Xuân Đức và Trữ Tình xuất hiện tại chỗ mà mọi người đang chú tạm, một người tín đồ lên nói lại mọi chuyện, bọn người Bách Hoa HV đi dạo đâu đó, làm bẩn quần áo một tên công tử lại bị tên kia vừa ý, lập tức muốn các nàng, chỉ có 2 người chạy về thông báo việc này nên mọi người mới biết....
Xuân Đức cũng kì quái, quần áo của lũ tu chân lúc nào thì kém chất lượng như vậy, còn có thể bị làm bẩn, khó hiểu thiệt.
Mọi người đang nói chuyện thì mỹ phụ Tông Chủ cũng đã xuất hiện, vừa kịp lúc nghe được câu chuyện thì nàng cũng giận, làm sao trong tông môn lại có loại người này. Còn có một người cực kì tức giận đó là Trữ Tình.
Xuân Đưc thấy mỹ phụ thì nói luôn:
" Địa bàn của ngươi chắc ngươi biết vị trí kẻ làm loạn chứ" hắn cũng đang hơi tức giận nên cũng chả mẹ nó khách khí gì, làm hắn điên tiết lên hắn lại đồ sạch luôn. Hắn cũng không biết đàn ông có tới tháng giống như chị em phụ nữ hay không nhưng hắn cảm thấy trong một tháng thì ít nhất có mấy ngày hắn đặc biệt thích máu tươi và khó khống chế cảm xúc của mình.
Mỹ phụ thấy Xuân Đức nói vậy cũng không tức giận, chỉ gật đầu nói:
" Ta biết là ai làm, theo ta"
nói xong 2 người biến mất để lại Trữ Tình tức đến giậm chân, cái này là người nào à, sao lại bỏ nàng lại cơ chứ, nàng có vướng víu vậy cơ à.
Xuất hiện lần nữa hai người đang đứng trước một lâu đài nhỏ, tiến vào trong cũng không ai ngăn cản, vào trong một căn hầm có mấy chục tên muốn ngăn cản Xuân Đức, không đợi hắn ra tay mỹ phụ đã làm thịt cả đám, vào trong một căn phòng lớn trong này, bên trong có vài nam tử và mấy chục nữ nhân và 12 người Bách Hoa học viện đang bị bắt trói trên mặt đất.
Mấy nam nhân thì đang cười ha hả chắc vì được mấy em xoa nắn, hoặc do mới kiếm được mấy con mồi mới, thấy có người đi vào cả đám quay đầu lại thấy có hai người đi vào thì lúc đầu là ngạc nhiên, sau đó là sắc mặt đại biến.
Không đợi mọi người kịp phản ứng một đập lên mấy chục người, tất cả đều đập lên bờ tường thổ huyết rồi từ từ rớt xuống như bãi bùn nhão vậy, trai gái gì lúc này cũng vậy, xuân đức cũng không nhiều lời đánh một trận lại tính, hắn vừa đánh được một lúc thì có vài người trung niên bước vào phòng hô lớn:
" Dừng tay cho ta"
mấy trung niên nhìn thấy Tông chủ thì lại thu lại vẻ hùng hổ mà thay vào đó là vẽ nịnh nọt nói:
" Tông chủ sao người lại ở đây"
Không đợi vị mỹ phụ nói, Xuân Đức nói thay:
" Tông chủ theo ta tới đây, các ngươi có ý kiến gì sao?, tên nào có ý kiến bước ra "
Mấy người sắc mặt khó cơi, một tên không sợ chết bước lên trước nói:
" ngươi là kẻ......"
Hắn còn chưa nói xong một cái đập khiến hắn bay ra ngoài căn phòng.
Uỳnh
Một tiếng va đập khủng bố từ ngoài vang lên, mọi người thấy tên kia đập vào một tấm thạch bi rồi nằm ở đó luôn không dậy nữa.
Xuân Đức cười nói:
" Ai có ý kiến lên một lượt, ta tiện thể giúp các ngươi theo đồng bọn ra bên ngoài chơi"
Lần này thì không ai dám bước lên chỉ dùng cặp mắt đầy căm phẫn nhìn Xuân Đức, thấy vậy hắn cũng coi thường, đã yếu đuối bệnh tật còn thích chơi dại, tóm cổ 9 thằng bị đánh ý con chó chết lên quang ra ngoài cửa, hắn ngồi xổm xuống nói:
" Trong các ngươi ai là kẻ bắt người của ta?"
