" Không dám, không dám, mấy người chúng ta chỉ muốn mời mấy vị tiên tử đến tham gia một buổi chọn lọc học viên từ các thế lực phụ thuộc và tán tu của học viện chúng ta mà thôi, dù sao thì mấy vị tiên tử đây cũng mới vừa khỏe lại nên chắc cũng chưa thể đi vào Băng Phách Hồ để luyện thể được nên chúng ta mới mạo muội như vậy"- Một tên tử y lên tiếng giải thích.
Cả gần trăm cô gái đều nhìn về phía Bạch Cốt, hiển nhiên nàng là người quyết định ở đây, sau một lúc đắn đo thì Bạch Cốt mới nhìn về phía mọi người từ tốn đạo:
" Đã mấy vị đây có lời tỷ muội chúng ta cũng không nên thất lễ nên việc này ai thích đi thì đi, không đi thì cũng không ai làm gì được chúng ta. hì hì".
Nghe được lời nói hài hước này mấy cô gái trong phòng đều cười rộ lên, còn mấy tên nam nhân thì vuốt mồ hôi trên trán.
Nhưng sau cùng thì chỉ có hai người Ánh Yên và Thanh Trúc là cùng đi với đám thiếu niên, do hai nàng đều thuộc tinh anh cấp 3 nên sức khôi phục có phần nhanh hơn mọi người còn lại, đến bây giờ đã gần như là không thương tích gì rồi, còn những người khác tuy thương thế đã lành những nội thương thì vẫn chưa khỏi hẳn nên phải ở trong phòng tự trị liệu vài ngày.
Đám thiếu niên cũng không có thất vọng gì mà trên mặt tên nào tên nấy hưng phấn bừng bừng, đang muốn hỏi thăm tán tỉnh hai cô nàng, nhưng khi thấy hai nàng vừa đi vừa tu luyện thì tất cả muốn nói gì đều phải nuốt vào trong, bọn họ thầm than tu luyện cuồng ma là đây.
..............
Sau một thời gian ngắn hai người Ánh Yên và Kim trúc cùng đám thiếu niên đã tới gần một đình viện rộng lớn vô cùng,dùng thần thức quan sát thì bên trong bây giờ đang có vô số người, trai có, gái có, trung niên nhân cũng có, nhưng đa phần đều là người trẻ tuổi, từ xa xa đã nghe được đám người kia đang bàn tán xôn xao.
Kim Trúc đang đi cùng mọi người không biết nổi lên hứng thú gì mà lại chạy thật nhanh tiến về phía trước không đợi ai cả. Ánh Yên nhìn người tiểu muội này thì lắc đầu nhẹ một cái, cũng không đuổi theo mà chậm rãi đi cùng mọi người.
Nhưng khi tới trước cửa đình viện thì cả đám ngạc nhiên khi thấy Kim Trúc và một thiếu niên mặc kim bào đang đôi co với nhau, hai bên như hai con gà chọi dùng tay chỉ vào mặt đối phương mà chửi. Ánh Yên nhanh chân đi lại gần chỗ Kim Trúc hỏi:
" Tiểu muội có chuyện gì sao? Sao lại cùng người đôi co ".
Kim Trúc đang xù lông nghe âm thanh của Ánh Yên lập tức hiền thục trở lại, căm tức nhìn kẻ trước mắt đạo:
" Muội đâu có biết tên tâm thần nói muội ăn trộm của hắn một lọ cực phẩm linh dịch dung hồn thủy, muội còn chẳng biết cái thứ dung hồn thủy đó là cái gì chứ nói gì tới ăn trộm, thật tức chết muội mà".
Có mấy người gần đó than thầm:
" Làm gì có ăn trộm ở đây chẳng qua là Hàn Tiềm công tử chấm cô gái này kiếm lấy một cái cớ để mà động thủ mà thôi, tuy không biết vì sao còn chưa động thủ nhưng cô gái này khó thoát".
