TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ
Chương 95: Chói mù mắt các người (2)

Sáng sớm hôm sau, Thiên Lạc đang tập bài rèn luyện mỗi ngày.

Bởi vì đời trước đều sống trong quân doanh, Thiên Lạc dưỡng thành thói quen, mỗi ngày đều dậy sớm rèn luyện làm nóng người.

Chỉ dùng ngón trỏ cùng ngón cái chống đỡ mặt đất, Thiên Lạc hít đất, mồ hôi không ngừng rơi xuống.

Còn chưa tới thời gian tập hợp, Thiên Lạc lại nghe được tiếng bước chân, dần dần tiếp cận phòng cô.

“Anh Cẩm, em đoán lão đại còn chưa dậy đâu.” Chàng trai cường tráng có thực lực ở trong ban C, vẻ ngoài ẩn ẩn lộ ra một chút tàn nhẫn tên là Cao Nham.

Trong khoảng thời gian này, người ban C đều coi Thiên Lạc là lão đại.

Hoàn toàn không cần thương lượng gì, mọi người đều ăn ý như thế.

Nếu không phải trong thời gian huấn luyện Thiên Lạc không ngừng khích lệ mọi người, mọi người đã sớm không có ý chí chiến đấu, bị đào thải rồi.

Hơn nữa, thực lực Thiên Lạc mạnh mẽ, thủ đoạn tàn nhẫn, có sự thành thục ổn trọng không hợp với tuổi.

Cái này làm cho mọi người ban C đều lau mắt mà nhìn Thiên Lạc, hoàn toàn bội phục.

Cũng vì như vậy, phần lớn người trong ban C đều coi Thiên Lạc là lão đại của họ, mỗi người đều cung kính với Thiên Lạc.

Thậm chí ngay cả Bắc Cẩm cũng bội phục.

Trên khuôn mặt tuấn tú lộ nụ cười xấu xa, Bắc Cẩm cười nói, “Lại nói tiếp, mỗi lần nhìn thấy lão đại đều là dáng vẻ vững vàng bình tĩnh, cuối cùng hôm nay cũng có thể nhìn thấy dáng vẻ chưa tỉnh ngủ của lão đại!”

Nhưng Bắc Cẩm mới nói xong những lời này, Thiên Lạc đã mở cửa phòng. 

Tiện tay vén sợi tóc vương trên trán, Thiên Lạc mím môi mỉm cười, nụ cười mang theo một chút làm càn, “Bắc Cẩm, ham mê của cậu ngày càng kỳ quái, trông mong nhìn thấy dáng vẻ đó của tôi lắm sao?”

Nhìn dáng vẻ đã dậy từ sớm của Thiên Lạc, Bắc Cẩm cùng Cao Nham đều nhìn bầu trời mới tờ mờ sáng bên ngoài, “Không phải đâu, lão đại, sao anh dậy sớm thế?”

“Thói quen.” Thiên Lạc nhìn hai người trước mắt, hỏi lại, “Tìm tôi có việc gì?”

“Chúng tôi tới tìm lão đại đi xếp hàng.” Bắc Cẩm nhìn Thiên Lạc, tiếp tục nói, “Lần này học sinh ba khối đều cùng nhau luyện tập, chúng ta vẫn nên đi sớm chiếm vị trí thì tốt hơn.”

Lúc này, Cao Nham mang theo vài phần khẩn trương, nhìn Thiên Lạc, “Lại nói tiếp, lão đại không sao chứ?”

“Thạch Đầu, cậu hỏi vậy là có ý tứ gì?” Nhìn Cao Nham muốn nói lại thôi, Thiên Lạc nện một quyền vào ngực Cao Nham, “Muốn nói gì cứ nói a!”

“Hôm nay là luyện tập chiến giáp, nếu lão đại không được chiến giáp chọn trúng, cũng không có cách nào vận dụng cơ giáp, cũng chỉ có thể nhìn chúng tôi luyện tập, các anh em đều rất lo lắng tâm tình anh không tốt.” Cao Nham nói như thế, lo lắng liếc nhìn Thiên Lạc một cái.

“Cậu đang nói gì vậy, cho dù không được chiến giáp chọn lựa, tôi còn có thể dùng cơ giáp.” Thiên Lạc khó hiểu nhìn Cao Nham.

Chiến đấu cơ giáp, chia hai loại chiến giáp cùng cơ giáp.

Chiến giáp lợi hại hơn cơ giáp không chỉ một chút, nhưng muốn thao tác chiến giáp cũng cần điều kiện riêng, chiến giáp có trí tuệ nhân tạo, có thể chọn lựa chủ nhân, trừ phi bọn họ nhận định chủ nhân, nói cách khác sẽ không có biện pháp thao tác.

Đọc truyện chữ Full