Lúc này Long Phong đang trên đường đi về lại Long phủ, hắn rất muốn hỏi gia gia về cái Phản Thiên Hội này, ngoài ra Long Phong cũng tính cho người đi thu thập thông tin và điều tra về tổ chức này. Lúc này trước khi tới đây thì hắn thấy được tình hình đã được ổn định một chút rồi nên Long Phong cũng an tâm cho phụ mẫu hắn. Long Phong lúc này tự nhiên cảm nhận được sát khí liền quay lại, lập tức một cây đao phóng tới hắn với tốc độ cực nhanh, Long Phong liền dùng chân phải, đạp một cái cực mạnh xuống chéo, và bật người ra trong tíc tắc.
Long Phong liền nhìn xung quanh mà cẩn thận rút ra Thanh Long kiếm. Hắn liền dùng Tinh Thần lục để mà cảm nhận xung quanh thì bỗng nhiên có một luồng sát khí từ phía sau, lập tức Long Phong liền né đầu qua một bên, lấy kiếm gạt thanh đao rồi nhảy ra, sau đó Long Phong thấy trước mắt là một người mặc áo đen và đeo mặt nạ, hắn liền nói:” Không biết vị tiền bối này có gì chỉ bảo?”
Lúc này hắn nghe trong đầu hắn xuất hiện tiếng nói của Mễ Đặc Nhã:” tiểu Phong cẩn thận, tên này là một Đại Võ Sư Thất Giai, tỷ đây có thể cảm giận được sát khí ngộp thở từ hắn…”, Long Phong nghe xong thì mặt mày nghiêm trọng nhìn hắn, lúc này tên áo đen lên tiếng:” Tiểu bằng hữu của Long gia này nghe thấy những cái không nên nghe, thì nên nằm tại đây đi…”, xong lập tức chém đao về Long Phong, không chần chừ lập tức dùng Độc Cô Cửu Kiếm - Phá Đao Thức mà đánh trả lại.
Cứ như thế một đao - một kiếm, hai cái va chạm vào nhau, giữa khu rừng vắng tanh, là nơi mà một trong hai người nằm xuống. Tuy Long Phong có Phá Đao thức, nhưng thực lực chênh, và kinh nghiệm chiến đấu với cao thủ khá là ít, nên Long Phong dần dần thể hiện ra sự yếu sức, bại phong gần tới, lập tức liền nhảy lại và gồng tay phải và chưởng về phía trước,..
“ Hoả Vân Chưởng!!” Một chưởng lực mạnh mẽ như một cơn sóng đập tới người áo đen, hắn liền giật mình sau đó nhảy lên, lập tức chém mạnh về phía trước:” Vạn Tuyệt Nhất Chém “, một cái luồng khí như một cây đao bự xuất hiện tại tay của tên áo đen, chém xuống cắt đôi biển lửa đang bay tới làm đao, Long Phong thấy không thành công lập tức dùng Di Hình Hoán Vị, sau đó kết hợp với Cửu Dương Thần Kiếm.
Người áo đen cẩn thận mà nhìn xung quanh, bỗng nhiên cảm giác chết người khiến hắn lắc đầu, một tia Võ khí xuyên sát mặt hắn, chạm tới mặt đá liền phát ra tiếng nổ, người áo đen nghiêm trọng mặt, nhìn xung quanh. Cứ như thế từ bốn phương tám hướng những tia sáng phóng tới người áo đen, nhưng khiến hắn giật mình có những tia bẻ cong, mà chuyển hướng, và khiến hắn sắp chết mấy lần, biết lần này không dùng không được, lập tức cầm đao và gồng, quan sát lập tức xoay người và chém xuống:” Vạn Tuyệt Nhất Chém “, một tiếng ầm xuống, cây cối đổ nát, khói bốc lên, một hồi sau Long Phong trong đống đó đứng lên, và nói:” Quả nhiên không hổ danh, chém rất chính xác…”
“ Long công tử cũng đâu có ích, thực lực ẩn giấu quá mà, Đại Võ Sư Nhị giai, cũng đâu có ích, ngươi hôm nay nằm tại đây vĩnh viễn đi..” tên áo đen xông lại, tự nhiên thấy đùi cảm giác đau, hắn liền nhìn xuống và thấy cái đùi đang chảy máu, liền ngước lên:” Tại sao, lúc nào?”
