Toàn chân kiếm pháp, bộ kiếm pháp độc môn của toàn chân giáo, do vị giáo chủ anh tài kiệt suất bế quan mất mấy năm mới lĩnh hội được. Kiếm pháp bao gồm hai mươi mốt chiêu, nếu so với Ngọc Nữ kiếm pháp của phái cổ mộ thì ít chiêu hơn thế nhưng mỗi chiêu của bộ kiếm pháp này là bao gồm nhiều đường kiếm, một sinh hai, hai sinh ba, kết hợp thành một bộ kiếm pháp ảo diệu tuyệt luân.
Tòa chân kiếm pháp, lấy công làm thủ, một đường đánh tới, không ngừng lại, không lùi bước, mỗi chiêu đều dồn dập vào đối thủ, khiến đối thủ chỉ có thể phòng bị chống đỡ mà không có một chút cơ hội phản công.
Đối với với bộ kiếm pháp này Vô Minh cũng đã tu luyện khá thành thục, hai mươi mốt chiêu kiếm tổng cộng có hơn một trăm đường kiếm được hắn đánh ra chỉ chỉ trong vòng nửa canh giờ. Sau khi đánh xong chiêu kiếm cuối cùng Vô Minh lại chầm chậm thu kiếm lại, nhìn nhị nữ đang đứng phía bên kia nhẹ mỉm cười nói.
--“ Sao, đã xem kỹ chưa.... “.
--“ Ân, đã xem kỹ.... “.
Hai nàng đồng loạt đáp lời.
--“ Ừm, vậy thì hai nàng bắt đầu luyện đi... “.
Vô Minh gật đầu nói.
--“ Vô Minh huynh, tại sao lại phải luyện kiếm pháp mới, còn bộ Ngọc Nữ kiếm pháp thì sao.... “.
Bích Ngọc không nén được thắc mắc liền hỏi.
--“ Cái này ta tự có chủ ý của mình, hai nàng chỉ cần luyện tốt là được, nhất là Thủy Nhạc, Bích Ngọc luyện không tốt cũng không sao nhưng nàng phải luyện cho thật tốt nghe chưa.... “.
Vô Minh nét mặt nghiêm nghị nhìn cả hai nói.
--“ Ân, muội đã biết... “.
Nghe Vô Minh nhắc đến mình, Thủy Nhạc giật mình đánh thót một cái, vội vàng gật đầu đáp lời, bộ dáng giống như nương tử đang nói chuyện với phu quân của mình vậy, rất là khép nép.
--“ Ừm..... giờ thì hai nàng đi luyện kiếm đi... “.
Vô Minh gật đầu ưng ý nói.
--“ Ân.... “.
Xoẹt xoẹt....... (^_^)
........................
Nữa tháng sau.
Thế là cái đại hội thập cường kia cũng chỉ còn vẻn vẹn một tháng rưỡi nữa là khai mạc, thời điểm này các chủ Vạn Linh các hết lòng đốc thúc những đệ tử tham gia kiên trì tu luyện, đan dược vun như rác rơm, có thể nói là chịu chơi hết mức, Ông còn cố tình ra lệnh cấm túc, các đệ tử tham gia đại hội từ trong một tháng rưỡi thời gian trước khi đại hội diễn ra phải đồng loạt bế quan tu luyện, không có việc thì không được bước ra ngoài nữa bước, ngay cả Vô Minh cùng Bích Ngọc cũng không ngoại lệ, thế nhưng họ có chút thoải mái hơn, hằng ngày vẫn cùng Thủy Nhạc đến sân sau luyện kiếm, chuyện này với họ đã thành thói quen.
--“ Tốt lắm, hai nàng đã tiến bộ rất nhiều.... Thủy Nhạc, động tác của nàng phải uyển chuyển hơn nữa, Ngọc Nữ kiếm pháp chú trọng vào độ uyển chuyển cùng tốc độ ra chiêu...... Bích Ngọc, nàng không được phân tâm, Toàn Chân kiếm pháp quan trọng nhất là phải liên tục, dồn dập, không được để hở ra khoảng trống, nếu không sẽ là nhược điểm trí mạng.....
