Editor: Yuki
Ba ngày tân hôn, tân nương tân lang đều không có rời khỏi tẩm cung. Thức ăn và nước ấm đều có cung nô đưa vào. Hai vị Thái Tử không để người ngoài ra tay, tự mình giúp Đỗ Kiều Kiều dùng bữa tắm gội, sau đó lại ôm nàng trở lại giường đã được cung thay mới. Ba người bọn họ kịch liệt giao hoan, ôm nhau mà ngủ.
Đỗ Kiều Kiều chìm nổi giữa biển tình dục, mơ màng không biết đêm nay là ngày nào năm nào.
Rốt cục là một mình ngủ đến tự nhiên tỉnh.
"Tê tê......" Đóng mở mắt nhèm buồn ngủ, Đỗ Kiều Kiều giật giật thân mình bủn rủn đau nhức, tiếng nói ảm ách mà kêu lên: "Người đâu. " Cuối cùng hai vị Thái Tử cũng phát tiết xong dục hỏa đọng lại trước sau trọng sinh, tạm thời bỏ qua cho nàng ư?
"Thái Tử Phi nương nương." Đại An đứng chờ ở bên ngoài nghe được bên trong triệu hoán, lập tức mang theo đệ đệ sinh đôi và hai gã sai vặt khác—— huynh đệ Đại Lâm Tiểu Lâm tiến vào phòng ngủ Thái Tử Phi.
Kéo ra lụa màn hồng trăm tử ngàn tôn, Đại An quan tâm nói: "Nương nương, ngươi tỉnh." Mùi thơm ngào ngạt quen thuộc trộn lẫn thể vị nồng đặc dương cương của nam nhân xông vào mũi, hắn nhịn không được lui lui về phía sau, ý bảo Tiểu An kéo một tấm màn khác tới treo.
"Nương nương?" Đỗ Kiều Kiều mê mang hỏi, trong lúc nhất thời không thể tiếp thu xưng hô mới này.
"Hai vị Thái Tử dặn dò tiểu nhân chờ, gọi ngài là Thái Tử Phi nương nương." Đại An nói, ngồi vào mép giường giống như thường ngày, động tác dịu dàng đỡ Đỗ Kiều Kiều ngồi dậy, đẩy tóc mây dài hỗn độn của nàng ra, tiếp nhận nước súc miệng gã sai vặt đưa qua tiến đến bên miệng nàng.
Đỗ Kiều Kiều lười biếng vô lực mà dựa vào trong lòng ngực Đại An, uống một ngụm nước bạc hà súc miệng đỡ khát, sau đó phun đến bên thao Tiểu An bưng trước mặt nàng. Sau khi lặp lại vài lần, nàng hỏi, "Ta tiến cung mấy ngày rồi?"
"Nương nương, hôm nay là ngày thứ tư ngài thành thân." Đại An bưng nước súc miệng tới bỏ vào trong khay gã sai vặt cầm trên tay, ánh mắt rơi xuống trên người thiếu phụ mảnh mai mỹ diễm trong lòng ngực. Nửa người nàng lộ ra chăn gấm hoàn toàn trần trụi, trên da thịt tuyết trắng khắp nơi tím tím xanh xanh, rõ ràng là dấu ngón tay nam nhân lưu lại có cái rõ ràng cũng có đang biến mất, đầu v* sưng đỏ như tiểu anh đào đỏ bừng, phá lệ chọc người trìu mến.
Cô nương của ta...... hô hấp Đại An rối loạn, đôi tay cầm lòng không đậu mà khoanh lại thân thể mềm mại tản ra hương khí dâm mĩ của Đỗ Kiều Kiều.
Nương nương thật vũ mị! Tiểu An xem đến hô hấp có chút rối loạn, cho dù thân thể có tàn khuyết cũng sinh ra dục vọng ôm nàng trong ngực tùy ý chà đạp, làm nàng rên rỉ.
