TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lục Đạo Chúa Tể
Chương 6: Ba tấn

Tần Xuyên chen vào hàng cũng không có ai để ý tới. Hắn thành thật đứng cuối hàng, ánh mắt âm thầm quan sát phía trước, muốn xem Hắc Lôi dong binh đoàn này là khảo thí cái gì. Vị tiểu ca lúc nảy nói, muốn có cơ hội trúng tuyển ít nhất thực lựcphải là Luyện Khí cảnh năm sáu tầng, vậy phải chăng khảo thí sẽ là kiểm tra trình độ linh khí trong cơ thể?

Mấy tiếng trôi qua, ánh nắng đã chuyển cao tới đỉnh đầu. Mà đám đông vẫn không có giảm, chỉ là càng hăng hái tập trung nhìn đám người đang khảo trí.

Trước bàn, một tên thanh niên dáng người cao lớn, mặt chữ điền đang đứng.

Hắn nhìn vị trung niên, chỉ thấy người này chỉ một quả cầu ngọc màu xanh lam đặt trên bàn, rồi nói:

- Ngươi chỉ cần để tay chạm vào quả cầu này, ta liền sẽ biết cảnh giới của ngươi là gì.

Thanh niên mở to mắt nhìn quả cầu, tò mò một lúc liền đưa bàn tay to lớn đặt lên, tức thì một cõ khí ấm lạnh luân phiên truyền vào bàn tay, làm cho hắn hơi híp mắt lại có vẻ hưởng thụ. Mà quả cầu bị thanh niên chạm phải, lập tức bên trong màu lam ục ục tán đi, sau đó lại tụ về, chừng mấy giây liền hình thành ra mấy cái ngôi sao mà lam.

Vị trung niên thản nhiên nhìn quả cầu biến đổi, sau cùng trầm ngâm đếm đếm, liền nhàn nhạt nói:

- Ừ, không tệ, là Luyện Khí cảnh năm tầng. Ngươi trước thả lỏng người.

Nói xong, hắn liền chỉ tay bên cạnh một cái bệ cao, bên trên có treo một quả cầu khác, lần này quả cầu thô kệch, bên trên không ít vết rạn, hiển nhiên hư hao không ít. Trung niên lại nói:

- Dùng sức đấm mạnh lên quả cầu, sẽ có người kiểm tra lực lượng của ngươi. Chỉ cần vượt qua một tấn, liền đạt yêu cầu.

“A, ít như vậy”

Thanh niên nghe nói vậy liền cưới vui vẻ, luận lực lượng, ở trong nhà là không có ai bằng hắn. Tam bà nhị thúc là thợ săn lâu năm lực tay cũng thua xa hắn đây. Cho nên nghe nói muốn khảo thí lực tay, vui đến không khép mồm được.

Hắn đi đến đứng trước quả cầu, khóe miệng kéo cao, hừ hừ nói:

- Hắc Lôi dong binh đoàn, haha, chờ ta.

“Rống”

Hắn đột nhiên phát lực, tay phải bắp thịt cuồn cuộn nổi lên. Sau đó trong ánh mắt kinh hãi của đám người, tay phải của hắn liền đấm ra, mang theo gió xoáy, hung hăng đụng vào quả cầu.

Bên cạnh có một tên dong binh nhìn thấy hắn đấm, liền khinh thường cười một cái. Sau đó bước lên bệ kiểm tra thoáng một phen.

Thanh niên dùng hết sức trâu bò đấm một cái, liền quỳ xuống thở hồng hộc. Bất quá vẻ mặt hưng phấn, hiển nhiên bởi vì mình toàn lực đấm một đấm, lại cơ hồ phát ra lực lượng gấp mấy lần ngày thường, cho nên vẫn là rất hoan hỉ.

“Hừ, có điều sao cánh tay lại đau nhức thế này. Quả cầu này có chút tà dị a!”

Hắn lẩm bẩm, nhăn nhó sờ nấm tay đỏ ửng.

Tên dong binh kiểm tra quả cầu, nhìn thanh niên to lớn trước mặt, nhàn nhạt nói:

- Không đủ, ngươi không đạt.

“Cái gi?”

Tên thanh niên thất thanh kêu lên, cảm thấy như mình nghe nhằm. Hắn hung hăng đứng dậy, chỉ mặt dong binh hét lên:

- Ngươi nói cái rắm, ta đấm mạnh như vậy chí ít phải là 2-3 tấn, làm sao lại không đạt. Ngươi tên vương bát đản nói linh tinh.

Tên dong binh hừ lạnh, hiển nhiên bị thanh niên chọc giận. Bất quá bị mắng nhiều thành quen, cho nên không có động tay. Hắn chỉ quả cầu, rồi chỉ phía bên trên bệ có lấp lánh mấy đạo hoa văn xinh đẹp, lạnh giọng nói:

- Ở trên có khắc một đạo phù văn cao cấp, ngươi thử nhìn xem, nó lúc này là vẽ ra cái gì.

Thanh niên to lớn nhướng mày một cái, liền hừ lạnh ngẩng đầu lên nhìn. Thoáng sau, hắn liền há mốc mồm, miệng khó có thể tin nói:

- Làm sao có thể như vậy, lực tay của ta làm sao yếu như vậy a?

Trong đám đông có một số người tò mò đi đến nhìn một phen, chỉ thấy bên trên có hoa văn xinh đẹp đang chuyển động, mà hoa văn ở giữa có vẽ ra mấy chữ.

“500 cân”

Bọn hắn nhìn xong, nhất thời hít vào một hơi lãnh khí, không ngờ thanh niên đấm mạnh như thế mà chỉ có 500 cân. Không khỏi nhìn quả cầu mấy cái, e rằng quả cầu này không tầm thường.

Tần Xuyên cũng cau mày, thanh niên toàn lực đấm một cái vậy mà chỉ có 500 cân, thật là khiến cho người ta cảm thấy bất ngờ. Bất quá chỉ thoáng ngạc nhiên, hắn cũng không bận tâm, dù sao hắn vẫn rất tự tin vào thân thể của mình, tin tưởng khi ra lực, sẽ không kém một tấn.

Vị trung niên thản nhiên nhìn qua, có lẽ đã nhìn quen cảnh này nên chỉ khoát tay một cái, nhàn nhạt nói:

- Ngươi trở về đi, tu vi tuy đạt yêu cầu nhưng lực lượng quá kém. Quả cầu kia cũng không phải vật thường, là đạo cụ chuyên dùng trắc thí lực lượng, có thể chịu mười tấn lực lượng oanh kích, hơn nữa bên trong còn có nội lực, ta nói một tấn, kỳ thực ngươi phải phát ra được ba tấn mới đạt yêu cầu.

“Hítzzz”

Nghe vị trung niên nói, đám người liền hít lạnh sợ hãi than thở. Đăng trước bọn họ đều rất xem thường quả cầu này, xem chừng tùy tiện đấm một cái liền sẽ đạt tiêu chuẩn, nhưng không ngờ độ khó cao như vậy.

Đọc truyện chữ Full