Lúc này trên quảng trường Tây Bắc Xà cùng Tây Bắc Báo đang nhìn xung quanh, người người bị tàn sát, Tây Bắc Xà chịu không được thì la lên:” Dừng tay lại cho ta, các ngươi là ai mà dám giết người của Tây Bắc gia?”, tuy nhiên không ai ngừng tay mà còn ra tay mạnh hơn.
Tây Bắc Báo liền bay lên ra tay thì bị Hắc Bạch nhị lão ngăn lại, mỗi người một chưởng đánh về hắn khiến Tây Bắc Báo lùi lại, phụt máu. Tây Bắc Xà mặt ngưng trọng gì về phía hai người Hắc Bạch nhị lão, hắn liền nhận ra:” Hai ngươi là…..”
“ Đúng đó lão đầu chết tiệt, bọn họ là người của ta..” Long Phong bước lên mà nói, lúc này Tây Bắc Xà mới nhìn rõ người tới là Long Phong. Hắn liền la lên:” Thằng nhóc kia, ai cho ngươi quyền dám giết người vô tội thế?”
“ Không ai hết, ta thích thì ta làm thôi, lão làm gì ta nào? Cắn ta sao, thích thì lại đây mà cắn…” Long Phong lớn tiếng mà nói, giọng mạng theo ý tứ chọc tức, quả nhiên Tây Bắc Xà cực kì giận xanh mặt, liền bay vào đánh Long Phong, nhưng chưa kịp tới thì Bạc lão bay ra đỡ chưởng, hất tay hắn ra rồi một đánh vào người khiến Tây Bắc Xà bay ra, hắn ngước đầu lên nhìn về phía Long Phong.
Lúc này những tiếng kêu oán càng to, máu đã đầy khắp nơi, hồ đã thành một màu đỏ. Tây Bắc Xà hối hả la lên:” Mau cho bọn họ dừng tay, nếu không Hoàng thượng biết chuyện thì ngươi tội chạy không thoát đâu….”, khi hắn vừa dứt lời, Long Phong liền cười to lên, Long Phong cười rất là to.
Sau đó hắn nói:” Hahaha lão hù ai chứ đừng dùng cái đó hù ta, ta xử lý xong lão sẽ vô Hoàng Cung thăm bọn họ, đừng lo, nhóm người đó không thiếu phần đâu ….” Long Phong giọng mỉa mai mà nhìn Tây Bắc Xà nói lớn lên, sau đó hắn quay lại Bạc lão rồi nói:” Chó đã thành chó đường cùng rồi, cho người làm mau chóng đi. Hai tên này cùng với người nhà bọn họ bắt lại cho ta, ta sẽ đích thân xử lý bọn họ…”
“ Dừng tay…” Tây Bắc Báo lo lắng và sợ hãi mà lao lên, Long Phong đưa tay ra cản ý nói không cần lo. Tây Bắc Báo chưa đánh tới thì Long Phong liền nộ ra Võ Khí, đánh về phía Tây Bắc Báo. Long Phong nhanh chóng dùng Di Hình Hoán Vị thu hồi khoảng cách và biến sang bên kia của cánh tay, sau đó một tay đánh thẳng vào cùi chỏ của hắn, “ Rắc….”, tay phải của Tây Bắc Báo lập tức gãy, sau đó Long Phong lập tức trùng người xuống, một chân đạp thẳng vào đầu gối, “ Rắc…” chân phải lập tức gãy….
Tây Bắc Báo trùng người và nằm xuống, sau đó Long Phong liền dẫm lên mặt của hắn, nói:” Thế nào cảm giác đau không?”
“ Ngươi… ngươi mau.. chóng thu người lại… nếu không thì… người… quân đội sẽ… bắt ngươi…” Tây Bắc Báo nín cơn đau mà nói chuyện, Long Phong thở dài mà lắc đầu, từ trong giới chỉ lấy ra một thành kiếm cùi, cắm thẳng vào chân của Tây Bắc Báo, khiến hắn hét lên. Tiếp tục làm như thế với hai tay và chân còn lại rồi bước đi.
Long Phong nhìn về Tây Bắc lão, sau đó liền nói:” Thế nào, đang ngóng mong chờ người à?”, Tây Bắc Xà giật mình, “ Để ta nói cho ngươi nghe, ải Kim Tây bây giờ chắc đã ngủm hết rồi, ngươi không cần chờ bọn họ đâu, ngoài ra người ngươi bố trí ở Bắc La trấn đã chết hết rồi nên không có cứu viện đâu!!!”, Tây Bắc Xà nghe xong liền quỳ xuống tuyệt vọng, bản thân đã trọng thương vì chưởng của lão già kế bên, Tây Bắc Xà có thể nhận ra rằng thực lực của lão già này mạnh hơn mình rất nhiều.