Vô Minh Mồm không ngừng luyên thuyên chỉ dẫn cho nhị nữ, hắn hiện đang cầm một thanh kiếm gỗ đang đấu kiếm cùng với hai nàng, bộ dáng khá nhàn nhã, về phần nhị nữ tuy là hai đấu một, thế nhưng vẫn không thể tạo cho hắn một chút nao núng nào, ngược lại còn bị hắn phản công, kéo mấy roi vào mông đau nhói vô cùng.
Trong lúc tưởng chừng như hai nàng sẽ bị ức hiếp dài dài thì chợt họ nhìn nhau nháy mắt một cái, giống như là ra ám hiệu gì đó, lập tức thế tấn công của hai người lập tức biến đổi, những đường kiếm họ đánh ra điều mang theo trợ lực khiến cho sức công phá tăng lên, các chiêu thức cũng được phối hợp nhuần nhuyễn hơn, đặc biệt là cả hai liên tục thay đổi kiếm pháp, liên hợp tấn công khiến cho Vô Minh bắt đầu lâm vào thế chật vật chống đỡ.
Nói là nói vậy, tuy Vô Minh bị nhị nữ song kiếm hợp bích áp chế thế nhưng sắc thái vẫn bình thản như không, không những thế mà còn hiện ra chút tán thưởng, trước kiếm vũ như mưa của nhị nữ, thanh kiếm gỗ trong tay Vô Minh vẫn mặc nhiên chống đỡ, không hề yếu kém, rõ ràng là trình độ kiếm pháp của hắn vẫn cao hơn cả hai rất nhiều.
Bỗng trên mặt hắn hiện lên một tia tiếu ý, kiếm trên tay nổi lên một chút nội lực, tay kiếm vung ra.
Cốp cốp...
Hai tiếng cốp cốp vang lên, kiếm trên tay nhị nữ bi hất văng lên không.
Chát chát....
Hai âm thanh nữa vang lên, lần này là tiếng vang từ mông của hai nàng khi bị thanh kiếm gỗ của Vô Minh đánh vào. Hai nàng lập tức nhảy cẫng lên, mặt nhăn nhó, miệng la lên.
--“ Vô Minh huynh, huynh sao lại đánh muội... “.
--“ Đúng đó, đau chết đi được.... “.
Vô Minh thấy vậy cười đắc chí nói.
--“ Sao nào, nếu hai nàng cảm thấy ấm ức thì đánh lại ta đi... “.
Thái độ của hắn làm cho hai nàng càng thêm ấm ức. Bích Ngọc không chịu được mà giãy nảy kêu lên.
--“ Aaaa... Vô Minh, huynh là đồ xấu xa.... “.
Thủy Nhạc đứng một bên bộ dạng rất đồng tình.
--“ Còn dám nói là ta xấu xa, xem ta làm thế nào chừng phạt hai nàng đây.... “.
Nói đoạn hắn vung kiếm gỗ lên, lập tức phóng về phía họ, nhị nữ trông thấy lập tức hoảng sợ, nhanh chân bỏ chạy.
--“ Aaaa.... Đau quá, huynh là đồ xấu xa.... “.
--“ Aaaa... Đừng mà.. Đừng đánh muội nữa.... Đau quá.... “.
Những âm thanh chí chóe cứ thế vang lên lanh lảnh phía sân sau nghe mà vui tai.
.........................