Nghe mấy người xung quanh tên mặc kim bào tên Hàn Mặc kia không nhưng không phủ nhận còn dương dương đắc ý, chắc tên này có khi đã làm nhiều lần rồi nên cũng không kiêng dè gì, không biết vì sao tên này đã vào trong Thiên Long Học Viện còn dám làm càn như vậy nhưng đoán tên này cũng có căn cơ thâm hậu.
Mấy tên học viên Thiên Long nghe vậy thì sắc mặt không khỏi trầm xuống, bọn hắn hôm nay lại không mặc đồng phục học viện cấp phát nên cũng không ai biết họ là kẻ nào, nếu có người khác bây giờ nhận ra họ thì tình cảnh có lẽ đã khác rồi.
Nhưng khi bọn họ muốn ra mặt giáo huấn tên Hàn Tiềm không biết sống chết kia một trận thì tên này đã lên tiếng:
" Không ngờ lại có thêm một tiểu mỹ nhân nữa, hôm nay Hàn mỗ kiếm bộn rồi, bắt hai nàng này trói lại đem về cho ta". Ngay sau khi tên này nói xong thì xung quanh xuất hiện mấy tên lão giả tu vi Nguyên anh kì.
Một lão giả tiến lên phía trước đạo:
" Thiếu chủ đây là ở Thiên Long Học Viện chúng ta làm vậy có được không?".
Tên thiếu niên nghe vậy thì khoát khoát tay đạo:
" Không có việc gì hết, ca ca của ta là hạch tâm bồi dưỡng học viên, chỉ là bắt hai cô nàng của thế lực nhỏ không đáng nhắc tới, các ngươi nghe theo ta mà làm đảm bảo không có việc gì hắc hắc".
Nói xong hắn còn nhìn Kim Trúc và Ánh Yên đầy vẻ thèm khát, cứ như hắn muốn ngay lúc này lột sạch quần áo hai nàng rồi ném lên giường để thỏa mãn bản thân.
Bộp
Khi hắn đang đắm chìm trong việc thủ dâm tinh thần thì một lão giả xuất hiện trước mắt hắn cho hắn một cái bạt tai như trời giáng, cái bạt tai mạnh đến nổi khiến tên này tung cả người lên cao xoay liên tiếp vài vòng trên không trung rồi mới tiếp đất bằng mặt, à nhầm phải gọi là khẽ hôn trên nền đá mới đúng. mà công nhận răng tên này cứng thiệt, đá bể răng không bể.
Nhìn lão giả trước mắt mọi người rất là ngạc nhiên không biết vị này là ai mà lại dám đánh cho công tử Hàn Gia răng môi lẫn lộn như vậy. Chỉ có mấy tên chó săn của Hàn Tiềm khi thấy vị lão giả này thì lập tức quỳ xuống cung kính đạo:
" Kính chào Cực Băng lão tổ".
Lão giả này là Hàn gia lão tổ, là một người đường hoàng,bên ngoài nhìn vào thì thấy lão giả là một người đôn hậu, hiền lành, hôm nay lão tình cờ đi ngang qua nơi này thì thấy hành vi đáng xấu hổ của một tên con em gia tộc mình thì ngay lập tức tự mình động thủ.
Lão giả cũng không nhìn về mấy tên chó săn mà quay qua nhìn hai người Kim Trúc và Ánh Yên đạo:
" Là do lão phu quản tộc nhân không nghiêm để cho hai cô nương đây chê cười, không biết hai cô nương đây là thuộc gia tộc nào? ".
Mọi người xung quanh ai cũng nghĩ rằng hai nàng sẽ cung kính trả lời vị tiền bối có tu vi cao thâm trước mắt này, trừ mấy người học viên Thiên Long Học Viện ra.
Kim Trúc nhìn lão giả đạo:
" Ông lão may mà ông tới kịp lúc nếu không thì thằng cháu con rùa bất thành khí kia của người cũng được lên nóc tủ ăn hoa quả sớm. Hai người chúng ta thuộc Tinh Anh Đội của Ác Ma Điện" Vừa nói xong thì trên khuôn mặt của nàng má bên phải hiện ra một ác quỷ có 3 đôi cánh cầm song kiếm màu vàng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 229: Kẻ cuồng ngạo
Chương 229: Kẻ cuồng ngạo