Ải Kim Tây, Tây Bắc Đô Đốc phủ
“ Thế nào, làm xong chưa?” Hắc Hổ quay qua mà hỏi
“ Dạ đã làm xong hết rồi thưa thủ lĩnh…”
“ Tốt vậy thu dọn đi về thôi, nhưng hãy kiểm tra một lần nữa là không ai còn sống!!” Hắc Hổ nói xong thì quay đầu bước đi, xung quanh hắn là xác chồng chất lên nhau, người người chết nằm dài ra,.... xung quanh là lửa, tường vỡ…
Trở lại bên đây, Long Phong lúc này bước đi từ từ, hắn từ từ đi lại chỗ Tây Bắc Xà, Long Phong liền nói:” Lão đừng có mà tuyệt vọng thế, ta còn nhiều trò cho lão coi, không nên tuyệt vọng sớm thế!!”, Long Phong vỗ tay lập tức có hai người chạy lại, cột chặt Tây Bắc Xà sau đó cho hắn uống Tán Khí đan để phòng ngừa lão làm trò. Cứ như thế Tây Bắc gia bắt đầu sụp đổ, mất hết sĩ khí và cuối cùng bị Huyết Long vệ và Thiên Huyết hội người bắt lại hết.
Một lát sau tất cả mọi người của Tây Bắc gia đều tập hợp, trừ vợ bé của tên Tây Bắc Báo Long Phong đã đưa trở về Xuất Thu đế quốc. Hắn cũng không muốn phiền phức từ bên đó nên nghe theo lời khuyên của Bạc lão. Lúc này Tây Bắc Hàn và Tây Bắc Thuỷ đang sợ hãi mà quỳ xuống vì đột ngột bị bắt. Khi thấy Long Phong đi lại Tây Bắc Hàn liền la lên:” Long Phong, ngươi mau thả bọn ta ra, nếu không gia gia và phụ thân bọn ta sẽ không tha cho ngươi!!”
“ Ý ngươi là hai tên vô dụng này à?” Long Phong vỗ tay một cái, hộ vệ Long Phong liền đem hai người đi ra và quăng họ lên trước mặt Tây Bắc Hàn. Long Phong cũng mặc kệ mà quản đến hắn, quay đầu quan sát xung quanh đám người Tây Bắc gia. Hắn liền mỉm cười, đưa tay ra. Một thanh kiếm tử dưới đất bay lên tay hắn, sau đó quay lại nhìn Tây Bắc Xà mà nói:” Ê lão già, để ta trả lễ lần trước ngươi tặng cho ta, hãy cố gắng mà thưởng thức nghe không?”
“ Ngươi tính làm gì….?” Tây Bắc Xà lo lắng mà la lên, Long Phong nhép miệng cười, sau đó sát khí lập tức tỏa ra, bỗng nhiên toàn trường im lặng. Tây Bắc Hàn đầu lìa khỏi cổ, mắt không kịp nhắm và toả ra sợ hãi….
Lúc này những người khác bắt đầu la lên, Tây Bắc Thuỷ mặt thì tái nhạt lại, hét lên. Còn Tây Bắc Báo thì phụt máu ra, mà chết ngay tức khắc, một đời đô đốc chết không nhắm mắt. Tây Bắc Xà thì ngỡ ngàng mà chứng kiến, hắn la lên:” Ngươi là một tên ác ma, ác ma….”
“ Tây Bắc Xà, lão nói sai rồi, ta không phải là ác ma, mà là một đại ma đầu. Trước khi chết để ta nói cho ngươi nghe một cái, khinh thường người khác là chết không nhắm mắt nghe chưa!!” Long Phong nói xong liền vỗ tay, một tên trung niên liền bước lên, và quỳ xuống:” Tham kiến thiếu gia!!”
