TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ
Chương 58: Một món quà lớn 8

Cố Kinh Thế vừa nói, hô hấp mang theo chút ám muội kia cũng theo đó phun bên tai Thiên Lạc, làm Thiên Lạc hít sâu một hơi.

Tâm tình đều không tránh khỏi giật mình, Thiên Lạc thầm mắng một tiếng tên yêu nghiệt chết tiệt vô ý thức này, "Cố thiếu tướng, lỗ tai tôi rất nhạy, anh cách xa tôi một chút, tôi vẫn có thể nghe thấy anh nói chuyện."

Từ trước đến giờ tính tình Thiên Lạc khá là lạnh nhạt, không thích có khoảng cách thân mật với ai như thế.

Nghe lời Thiên Lạc, Cố Kinh Thế lại là cười khẽ một tiếng, bàn tay lớn khớp xương rõ ràng kia, bao trùm trên tay Thiên Lạc, giúp cô nhắm bắn, "Đều là đàn ông, có gì phải lo lắng."

"Cố thiếu tướng, đều là đàn ông, anh cần gì phải đứng gần như thế, không phải là xu hướng tình dục của anh có vấn đề gì đó chứ?" Thiên Lạc nhìn người này càng ngày càng gần, thẳng thắn quay đầu nhìn Cố Kinh Thế một chút, lộ ra ánh mắt mang theo vài phần khiêu khích.

Hai người mặt đối mặt, khoảng cách rất gần, gần như có thể cảm giác được hô hấp của đối phương.

Bốn mắt nhìn nhau, gần như là mũi đụng mũi, vô cùng ám muội.

Không sai, chính là ám muội.

Đám Tần Sơn không biết Thiên Lạc là phụ nữ, dùng hai chữ này trên người lão đại, lại bất ngờ không cảm thấy bất kỳ sai trái.

Nhưng mà, ngay lúc hai người đối diện này, lại bỗng nhiên nghe được một tiếng vang trầm thấp!

"Ầm ——!" Một tiếng vang không nhỏ bỗng nhiên cắt ngang không khí, trong nháy mắt làm tất cả ánh đèn trong sân bắn tối lại, tiếp theo đó, mỗi một cửa ra vào đều tràn khí gas thôi miên, khói lan tràn, sau đó khuếch tán khắp nơi.

Đột nhiên xảy ra biến cố, làm cho tất cả mọi người đều đột nhiên không kịp chuẩn bị!

Trong bóng tối, Thiên Lạc chỉ cảm thấy Cố Kinh Thế cho mình ăn thứ gì đó, sau đó nhìn khí gas thôi miên kia, nhanh chóng tràn đến trước mặt cô.

Rất nhanh, khói nhanh chóng tản đi, ánh đèn xung quanh cũng không ngừng sáng lên theo đó.

Ánh đèn chói đến mức gần như hoa mắt, chỉ có mọi người ở đây, đều là đã rơi vào giấc ngủ say.

Chỉ thấy vô số đàn ông mặc quần áo và mặt nạ phòng độc kiểu mới nhanh chóng xông vào, trong tay đều cầm súng điện tử mới nhất.

Gas vẫn chưa hoàn toàn tản đi, đám người Tần Sơn đã ngã ra mặt đất hôn mê, ngay cả Cố Kinh Thế và Thiên Lạc cũng không ngoại lệ, nằm trên đất không nhúc nhích.

"Được rồi, nhiệm vụ hoàn thành, có thể báo cáo."

Nhanh chóng dùng tai nghe liên hệ, một người mặc áo đen trong đó bấm điện thoại.

Mà ở ngoài sân bắn, trong một chiếc xe màu đen, một người đàn ông mặc âu phục sẫm màu, cầm máy tính trong tay, trong hoàn cảnh tối tăm, chỉ có thể nhìn thấy bàn tay trắng nõn tinh xảo của người đàn ông kia.

Bấm nút nghe, môi mỏng của người đàn ông nhẹ nhàng di chuyển, trong giọng lạnh lẽo mang theo chút mê hoặc đặc biệt êm tai, "Alo, là tôi."

Bên kia, người đàn ông mặc đồ tây nhanh chóng mở miệng, "Đông Phương tiên sinh, chuyện đã giải quyết xong."

Người đàn ông nghe nói, dường như là cảm giác được một chút bất ngờ, "Dễ dàng như vậy?"

Người đàn ông mặc đồ tây nhanh chóng gật đầu, sau đó đi từng bước từng bước đến bên Cố Kinh Thế, "Cố Kinh Thế đã bị khí gas thôi miên, thuộc hạ của hắn cũng đều ngã xuống đất, lát nữa chúng tôi sẽ mang hắn tới tìm ngài..."

Người đàn ông mặc đồ tây nói như thế, nhanh chóng kéo vai Cố Kinh Thế một cái, nhưng còn chưa kịp thu tay lại, đã bị Cố Kinh Thế vốn đang ngủ say lập tức bắt lại!

Đọc truyện chữ Full