Lão hệ sửng sốt khi nghe Xuân Đức hỏi, tên này không biết có ý gì lại nở một nụ cười đầy mị hoặc, tiếp theo lại còn vuốt vuốt mấy lọn tóc, mãi một lúc lâu mới chịu mở miệng:
" Ta cũng không biết, ngươi thích làm gì thì làm thôi".
Xuân Đức nhận được câu trả lời như vậy thì hắn có xung động đè tên này ra đánh cho một trận, suy nghĩ cả nửa ngày cuối cùng thốt ra mấy câu không một tí dinh dưỡng. Tuy nhịn xuống cục tức nhưng khuôn mặt Xuân Đức bí xị như bị ai đó gian dâm thì không thể nào che giấu được. Lão hệ lại lấy tay che miệng cười cười.
Thấy cái hành động ái ái này, Xuân Đức rùng mình mấy cái, ngồi cách xa tên không rõ giới tính này ra, cảnh giác đạo:
" Ông bạn bình tĩnh nào, hay là ngươi biến thành con trai đê, ngươi cứ ở trạng thái nữ nhân thế này làm ta buồn nôn quá, ngươi mà không muốn biến thành nam nhân thì làm ơn cách xa ta ra một chút, trông thấy ghê ".
Thấy tên này không có ý định biến về nam nhân, cũng không có tiến lại gần bản thân, Xuân Đức mới yên tâm đ*o tiếp:
" Thế trong hôm nay có tìm được trong nhẫn trữ vật của đám người kia được cái gì hữu dụng không, ý ta là hữu dụng với ta ấy, còn với ngươi thì ta không quan tâm".
Lão hệ vung tay ném cái đầu lâu vào trong tế đàn, nhìn Xuân Đức đạo:
" Ngươi không hỏi thì ta cũng đang định nói cho ngươi biết đây, trong nhẫn không gian của mấy tên kia toàn là mấy loại rác chưa qua tái chế thôi, không mấy thứ hữu dụng, chỉ có mấy cái nhẫn của mấy tên Bất Hủ Cảnh kia là có vài vật hữu dụng, trong đó có mấy quyển công pháp mà ngươi không học được và còn mấy cây thảo dược nữa và còn..."
" Thôi....thôi...dừng lại...anh nhịn chú lâu rồi. Nói chính đề, cứ lòng vòng nữa là đừng trách ta không nể tình huynh đệ. Bây giờ ta cho ngươi nói lại một lần nữa ". Xuân Đức tức giận đạo.
"Thì ta đang nói mà, còn có đan dược, lại có một vài bí quyết kinh nghiệm từng trải, còn có...."
Xuân Đức thấy thằng này lại nhờn với hắn, không coi lời nói của hắn ra gì,Xuân Đức tức giận, như một thằng côn đồ Xuân Đức lao vào lão hệ, đè lão hệ xuống đất túm tóc, bạt tai, đánh cho bầm dập te tua xơ mướp, tới khi tên cứng đầu này xin tha thì Xuân Đức mới dừng tay.
Nhìn thảm trạng của lão hệ Xuân Đức khoanh tay cảnh cáo đạo:
" Đã nói rồi ngu mà còn lì, nhỏ nhẹ không chịu cứ để ta dùng bạo lực kia, bây giờ thì nói đi ".
Lão hệ đứng lên lắc lắc mấy cái đã trở lại như lúc ban đầu, tên này lại ỏng ẹo đạo:
" Thì người ta cũng muốn tạo chút thú vị mà, không muốn nghe thì thôi ".
Thấy Xuân Đức lại có xung động muốn đánh nhau thì lão hệ nghiêm túc lại đạo:
" Thực ra là ta tìm thấy bên trong mấy chiếc nhẫn kia có một hòn đá phong cấm, sau khi mất thời gian ngắn ta đã xác định được bên trong kia đang phong cấm một con Tà Long vô cùng mạnh mẽ, tu vi tuy đã giảm sút nhiều nhưng với thân thể siêu cường thì ngươi cũng chưa chắc có thể thắng được nó, nó rất thích hợp làm chiến kỵ cho ngươi".
Xuân Đức trầm ngâm, một lúc sau đạo " Có cách gì biến nó thành Ác Ma Thủ Hộ không? chứ mấy cái vụ thu phục thì ta không rành, biến nó thành Ác Ma Thủ Hộ thì càng yên tâm hơn, chứ để một con quái vật nguy hiểm bên cạnh đến lúc nó làm phản thì lại hỏi làm sao số đen".
