TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nam Chủ Mau Nằm Xuống
Chương 4: Tổng tài dưỡng nữ (3)

Edit+ Beta: DinhDiepKyVan

Nếu quyết định đi, Sở Ca cũng liền không có kéo dài, suốt một đêm đem đồ vật của mình thu thập một chút, rồi quyết định sáng sớm hôm sau lên đường rời đi.

Chỉ là chờ sau khi Đường Huân rửa mặt xong đi ra thì lại có một chuyện, trong nhà tổng cộng có hai phòng, bà nội Sở mới vừa qua đời, phòng đó tất nhiên là không thể cho hắn ở được, sô pha thật ra có thể nằm, nhưng lúc này đã tiến vào tháng mười một, trong nhà lại không có điều hòa, nếu nằm ở đây một ngày như vậy thì ngày mai đừng nói tới lái xe, mà nên trực tiếp gọi xe cứu thương.

Sở Ca thấy hắn nhíu mày nhìn chằm chằm vào sô pha, liền đoán được hắn đang suy nghĩ gì, nhưng bản thân Sở Ca tính tình lãnh đạm, cô cũng không tốt tới mức mà biểu hiện ra nhiệt tình của mình. Nghĩ một lúc, mới từ trong ngăn tủ lấy ra một chiếc chăn đệm dùng trong mùa đông, ngăn ở giữa trên chiếc giường nhỏ trong phòng của cô. Sau đó lôi kéo Đường Huân đi vào, “Chú Đường, bên ngoài quá lạnh, chú trước tiên cứ ngủ ở trong phòng của tôi một đêm đi, hôm nay đành phải ủy khuất chú phải ngủ ở nơi này rồi.”

Đường Huân có chút do dự, Sở Ca không phải là một người cô gái hay sao, cô nếu như ở cùng một chỗ với hắn hình như không tốt lắm thì phải?

Sở Ca cũng thấy được nghi hoặc ở trong mắt của hắn, bất quá hắn chưa nói ra thì cô cũng làm bộ cái gì cũng không biết. Đường Huân thấy sắc mặt Sở Ca trước sau đều như thường, trong chốc lát đột nhiên bật cười, hắn là một người lớn như vậy nhưng thật ra còn không có rộng rãi bằng một cô gái, suy nghĩ xong, cũng liền tự nhiên lên nằm chung với cô.

Sở Ca vẫn luôn âm thầm quan sát phản ứng của Đường Huân, thấy thần sắc hắn bình tĩnh trở lại, mi mắt cô rũ xuống, nhưng thật ra khóe miệng cong lên. Thấy hắn đã nằm xuống giường, cô cũng cầm đồ rửa mặt của mình đi rửa mặt.

Đứng ở trước gương, Sở Ca mới có thời gian nghiêm túc đánh giá lại thân thể này, tuy rằng nguyên lai từ trong trí nhớ biết được ký chủ lớn lên rất đẹp, nhưng lại không nghĩ rằng sẽ đẹp đến như vậy, khuôn mặt nhỏ lớn bằng bàn tay, làn da trắng nõn, một đôi mắt to thanh triệt trong sáng, giống như có thể nói, cái mũi thanh tú cao thẳng, còn có một cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra, tuy rằng dung mạo lúc này còn hơi non nớt, nhưng cũng có thể nghĩ đến sau này lớn lên sẽ tuyệt sắc như thế nào.

Càng khó nói chính là Sở Ca lúc này tuy rằng mới mười lăm tuổi, nhưng thân thể đã phát dục cực tốt. Dáng người cao thẳng thon dài, bộ ngực trắng nõn cao ngất đồ sộ, hai đầu v* hồng nhạt giống như là hai đóa hoa anh đào xinh đẹp chờ người tới hái. Đi xuống một chút là eo gầy của cô, hạ thân cô thế nhưng trắng nõn không có lông tóc gì, sau đó là đôi chân dài thẳng tắp. Nghĩ đến danh khí mà hệ thống nói, mặt Sở Ca có chút đỏ, chạy nhanh cầm quần áo mặt lại trên người.

Sau đó ngồi ở trên ghế bắt đầu xem lại cốt truyện, hiện tại cốt truyện mới vừa đi đến lúc Đường Huân mới bắt đầu thu dưỡng Sở Ca, nhưng mà Tùy Hà đã trọng sinh, Tùy Thanh Thiển đã đi ra nước ngoài, nhưng còn một cái khác gây bất lợi cho cô là, Tùy Hà đã cùng Đường Huân phát sinh quan hệ, lúc này đã sớm đi dưỡng thai.

Tình huống hiện tại thì nhiệm vụ thứ nhất, bằng năng lực hiện tại của cô căn bản là không có biện pháp đi làm cái gì, thứ hai, về thân thế bí mật, tuy rằng nguyên chủ không biết, nhưng Sở Ca thì lại biết hết cốt truyện, nguồn lực lớn nhất của Tùy Hà là dựa vào con gái người đứng đầu Trịnh gia Trịnh Nham, hơn nữa Trịnh Nham đối với tình nhân vẫn là có vài phần thiệt tình, kịch tình nguyên bản là sở dĩ Tùy Hà có thể được Trịnh Nham trợ giúp, cũng là vì cô ta lớn lên cùng với tình nhân của Trịnh Nham, cùng mẹ của Sở Ca có vài phần tương tự nhau. (Editor: Cái này người ta gọi là thế thân nè:v)

Nhưng hiện tại Sở Ca lại không chuẩn bị đi nhận người thân, một cái là hiện tại chủ lực của Trịnh gia đều ở nước ngoài, ngoài tầm tay đối với Sở Ca, một cái khác chính là nếu thật sự nhận người thân, Trịnh gia khẳng định sẽ đem cô trở về, Đường Huân cũng không có tư cách thu dưỡng cô. Cái này đối với nhiệm vụ thứ ba của cô mà nói là phi thường bất lợi.