Hai gã sai vặt của hồi môn khác là Đại Lâm Tiểu Lâm đang tiến vào bởi vì tuổi còn nhỏ, trước kia đã thấy qua nàng phong tình như vậy, cho nên cũng không có gì kinh ngạc.
"Bọn họ đâu?" Đỗ Kiều Kiều nằm liệt trong lòng ngực quen thuộc của Đại An hỏi. Ngày qua ngày vẫn luôn làm, eo nàng đau quá, không biết có vặn hư hay không. Chờ một lát, để Tiểu An mát xa cơ bắp gân cốt cho nàng.
"Hai vị Thái Tử đi bái kiến hai vị bệ hạ, dặn dò nương nương tỉnh liền nghỉ ngơi thêm ở Đông Cung, thời gian tức phụ kính trà cho bệ hạ và Hoàng Hậu nương nương chờ sau khi bọn họ bàn xong mới quyết định." Đại An nói, nhẹ nhàng mà cúi đầu, đôi môi dán ở bên tai Đỗ Kiều Kiều, như có như không mà cọ xát. Hắn biết, nơi này là một chỗ mẫn cảm của nàng.
"Ưm, Đại An, thật ngứa, đừng như vậy." Nhiệt khí nhẹ phun ở bên tai, Đỗ Kiều Kiều mẫn cảm tê mỏi một trận, lập tức lắc đầu tránh đi. Mục đích nam nhân cưới vợ chính là tiết dục và nối dõi tông đường, cho nên rất nhiều lễ nghi đều tận khả năng không quấy nhiễu đến hai việc kia. Bởi vì đêm động phòng hoa chúc không phải một đêm, mà là vài đêm, thể năng tân nương tử tiêu hao rất lớn, thân thể cần phải nghỉ ngơi, cho nên tức phụ dâng trà gì đó đều không phải là ngày hôm sau tân hôn.
"Bây giờ nương nương có hôn phu, tiểu nhân không bao giờ có thể thân cận với nương nương nữa." Ánh mắt buồn bã, Đại An thở dài mà duỗi tay với Đại Lâm bên cạnh. Đôi tay Đại Lâm lập tức nâng một trường bào màu hồng cánh sen lên.
Đại An dịu dàng mà dùng ti bào bao lấy thân mình dinh dính của Đỗ Kiều Kiều, hai tay dùng sức một cái liền bế ngang nàng lên. "Nương nương, phòng tắm rửa đã chuẩn bị xong nước ấm, tiểu nhân chờ hầu hạ ngài tắm gội." Trên người nàng dính đầy thể dịch của hai nam nhân, tản ra khí vị làm cho huynh đệ bọn họ đố kỵ cùng khô nóng.
"Đại An, Tiểu An, các ngươi vĩnh viễn đều là người mà ta...... thân cận nhất." Đỗ Kiều Kiều nhu nhu mà để Đại An ôm trong lòng ngực, thật cẩn thận mà an ủi trái tim thực dễ dàng bị thương của bọn họ. Hoạn quan, sinh lý tàn khuyết, nam nhân có tâm lý thực đặc biệt, quan hệ ái muội nói không rõ với nử chủ nhân, hôn phu nữ chủ nhân đều không ở bên người, mà trùng hợp là lúc nữ chủ nhân có yêu cầu thân thể, sẽ dùng môi lưỡi và đạo cụ thỏa mãn nữ chủ nhân.
"Cô nương, huynh đệ bọn ta là người của ngài, ngài vĩnh viễn đều không thể không cần chúng ta." Đại An thấp giọng nói, dùng sức ôm nàng vào trong ngực.
==========
Ai thấy k thích hai người này điểm danh =))
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Qua: Cưỡng Chế Nhiều Phu
Chương 47: Gợi lên dâm dục của hoạn quan
Chương 47: Gợi lên dâm dục của hoạn quan