" Không, không cần thiết phải làm như vậy. Ác Ma Thủ Hộ có một cái nhược điểm đó là không thể dung hợp giữa mẫu thể và bản phụ được, nó chỉ có thể nghe lời mẫu thể răm rắp mà thôi, thiếu thốn chủ kiến, nên ngươi mà cho con Tà Long kia thành đời sau của mình thì nó thành phế phẩm ngay. Ta đã chuẩn bị cho ngươi một Thần Ma Khế Ước, chỉ cần ký khế ước xong thì con Tà Long kia sẽ nghe theo lệnh của ngươi mọi chuyện, tuy nó vẫn giữ được thần trí bình thường nhưng không thể nào cãi lời của ngươi được". Lão Hệ giải thích.
Xuân Đức cảm thấy tên này cái gì cũng được, có mỗi cái là hay thích lòng vòng, hắn có chút tức giận đạo:
" Hóa ra là vậy à, ngươi đã chuẩn bị xong hết rồi mà còn lòng vòng nảy giờ làm gì, thừa hơi sức quá ha. Đúng thiệt tình là hết biết nói sao luôn"- Xuân Đức nói là hiểu rồi nhưng thực ra hắn có hiểu cái quái gì đâu, đời sau với cả đời trước toàn là kiến thức gì đâu á, có chúa mới biết nó là gì, hắn chỉ lập liếm cho qua chuyện.
" Thì ta cần giải thích cho cái tên ngu si tứ chi phát triển nhà ngươi hiểu rõ chứ, bây giờ thì bắt đầu phá phong cấm luôn, bên trong này đừng nói con Tà Long kia suy yếu đến cả toàn thịnh cũng nằm sấp thôi, ngươi cứ đứng bên cạnh xem, khi nào cần ta gọi".
Xuân Đức làu bàu " Ờ, bố biết rồi, nói mãi", hắn chạy qua một bên cách xa lão hệ ra, khoanh tay mà nhìn, nhìn xem con hàng này làm cái gì tiếp theo, hắn cũng rất muốn xem con Tà Long kia là loại bò sát ra sao?.
Lão hệ cũng không có ở gần tế đàn mà giải phong ấn, con hàng này đi ra xa xa rồi mới lấy ra một cục đá, nói là cục đá thì có vẻ không đúng lắm, cái này đâu có nhỏ nhắn gì đâu, cái này phải gọi là núi đá thì đúng hơn, nó cao cả mấy chục mét, đường kính cũng tương tự vậy.
Chắc lão hệ bị ngu từ ngữ nên mới nhầm lẫn giữa cục đá và núi đá. Sau khi lấy cái núi đá kia ra thì tên này bố trí xung quanh mấy cây thực vật có hoa màu hồng, chẳng biết để làm gì. Tiếp theo thì Xuân Đức thấy lão hệ liếm lên cái núi đá kia một cái thì cả cái núi đá kia bắt đầu rạn nứt, lớp đá bên ngoài bắt đầu vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ rơi xuống đất.
Từ bên trong núi đá kia phát ra từng tiếng động vật gào thét, nghe thì cứ thấy ù ù chứ chẳng biết nó kêu kiểu gì. Không bao lâu sau cả núi đá kia đã vỡ tan tành thành từng mảnh đá vụn, một con vật nhìn cũng chẳng đẹp gì cho cam hiển lộ ra, có cái đầu như sư tử, lại còn có cái đuôi rắn, nhìn kĩ ra thì cuối cái đuôi có một cái đầu rắn thiệt, cả người nó được phủ một đám vẩy màu huyết hồng, có một con mắt to đùng giữa trán, thêm vào đó là một cái sừng dài mọc ra ngay phía trên con mắt mộ tí kéo dài uốn cong về phía sau,còn chưa hết từ cái miệng rộng kia thi thoảng lại có một luồng mùi hôi thối bay ra ngoài, vô cùng khó ngửi. Xuân Đức nghi ngờ con này là loại quái vật tạp giao giữa mấy con động vật chuyên đi ăn xác thối.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 179: Phong cấm chứa tà long
Chương 179: Phong cấm chứa tà long