Một tên mặc áo bào xanh lúc này đã tỉnh hồn lớn tiếng quát lên:
" Ngươi biết chúng ta là ai sao? chúng ta là thành viên hạch tâm, ngươi dám đụng tới chúng ta, tiền bối trong nhà và tông môn sẽ không bỏ qua cho ngươi"
Một tay Xuân Đức thò vào lồng ngực của tên kia, vui vẻ bóp trái tim cười nói:
" Ngươi nói nhảm nhiều quá, ta thấy quả tim, lá gan của ngươi cũng mềm là ai cho ngươi mượn lá gan cứng như vậy đi bắt người của ta, không trả lời ta đảm bảo không để ngươi chết đâu mà biến thành vong linh thì vui hơn. Mà quên hành hạ người thì ta biết 1 người làm rất tốt, ngươi sẽ có cơ hội nếm thử ngay" --- Nói xong thì hắn gọi rắn mập ra.
Trong căn phòng bổng nhiên xuất hiện một tiểu thí hài đang còn ngậm vòi một hộp sữa, nàng rất không vui vì đang ăn bị quấy rầy, nàng nói:
"Giời ạ, lại có chuyện chi nữa á, người ta đang uống sữa mà, muốn yên ổn ăn uống một chút cũng không được nữa sao?"
Xuân Đức vỗ vỗ cái má nàng nói:
" Ngoan nào, có mấy tên cứng đầu cần ngươi trừng trị đây, xong việc ta vào làm đồ ăn cho mà ăn, đảm bảo không ngon làm lại"
"Nghéo tay đi, ngươi hay gạt ta lắm không tin đâu" tiểu Thất một bộ ta không tin mà nói
Xuân Đức bất đắc dĩ, hắn một tuần lừa nàng có 5-6 ngày thôi làm gì mà không tin tưởng hắn như vậy cơ chứ, nhưng thôi hắn vẫn phải ngoắc tay, còn thề thốt một chập" ai mà nuốt lời thì không phải là đàn ông" cho nàng một cái tín nhiệm.
Sau khi được hắn thề thốt thì tiểu thất mới hỏi "Đâu, tên nào đâu, yên tâm đi, hành xong thì giải quyết luôn" --- Đôi mắt rắn mập sáng lên, hút nhanh hộp sữa rồi quang đi, nàng nhìn một cái thì thấy mấy thằng đang nằm ở gần Xuân Đức, nàng chỉ tay nói:
" Là mấy tên này à"
Xuân Đức gật đầu:
" Ukm là mấy thằng sửu nhi này đấy, cho bọn nó biết cái gì gọi là sự vui vẻ trong đau đớn đi, để 1 hơi là được"
Mấy người trung niên thì tức không dám nói gì chỉ nhìn về phía tông chủ, còn Trữ Thanh thì thấy Xuân Đức làm vậy đã là quá cho mặt mũi rồi, Sinh Tử Cảnh đại năng không hợp một lời liền đồ tông, diệt môn chứ đâu có ai chỉ hành hạ một chút mà không giết như vậy, nàng cũng muốn cho mấy tên trưởng lão trong tông sáng mắt, bọn này ngày thường luôn liên hợp đối phó nàng, dù không công khai nhưng là vẫn có.
Rắn mập nói:
" Yên tâm đi, cái này là nghề gia truyền của ta rồi, đảm bảo bọn này như người bị đau đẻ luôn"
Thấy nàng săn ống tay áo,loay hoay một hồi, bỗng nhiên mấy tiếng thét bi thương kinh thiên cùng vang lên, làm mọi người sợ hết hồn, mấy cô gái cũng run run, chỉ thấy mấy người trên mặt đất khuôn mặt thì lúc khóc lúc cười, cố gắng mà ôm hoa cúc..... sau một hồi la hét mấy tên này ngất hết, ngất rồi mà trên mặt lại còn mang theo vẽ thỏa mãn.
Xuân Đức không vui nhìn rắn mập, rắn mập có chút ngượng nói:
" Lỗi kỹ thuật thôi, ai ngờ mấy tên này yếu như vậy, chưa được 5 phút đã ngất đi, bây giờ xem đây, đảm bảo không ngất đi nữa" rắn mập lại cho mấy tên uống cái nước gì đổ vào miệng mấy tên kia sau đó cả nấy người lại bắt đầu kêu khóc, Xuân Đức ngồi trên cái ghế xem, xem đến nghiện hắn quên luôn việc cứu người vẫn để mấy nàng bị trói ở dưới đất.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 89: Ngươi bị ngu à
Chương 89: Ngươi bị ngu à