“ Mà thôi, ngươi sắp chết rồi cũng chả cần hỏi “, tên áo đen tuy thắc mắc nhưng cũng không nói nhiều, xông lên dùng đao chém về, Long Phong đánh trả, lúc này cơ thể của Long Phong đã gần tới giới hạn, một đao lúc nãy là đòn mạnh nhất hắn dính phải từ trước tới giờ,...
Lúc này Long Phong hết cách, nhảy ra xa ăn vào một viên đan dược, chấp hai tay lại rồi nói:” Phong Pháp, Phong Liên Đao Nhẫn….”, từ chỗ Long Phong phóng ra những cái lưỡi liềm phóng về tên áo đen, nhảy ra thì lại bị một chỉ phóng tới, hắn liền đáp xuống thì nghe:” Thổ Pháp - Đại Địa Thổ Long với Hoả Pháp - Hoả Giáp...”, một con rồng với lửa đang bao xung quanh, liền phóng tới người áo đen, né không kịp hắn liền cắm đao xuống, hai tay chéo hai vai:” Ngạnh Thế Công..”, một tiếng ầm cực lớn, gió thổi như một cơn bão quét toàn bộ chiến trường, Long Phong liền lùi lại, tranh thủ dùng Cửu Dương Thần Công trị thương, được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Sau gần một phút, lúc này khói bụi mới tán hết đi, Long Phong liền đứng dậy, cẩn thận quan sát thì thấy tên áo đen đó vần còn đứng, người tuy bị thương nhưng vẫn cử động được. Tên áo đen này nói:” Xem ra ta khinh thường ngươi rồi…” nói xong, lấy trong người ra một viên đan dược, uống vào. Lập tức Long Phong có thể cảm giác được đối thủ Võ Khí lập tức phát ra cuồng cuộn, ngạt thở, Mễ Đặc Nhã kêu to:” Nguy rồi, hắn đang cưỡng Võ Khí, tuy rồi,...”, ầm một phát lúc này hắn thấy tên áo đen bước ra từ trong bụi khói, lúc này quần áo đã nát, hắn có thể thấy da đã chuyển sang màu đỏ, Long Phong chớp mắt lập tức tên kia liền biến mất, Long Phong giật mình theo bảng năng né qua một bên, lập tức chưa kịp làm gì bị một đạp văng vào cái cây. Đứng dậy né thì một đấm và đá vào bụng và mặt văng qua chỗ khác, lúc này qua ba cú đánh Long Phong có thể cảm nhận được sự chênh lệch cực rõ
“ Võ Giả thiên tài, giờ ngươi còn là một Ma Pháp Sư, phải giết ngươi để trừ tai hoạ sau này..” tên áo đen nói với ánh mắt sát khí, Long Phong đứng dậy chư kịp làm gì bị một đạo đâm vào tim, hắn ngơ ngác nhìn cuối cùng ngục xuống,... câu cuối mà hắn nghe:” Ngươi chết rồi..”. Lúc này Long Phong cảm giác ý thức hắn đang tối dần, mở mắt ra thì hắn thấy mình đang đứng một chỗ xung quanh rất tối, hắn liền cười:” Có lẽ chết rồi nhỉ,... haizzz chưa kịp làm gì hết nữa rồi.”
Lúc này hắn thấy một người đang đi tới phía trước nói:” Ngươi là ai?”
“ Ta là ngươi và ngươi là ta…”, Long Phong liền nhận ra đó là hắn nhưng rất khác, vì hắn biết đây là ma tộc trước mặt. “ ngươi là ma tộc mà, sao lại là ta được..”
Tên kia cười to lên và nói:” Vì ngươi cũng là một ma tộc, còn nếu ngươi muốn biết thì sao này sẽ hiểu thôi, bây giờ chỉ có điều ngươi tin ta không?”
