?.
Tuy vậy, Vũ Minh lại nở ra nụ cười. Cười rất là vui vẻ.
Xem ra hắn không cần thiết phải bộc lộ sức mạnh rồi!
Mà kế tiếp, tên võ giả kia đem Fanny thả ra cười nói.
“Tới đi, để ta xem ngươi kỹ năng đến cùng đạt tới mức nào mà lại có tự tin đi săn giết võ giả”.
“Hay là để ta cùng ngươi chơi đi, thế nào?!”.
Fanny còn đang định lao lên thì phía ngoài vang lên giọng nói. Ngươi này chính là Vũ Minh. Chỉ thấy hắn từ phía ngoài cửa số đi vào bên trong.
“Ngươi… ngươi làm sao lại ở đây?”. Fanny giật mình kinh ngạc nói.
Tên võ giả kia cùng Darius cũng kinh ngạc không thôi. Chẳng lẽ từ đầu tới giờ họ nói chuyện đều bị Vũ Minh nghe được? Điều này làm họ thật đúng là cảm giác có chút khó tin.
“Ngươi đến đây lúc nào? Làm sao ta lại không phát hiện ngươi?”. Tên võ giả lạnh giọng nói.
“Ngươi nói nhiều lắm. Không phải rất tự tin vào thực lực của mình sao? Tới đây đi, để ta xem 1 chút, võ giả trong truyền thuyết đáng sợ tới mức nào”. Vũ Minh cười trào phúng nói.
“Hừ, tiểu tử vô tri, vậy để ta dậy ngươi biết thế nào là thiên ngoại hữu thiên”.
Vừa dứt lời, tên võ giả liền lập tức lao lên. Tốc độ rất nhanh, nhưng là trong tưởng tượng cũng không có nhanh như Vũ Minh nghĩ, chỉ nhanh hơn hắn 1 chút xíu mà thôi.
Tuy nhiên nhanh hơn hắn, nhưng là dựa vào ý thức chiến đấu cường hãn, Vũ Minh có thể thoải mái né tránh tên võ giả kia công kích. Nhìn như Vũ Minh đang ở thế hạ phong, nhưng thực chất hắn là hoàn toàn có thể nghiền ép tên võ giả đó.
Nếu như so đấu chân nguyên lực, có lẽ hắn sẽ đánh không lại. Nhưng luận về cận chiến cùng thân thể tố chất, gấp 100 người như tên võ giả kia cũng không phải đối thủ của hắn.
Hắn nhưng là tu luyện Cửu U Hỗn Độn Thể nam nhân, hơn nữa còn đạt tới tầng thứ nhất. Thân thể hắn so với Thần Thông cảnh còn mạnh hơn 1 chút, chỉ là một tên võ giả thì tính là gì?.
“Ngươi chỉ biết né tránh sao?”. Tên võ giả dừng lại nhìn Vũ Minh nói.
“Khích tướng là không có tác dụng, nhưng là, đã ngươi muốn chết sớm. Vậy ta liền bồi ngươi chơi 1 chút. Đến lúc đó cũng đừng khóc lóc van xin”. Vũ Minh cười lạnh 1 tiếng, sau đó hướng về tên võ giả kia đánh tới.
Thấy thế, tên võ giả kia cười 1 tiếng, tuy nhiên bị nhìn thấy, nhưng hắn kế hoạch vẫn thành công. Cho nên khi thấy Vũ Minh đánh tới, hắn liền muốn để Vũ Minh biết, võ giả thân thể không phải 1 người bình thường có thể nói giết liền giết.
Chỉ là, Vũ Minh cũng không có cùng hắn đối cứng, mà là dùng kỷ xảo né tránh, thỉnh thoảng lại bồi hắn một đao. Chỉ vài chục giây ngắn ngủi, trên người tên võ giả kia có trên 20 vết đao.
“Biết không? Nếu chỉ dựa vào kỹ xảo để giết người, ta có 1 vạn loại phương pháp để giết ngươi, ngươi tin không?”. Vũ Minh nở ra nụ cười nói.
Nhìn thấy nụ cười của hắn, tên võ giả kia nội tâm hối hận, hối hận vì sao mình lại ngu xuẩn đi đeo lên khóa chân nguyên. Hiện tại mẹ nó gặp phải tên biến thái sát thủ này. Mà lại, chìa khóa để mở thứ này không biết Fanny để nơi nào, có trời mới biết được.
Mà Darius càng là sợ không dám động, qua tình báo, hắn biết Vũ Minh cường đại, nhưng là không nghĩ tới, Vũ Minh lại cường đại tới mức này.
“Đừng sợ, thời gian còn dài, chúng ta tiếp tục chơi đùa, thế nào?”. Vũ Minh nở ra giống như ác ma nụ cười, nhìn 2 người kia nói.
Tên võ giả nghe thế biến sắc, từ trong người lấy ra thứ gì đó có cái nút, hắn điên cuồng ấn xuống.
“Đừng uổng phí sức lực, trước khi vào đây ta đã đem hệ thống cảnh báo phá hủy. Căn phòng này cách âm tốt như vậy, ngươi hét khản cả giọng cũng không có người nghe thấy đâu”. Vũ Minh cười lạnh nói.
Tên võ giả nghe thế, muốn lao ra khỏi phòng, nhưng Vũ Minh sớm đã dự đoán được điều này, hắn ngay lập tức cản đường tên võ giả. Mà lại, chủy thủ trên tay nhanh chống xuất hiện, tốc độ nhanh tới nỗi xuất hiện tàn ảnh.
Chưa đầy vài giây, Vũ Minh liền thu thanh chủy thủ lại. Lạnh nhạt nói.
“Game over!”.
Vừa dứt lời, tên võ giả kia trên người từng khối thịt rơi xuống đất. Vũ Minh căn cứ những nơi làm chỗ dựa trên người của tên võ giả đều cắt đứt, trọng lực sẽ lo phần còn lại.
Tên võ giả kia kinh khủng tiếng hét vang lên, bởi vì trên người hắn bị cắt rất nhiều chỗ, vừa vặn những nơi này đều là trọng tâm điểm tựa, những chỗ này bị cắt khiến cho những vết thương trên người bị trọng lực của tinh cầu kéo xuống.
Nói ngắn gọn chính là, hắn có thể sống sờ sờ nhìn thấy toàn thân của mình bị kéo rơi mất. Mà cho đến miếng thịt cuối cùng rơi xuống, lúc đó hắn mới hoàn toàn chết đi. Loại kia cảm giác đau đớn, da thịt bị kéo rách không phải người bình thường có thể chịu đựng được.
Darius đứng gần đó nhìn chằm chằm vào đống thịt của tên võ giả, toàn thân đều run lẩy bẩy.
Ác ma.
Hắn là ác ma!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chúa Tể Vũ Trụ
Chương 348: Game over
Chương 348: Game over