TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên
Chương 71-2: Lập uy với Phượng phủ (1)

"U Trúc, Chu Nhi, các ngươi lui qua một bên!". Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng ra lệnh.

"Tỷ tỷ!". Phượng Thiên Trạch vô cùng nóng vội, bên trong hai đồng tử điềm đạm đáng yêu hiện ra màn lệ óng ánh, "Tỷ tỷ thực xin lỗi, là đệ liên lụy tới tỷ! Muốn đánh muốn giết đều hướng vào ta, là ta tự mình chạy về...".

Phượng Thiên Trạch ngẩng đầu, vô cùng kiên định nói.

Phượng Thiên Tuyết có chút buồn cười.

Dù tất cả mọi người có tiến lên tấn công nàng, nàng đều có thể chống đỡ, nàng còn có rất nhiều rất nhiều phù đấy!

"Thiên Trạch, đệ ở một bên xem cuộc vui là được rồi, để tỷ tỷ giáo huấn vị Phượng lão gia ác độc này một chút!".

Phượng Thiên Tuyết chậm rãi cười nói, Phượng Thiên Trạch vừa vội vừa hận, nhưng mà lúc này đã không có đường lui, đành phải nghe theo mệnh lệnh của Phượng Thiên Tuyết lui qua một bên, nhưng hắn vẫn căng chặt thần kinh, dù sao linh khí của hắn đã khôi phục, đợi tỷ tỷ gặp nạn, hắn cũng sẽ ra tay.

"Đúng rồi, tỷ tỷ, phù tỷ cho ta đều bị phụ thân cướp đi!". Phượng Thiên Trạch thấp giọng nói.

Phượng Thiên Tuyết đã sớm liệu đến, nếu không Phượng Thiên Trạch cũng sẽ không bị đánh tới thảm như vậy.

Phượng Tử Bách nhìn thấy Phượng Thiên Trạch bị mình đánh cho hấp hối vậy mà lại có thể đi được, không khỏi phẫn nộ quát: "Nghịch nữ! Khốn nạn, ngươi cũng dám trộm đan dược Phượng phủ cho hắn ăn?".

Nếu không phải vậy, tại sao Phượng Thiên Trạch lại có thể đi lại. 

Lâm thị và Phượng Hàm Yên cũng chấn động vô cùng, thời điểm Phượng Thiên Trạch bị đánh, các nàng cũng đứng một bên xem, Phượng Tử Bách đích thật là đã dùng hết toàn lực, tra tấn Phượng Thiên Trạch bằng mọi cách!

Nhưng trong nháy mắt, Phượng Thiên Trạch lại giống như không có chuyện gì, xuất hiện dồi dào sinh khí trước mặt bọn họ!

"Nói bậy! Là tỷ tỷ tự mình luyện chế đan dược!". Phượng Thiên Trạch biết được rất nhiều, không phục mà kêu la.

"Nghịch tử!".

Phượng Tử Bách quát lạnh một tiếng, sát khí trong mắt lạnh thấu xương.

Phượng Thiên Tuyết ngồi ở trên giường, bên môi treo nụ cười tràn đầy khinh thường và châm chọc, hào quang trong mắt lưu chuyển, mỹ lệ lại lạnh như băng!

"Thực không ngờ không chỉ có tiểu nhân không biết xấu hổ, mà già đầu rồi cũng không biết xấu hổ! Phượng phủ có đan dược gì, có thể khiến Thiên Trạch ăn vào, hồi sinh trăm phần trăm, đốt xương ngón tay đứt rời sẽ liền lại trăm phần trăm?".

Phượng Thiên Tuyết châm chọc cười hỏi, sắc mặt Phượng Tử Bách phút chốc biến đổi, đúng, mặc dù ngoài mặt Phượng phủ kinh doanh thuốc, nhưng mà dù có mua hết tiệm thuốc quanh Hạ quốc, cũng không thể có linh dược như vậy!

Trên đại lục Thiên Long, Sinh Cơ đan, Sinh cốt đan thượng thừa nhất, hiệu quả chỉ có tám phần, còn bình thường, chỉ có ba bốn phần!

Mà đan dược có dược hiệu lực tám phần, cũng chỉ có nhân tài trong Hoàng tộc được hưởng!

"Phụ thân, đại vương tử đối xử với xú nha đầu này không tệ, có thể là đại vương tử cho!". Phượng Hiểu Vũ nhẹ giọng nói, lập tức trừng mắt nhìn Phượng Thiên Tuyết, "Xú nha đầu nhà ngươi, ngươi dám cứu xú tiểu tử tội ác ngập trời này, còn dám không coi ai ra gì châm chọc phụ thân như thế! Người đâu, bắt nàng lại!".

Phượng Hiểu Vũ uy nghiêm như chủ gia tộc, Lâm thị và Phượng Hàm Yên nhìn nhau, lập tức có một loại cảm giác hãnh diện.

Từ khi Phượng Thiên Long về phủ, thái độ xa cách các nàng của Phượng Tử Bách cuối cùng cũng hòa hoãn không ít, mà hiện giờ Phượng Thiên Tuyết lại gây họa, như vậy về sau Phượng Tử Bách sẽ trút hết lửa giận trên người của nàng!

Rốt cuộc cũng có thể dời cơn lửa giận này đi, Lâm thị tự nhiên âm thầm cao hứng.

"Bắt nghịch nữ kia lại!".

Phượng Tử Bách cũng tức giận đến rung râu, hắn đột nhiên nhớ ra cái gì đó, lại quát lạnh một tiếng, "Khoan đã!".

Phượng Tử Bách lạnh lùng nhìn Phượng Thiên Tuyết, trong lòng của hắn, Phượng Thiên Tuyết hoàn toàn không bằng được Phượng Thiên Long.

Dù sao từ xưa Hạ quốc đều trọng nam khinh nữ, Phượng Thiên Long tuổi còn trẻ, đã luyện đến huyền thuật cấp bốn!

Mà Phượng Thiên Tuyết dù có tài giỏi cỡ nào, cũng phải lập gia đình, cũng là người của người khác.

Cho nên khi Phượng Thiên Trạch cắt đứt chân của Phượng Thiên Long, hắn quả quyết không thể dễ dàng tha thứ cho hai huynh muội này!

"Thiên Tuyết, đan dược ngươi cho Thiên Trạch ăn, là ai đưa cho ngươi?".

Phượng Tử Bách không tin trên thế giới có đan dược dược hiệu trăm phần trăm, nhưng mà sự thật bày ra trước mặt, hắn không thể không tin!

Coi như là ăn đan dược thượng thừa nhất đại lục Thiên Long, cũng phải tĩnh dưỡng mấy tháng mới có thể khôi phục, mới có thể xuống đất đi đi lại lại!

Đọc truyện chữ Full