“ Tin!!” Long Phong không suy nghĩ lập tức trả lời, người kia lên tiếng:” Chẳng lẽ ngươi không sợ ta gạt ngươi à?”
“ Ngươi là ta và ta là ngươi, nếu ngươi gạt ta thì ngươi cũng biến mất thôi!!”
“ Hahahaha rất thú vị, quả nhiên tên thằn lằn trong cơ thể ngươi nói rất đúng, ngươi rất thú vị, được vậy hãy đưa tay ra mà chấp nhận dòng máu của ma tộc đi nào”, Long Phong đưa tay ra liền nắm tay của tên kia, và nghe:” Bắt đầu từ hôm nay, ta và ngươi sẽ hoà làm một…”,....
…
…
Lúc này bên ngoài chiến trường sau khi kiếm tra hoàn tất tên áo đen tính rời đi, lập tức hắn cảm nhận có sát khí, hắn liền quan sát xung quanh, thấy Long Phong đàn trỗi dậy, sau đó từ Long Phong phóng ra một luồng khí ngạt thở, đẩy lùi tên áo đen. Lúc này vết thương ngay tim của Long Phong đang khép lại, và trong nháy mắt liền khép lại, tên áo đen liền nói:” Không thể nào, ngươi là cái gì…”
Lúc này Long Phong mở mắt ra, và cảm nhận được sức mạnh mới của mình, hắn có thể thấy được trong cơ thể mình sức mạnh đang dồi dào, và điều kì lại là Long và Ma Tộc, hai dòng máu đang hợp lại với nhau. Long Phong nhìn về tên kia thì nói:” ngươi đưa ta lễ vật, thì ta phải trả về nào, “ nói xong liền biến mất, đánh về phía tên đó, lần này là tay không đấu nhau, lần này là cân bằng nhau mà đánh, mỗi người đều bị ăn đòn như nhau.
Lúc này trận chiến rất dữ dội, không ai nhường ai, tuy giờ thức tỉnh mà vết thương đều hồi phục, nhưng giờ hai bên đều bị thương như nhau, tên áo đen liền lùi lại, hai tay gồng và chưởng về phí trước:” Cửu La m Sát Chưởng..”,
Long Phong liền lùi lại lau vết máu trên miệng rồi nói:” Lần này là lần đầu tiên ta đánh vượt cấp, rất hân hạnh được làm đối thủ…, “, hai tay đánh ra một hình bát quái, “ Cửu Dương Đệ Bát Tầng - Giáng Long Thập Bát Chưởng.”, một con rồng vàng xuất hiện phóng tới luồng khí đen đang bay qua đây, đụng chúng nó, hai bắt đầu giành co, cuối cùng còn rồng rống lên, thân ảnh bắt đầu bóc lửa xuyên qua và đánh tới và với nhiệt độ được chèn vô từ Cửu Dương Thần công đệ bát tầng, tên áo đen lập tức bị đốt cháy biến mất, chỉ để lại chiếc giới chỉ, còn Long Phong thì lúc này máu phun ra, bước lại tới chỗ đó, cầm lấy cái nhẫn rồi bỏ vào trong giới chỉ, sau đó ngất đi và gục xuống đất.
Lúc này có một người khác đáp xuống, nếu nhìn kĩ đây là người dẫn đầu của Hắc Bạch Sơn Trang, đi tới Long Phong, và….. xoa đầu hắn, cười thầm nói:” Tiểu tử ngươi ráng sức quá đấy, ngươi mà có chuyện gì thì gia gia lật tung cái Hạ Vực này lên lun,..”
“ À mà ngươi mau lớn đi, để ta còn gả cho ngươi…” sau đó miệng nhép cười rồi ôm hắn đi và biến mất. Lúc sau có nhiều người tới, nhưng cái bọn họ thấy là một vùng hoang tàn….
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyết Long Công Tử
Quyển 2 - Chương 42: Cận kề cái chết
Quyển 2 - Chương 42: Cận kề cái chết