“ Nam tổng quản, sao ngươi lại quỳ xuống với tên đó?” Tây Bắc Xà ngạc nhiên, tuy lão đã đoán ra được nhưng không chấp nhận, một người theo mình đã hơn hai mươi năm cuối cùng phản bội
“ Ngươi đùa ta à, thế mà vẫn không đoán ra…” Long Phong buồn cười mà nói, sau đó nhìn Tây Bắc Xà mà nói với giọng khinh thường:” Một đời anh minh tể tướng Tây Bắc Xà, thế mà khinh thường đối thủ, không chịu suy nghĩ và kiểm tra, chết chính là kết quả của ngươi.”, sau đó nhanh chóng cầm kiếm chém về tên Nam quản gia, hắn chết còn không biết lí do.
“ Một tên dám phản bội chủ nhân của mình, thì hắn cũng sẽ phản bội ta, giết trước cho chắc ăn “ Long Phong lạnh lùng mà nói, lúc này một giọng tuyệt vọng vang lên:” Long công tử, xin cậu… xin cậu tha cho người nhà của ta, bọn họ vô tội. Đấu đá không liên luỵ người thân mà….” Tây Bắc Xà bây giờ đã không còn ý chí mà chống trả, Long Phong nhìn hắn mà lắc đầu, liền thảy cây kiếm lên, cầm đuôi kiếm và phóng về một người phụ nữ tù binh. Nàng một kiếm xuyên người cộng thêm lực đẩy liền bị dính lên cành cây phía sau.
“ Cái gì mà Đừng có liên lụy người thân, ngươi làm ta buồn cười quá, nếu như ta làm thế thì tỷ tỷ của ta ngươi nói ai trả mạng hả?”
“ Đừng có nói mà lấy mạng mình mà trả, mạng của ngươi không bằng một góc của tỷ tỷ ta đâu!!” Long Phog khuôn mặt đáng sợ, nhìn Tây Bắc Xà mà hét lên, sau đó hít sâu vào rồi nói:” Đừng lo, ta sẽ cho ngươi trước khi chết mà xem một màn kịch đặc sắc, bảo đảm chết cũng không quên!!”. Long Phong đưa tay ra, một tên hộ vệ chạy lại đặt một thanh kiếm lên tay, hắn bước từ từ lại đám người Tây Bắc thế gia, những người tù binh ai ai cũng sợ mà hét lên, lúc này Tây Bắc Thuỷ lên tiếng:” Long thiếu, ta có thể dùng vật đổi mạng được không?”
“ Ồ… vật gì nào?” Long Phong hứng thú nhìn xem nàng muốn dùng cọng cỏ nào cứu chính mình.
“ Ta muốn dùng kho báu của Tây Bắc gia để đổi cho mạng của mình. Kho tài sản của chúng ta chắc chắn sẽ làm cho Long thiếu động lòng, Ngoài ra ta có thể dẫn Long thiếu tới chỗ đó” Tây Bắc Thuỷ thấy được Long Phong động tâm liền bắt đầu nói to lên, sợ Long Phong nuốt lời hoặc đổi ý.
“ Vậy ngươi dẫn đường đi, làm lẹ thì ta có thể tha cho ngươi!!” Long Phong cười nói nhìn nàng, Tây Bắc Thủy mừng rỡ, sau đó được cởi trói rồi bắt đầu dẫn Long Phong đi. Long Phong quay lại dặn dò Quách Gia:” Canh chừng bọn họ cho ta, tốt nhất không nên cho ai chạy..”
“ Vâng thiếu gia!!” Quách Gia cung kính trả lời, sau đó Long Phong quắc Bạc lão rồi liền bước theo Tây Bắc Thủy đi vào trong phủ gia. Lúc này đi được một lúc tự nhiên cơ thể Long Phong thấy khó chịu, ngạt thở, sau đó là trong cơ thể dương khí bắt đầu tràn ra, Bạc lão nhìn Long Phong liền nhận ra, đi lại và nói thầm trong tai Long Phong
:” Thiếu gia, Long huyết lại bắt đầu nổi lên vì mùi máu và sát khí ngài vừa hấp thu, bây giờ ngài cần giải quyết… “, sau đó ánh mắt hướng về Tây Bắc Thủy.
Long Phong nghe xong gật đầu, dù sao bây giờ cần giải quyết chứng này đã, đợi sau khi tu luyện thành công Cửu Dương Thần Công thì không cần lo nữa. Sau đó hắn hít sâu và tiếp tục đi, còn Tây Bắc Thủy thì không biết nguy hiểm đang cận kề nàng…
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Huyết Long Công Tử
Quyển 2 - Chương 71: Sự ra đời của ác ma(4)
Quyển 2 - Chương 71: Sự ra đời của ác ma(4)