Trong khu nhà ở dành cho đệ tử nội môn của Vạn Linh các, mọi thứ đều vô cùng yên lặng, im lặng đến tuyệt đối, ngay cả khi thở cũng có thể nghe thấy. Bên trong căn phòng của đại sư huynh Lãnh Thường cũng vậy, rất im lặng, hắn hiện tại cũng giống như những đệ tử tham gia đại hội khác cũng phải bế quan tu luyện. Thế nhưng không ai biết, hiện giờ trong phòng hắn đang xuất hiện một luồng hung khí màu tía, đang không ngừng lồng lộn, giống như ác ma đang cuồng thét kêu gào, sắc mặt hắn vô cùng khó coi, ngũ quan nhăn nhúm lại một cục có vẻ như đang rất khó chịu. Luồng hung khí ấy tựa như một con thú đói khát, không ngừng tham lam hút lấy sinh cơ trong phạm vi nói lan tới, ngay cả một con ruồi vô tình bay ngang cũng bị hút thành một cái xác khô, vô cùng đáng sợ.
--“ Ha ha ha..... Ta thành công rồi, ta thành công rồi.... “.
Chợt hắn bừng tỉnh, hai mắt trừng trừng mở lớn, miệng nở một nụ cười yêu dị.
--“ Quỷ Mộc Phệ Linh Quyết tầng ba, cuối cùng ta cũng đã luyện thành công rồi, lần này để xem ai có thể là đối thủ của ta..... Tất cả đều phải thuộc về ta..... Hahaha.... “.
Hắn lẩm bẩm vài câu rồi ngửa mặt lên trời mà cười một cách điên dại.
........................
--“ Vô Minh huynh, chúng ta, chúng ta tại sao lại phải làm như dậy.... “.
Thủy Nhạc sắc mặt đỏ bừng, nàng hiện tại chính là ngượng đến mức không biết trốn vào đâu, đây là lần đầu tiên nàng thỏa thân trước một người nam nhân nhưng vậy.
--“ Không sao đâu, ta biết nàng và ta như vậy rất thất thố, ta cũng biết là nàng rất ngượng, thế nhưng công pháp mà chúng ta sắp luyện có một chút đặc biệt, nếu không như vậy thì sẽ không luyện được.... “.
Vô Minh cố gắng nói những lời để giúp nàng ổn định, hắn hiện tại cũng là không một mảnh vải che thân, lỏa thể 100%, mặc dù mặt hắn đã sớm chai như đít khỉ, thế nhưng đối diện với tình cảnh này hắn cũng cảm thấy có chút không ổn, nếu không phải cái công pháp này đòi hỏi người luyện không được mặc y phục thì hắn cũng không rảnh rỗi làm như vậy, thử nghỉ mà xem, đối mặt với cơ thể mỹ miều, mát mẻ của Thủy Nhạc lại vừa phải vận công tu luyện, vừa phải áp chế dục vọng, ngăn cản thằng nhỏ đang sắp chi cô bồ mà biểu tình rầm rộ bên dưới, phải nói là khổ không kể xiết.
--“ Muội biết, dậy..... Chúng ta bắt đầu thôi.... “.
Thủy Nhạc cố gắng kìm nén lại bản thân, tuy nhiên sự e thẹn vẫn còn dính đầy trên mặt nàng.
--“ Ừm.... Nếu nàng chuẩn bị xong rồi thì mau lên đây đi...”.
Vô Minh lúc này đã yên vị trên giường, toàn thân thả lỏng, bình khí tọa thiền, ánh mắt khép hờ, giọng nói nghiêm trang.
Thủy Nhạc gật đầu một cái sau đó cũng trèo lên giường, cố gắng rũ bỏ những tạp niệm, bắt đầu bình khí tọa thiền, ngồi đối diện với hắn.
--“ Nàng phải nhớ, lúc tu luyện không được có tạp niệm, phải thật tập trung, nếu không hậu quả sẽ khôn lường... “.
Vô Minh chầm chậm nhắc nhở.
--“ Muội biết rồi... “.
Thủy Nhạc từ tốn gật đầu.
--“ Tốt, vậy chúng ta bắt đầu....
[ Lạc Kỳ Nam ]
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tối Thượng Đa Tình Giả
Chương 74: Khỏa thân
Chương 74: Khỏa thân