Vu Đồng lại cười hắc hắc: - Mẹ, con đã có người yêu mến rồi!
- Hả? - Tần Vận giật mình, con trai mới có mười hai tuổi sao đã có loại suy nghĩ này? Liền hỏi lại: - Đó là ai vậy? Có phải bạn học của con hay không?
Vu Đồng cười cười nói: - Đương nhiên không phải, người mà con yêu thích là mẹ đấy, đợi con lớn lên mẹ gả cho con được không? Chúng ta sẽ cùng kết hôn rồi sinh con! - Hắn nói xong liền hôn lên má Tần Vận một cái.
Nghe lời con nói Tần Vận giật mình ngẩn người mãi đến khi hai môi Vu Đồng hôn lên má nàng thì nàng mới kịp phản ứng, khuôn mặt bổng trở nên đỏ ửng vội vàng đứng dậy, có chút bối rối nói: - Mẹ, mẹ đi tắm rửa! - Nói xong nàng chạy nhanh ra phòng khách.
Tần Vận đi, Vu Đồng trong lòng lại có cảm giác khác thường, hắn không rõ tại sao mình lại nói ra những lời như vậy, không lẽ thật sự như lời sư phụ đã nói? Không, sẽ không như vậy! Tần Vận là mẹ của mình, đối với mẹ mình chỉ có sự tôn kính, đúng rồi chính là như vậy! Vừa rồi chỉ là nói đùa mà thôi! Tự thuyết phục mình xong Vu Đồng trong lòng mới yên tĩnh lại không nghĩ lung tung nữa, mở ti vi lên xem.
Tần Vận tắm rửa xong đi ra thấy Vu Đồng đang ngồi xem ti vi, đỏ mặt nói: - Mẹ đi ngủ trước, con một lát nữa tắm rửa rồi cũng ngủ sớm đi! - Nàng nói xong liền đi vào phòng ngủ của mình.
Nắm trên giường rộng của mình, trong đầu Tần Vận rối loạn, bản thân mình hôm nay bị làm sao vậy? Sao lại bởi vì câu nói của con trai mà trở nên bối rối như vậy, đáng lẽ ra mình phải nói cho nó biết chúng ta là mẹ con không thể cùng nhau kết hôn sinh con được! Đúng vậy, mình phải nói cho hắn biết.! Hắn sau này sẽ gặp được người con gái mình yêu mà không phải là người mẹ này!
Vu Đồng xem ti vi một lát cảm thấy không có gì thú vị liền đi tắm rửa qua loa một chút xong mặc quần lót đi vào phòng ngủ. Vu Đồng nằm xuống giường, hắn xoay người ôm vòng eo nhỏ nhắn của Tần Vận. Nhà mới mặc dù có hai phòng ngủ nhưng từ nhỏ Vu Đồng đã ngủ cùng một giường với Tần Vận mà nàng cũng không cảm thấy có gì không ổn nên cũng không để ý.
Tần Vận cũng xoay người nằm nghiên lại duỗi cánh tay ôm lấy vòng eo đang ngày càng lớn dần của con trai, hai người mặt đối mặt, nàng ôn nhu nói: - Cùng cùng à, hôm nay mẹ muốn nói cho con biết một đạo lý, chúng ta là mẹ con nên không thể cùng nhau kết hôn được, sau này con sẽ gặp được người con gái mà con yêu thích, đến lúc đó con sẽ hiểu.
- Vâng, con biết mà mẹ. - Vu Đồng tựa đầu vào ngực Tần Vận, lẩm bẩm nói: - Con mệt quá, con ngủ trước đây.
Vu Đồng rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ nhưng Tần Vận trằn trọc thật lâu vẫn không thể ngủ được. Lúc này, nàng đang mặc trên người một bộ đồ ngủ mỏng, còn Vu Đồng cũng chỉ mặc một chiếc quần lót, hai người đang ôm nhau ngủ. Lúc trước thì nàng không thấy có gì nhưng hôm này nghe con trai nói vậy lại làm cho Tần Vận không thể bình tĩnh lại được. Con trai đang nằm sấp trước ngực mình, đồ ngủ rộng thùng thình bị hắn làm hở ra một phần lớn da của nàng, hơi thở của con trai phun trên đầu ngực trần trụi non mịn của mình làm nàng có chút ngứa ngáy. Tần Vậy trong lòng dâng lên một tia khát vọng.
Tần Vận bị loại khát vọng này làm cho hoảng sợ nên vội vàng đem loại suy nghĩ này đuổi đi ra khỏi đầu mình, cố gắng nghĩ đến những chuyện khác. Nhưng mà càng như vậy thì trong đầu nàng càng hỗn loạn, không có cách nào chìm vào giấc ngủ. Không biết qua bao lâu, Vu Đồng đang ngủ bỗng nhiên giật giật cơ thể, đôi môi hôn lên bộ ngực đầy đặn trắng nõn của Tần Vận một cái, một chân hắn khoát lên người nàng.
Tần Vận cảm thấy có một đồ vật nong nóng chạm lên bụng mình, ma sát nhẹ vài cái làm cho loại khác vọng vừa rồi vừa dịu xuống một chút lại dâng lên càng mãnh liệt hơn. Không hiểu thần xui quỷ khiến thế nào mà Tần Vận lại dùng hai tay ôm chặt Vu Đồng lại để vật kia dính chặt trên bụng của mình! Trời ơi! Tần Vận trong lòng giật mình, trước giờ nàng không chú ý qua, không thể tưởng tượng được con trai mới mười hai tuổi mà đã "lớn" như vậy, rõ ràng không nhỏ hơn chút nào so với người đã trưởng thành.
Dưới háng cảm giác nóng lên, Tần Vận phát hiện mình không khống chế được chảy ra một ít chất lỏng, trong lòng nàng ngượng ngùng như lại có một cảm giác kích thích trước nay chưa từng có. Vụng trôm nhìn khuôn mặt con trai đang ngủ say, Tần Vận khuôn mặt đỏ lên đem cơ thể mình nhích lên một chút để cho cái vật cứng rắn, nong nóng của Vu Đồng lại sát chỗ đang ướt ướt của mình, nàng nhịn không được hơi uốn éo cái hông để cho chúng nó ma sát lẫn nhau vài cái, trong bụng nàng dâng lên một lại khoái cảm mãnh liệt. Tần Vận không dám cử động nữa mắt liếc nhìn con trai một cái thật sâu, hai tay ôm chặt Vu Đồng đang ngủ say áp vào trước ngực mình, trong lòng thì như có kì tích yên tĩnh trở lại lập tức cũng chìm vào giấc ngủ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chi Thánh Đồ Phong Lưu
Chương 13: Mẹ gả cho con được không?
Chương 13: Mẹ gả cho con được không?