Về cái thứ ba là làm sao để câu dẫn được Đường Huân, hiện tại thì Sở Ca hoàn toàn không có manh mối gì. Nhưng nếu không làm thì đại biểu cho nhiệm vụ không hoàn thành, mà nhiệm vụ không hoàn thành thì không thể về nhà, không thể trừng phạt Tần Tùng, không thể làm cho cha mẹ sống lại. Cái này tuyệt đối không được!

Sở Ca mới vừa hạ quyết tâm, giương mắt lại thấy được khuôn mặt ngây ngô trong gương, lập tức liền tức giận, ha hả, thân thể này mới có mười lăm tuổi, thật sự có thể câu dẫn gì gì đó sau, vẫn là nên sau khi trưởng thành rồi nói sau! Hiện tại vẫn nên đi công tâm thôi!

Hạ quyết tâm Sở Ca nhẹ nhàng thở ra một hơi, tròng áo ngủ lên rồi đi ra ngoài, trở lại phòng lại thấy Đường Huân không có ở trên giường, kiểm tra một vòng, mới phát hiện ra hắn đang ở trong sân, nguyên lai là gọi điện thoại. Sở Ca nghe xong một hồi, biết là hắn gọi điện thoại cho mẹ Đường, mới yên tâm đi ngủ.

Thời điểm Đường Huân trở lại phòng, Sở Ca đã ngủ rồi, khuôn mặt nhỏ trắng nõn chiếu vào trên chăn màu xanh biển làm cho Sở Ca càng có vẻ đáng thương. Đường Huân chỉ nhìn thoáng qua liền dời ánh mắt, vừa định lên giường thì nghe được phía sau truyền đến một trận âm thanh nức nở nhẹ nhàng, vừa mới bắt đầu còn tưởng rằng mình nghe lầm, nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, thế nhưng không phải là ảo giác, thật là Sở Ca đang khóc.

Đường Huân hoảng sợ, còn tưởng rằng cô không thoải mái, chạy nhanh đi qua thì thấy, mặt của nha đầu nhỏ này đã đầy nước mắt, trong miệng nhẹ nhàng kêu, “Bà nội, bà nội...”, Đường Huân thở dài, thời điểm vừa tới thấy cô thần sắc bình tĩnh, thì ra nguyên lai là đem cảm xúc giấu ở trong lòng.

Hắn cũng biết lúc này không thể đột nhiên đánh thức cô, bằng không sẽ dọa cô sợ, thấy cô dựa vô trong ngủ, đành phải nửa ngồi ở trên giường nhẹ nhàng mà kêu cô, “Sở Ca, Sở Ca? Tỉnh lại…”

Nha đầu nhỏ này mê mê hoặc hoặc tỉnh lại, thấy hắn giống như người quen, cũng giống như còn chưa có hoàn toàn tỉnh lại, mở một đôi mắt to ướt dầm dề nhìn hắn, trong thanh âm còn mang theo tiếng khóc nức nở, “Chú Đường, bà nội không còn nữa. Không ai cần Tiểu Ca nữa, ô ô…”

Đường Huân không biết có phải cô khóc quá thảm hay không, nhưng vẫn là biểu tình của cô quá mức đáng thương, trong lòng lập tức cảm thấy đau lòng, nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai cô, “Ngoan, không có việc gì! Còn Chú Đường cần Tiểu Ca!”

“Thật sao?” Đường Huân nhìn đôi mắt thanh thấu trước mắt mình, trong lòng liền mềm nhũn ra, vì thế gật gật đầu, “Ừ.”

Vừa dứt lời, đột nhiên trong lòng ngực xuất hiện một thân thể mềm mại, hắn lại bởi vì trọng lực lớn mà lập tức nằm ở trên giường, Đường Huân hoảng sợ, vừa định đẩy cô ra liền cảm giác được bả vai truyền đến một trận ấm áp, tay đẩy cô ra dừng lại một chút, mới chậm rãi đặt trên lưng cô gái nhỏ đang ghé vào trong lòng ngực hắn nhẹ nhàng mà vỗ vỗ.

Vừa mới bắt đầu còn không có cảm giác gì, nhưng thời gian dài liền có cảm giác không đúng, bởi vì muốn đi ngủ, nên hắn cũng chỉ mặc một cái áo sơmi, mà hắn cũng có thể rõ ràng cảm giác được ngực mềm mại của Sở Ca dán vào ngực hắn, hơn nữa cô còn không có mặc nội y! Cảm giác được loại tình huống này, Đường Huân tức khắc liền cảm thấy cả người không được tự nhiên, hơn nữa, bởi vì tư thế bò của cô, nên trên váy ngủ, lộ ra đùi trắng nõn, thậm chí hắn một cúi đầu một chút cũng có thể nhìn thấy được quần lót của cô!

Đọc truyện chữ Full