TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 262: Vương giả quái vật chạy trốn

Hú..... 

Hai con quái vật muỗi thân người nhìn thấy một con quái vật đồng bạn bị giết thì ngửa đầu lên mà hú dài một cách quái dị. Tiếng hú vô cùng thê lương, nghe mà làm con người ta cảm thấy vô số cảm xúc đau buồn tràn về, 

Xuân Đức đang nhận được trạng thái thanh tẩy nên không bị tiếng hú này ảnh hưởng, hắn đang âm thầm đề phòng đám quái vật này cho cung dứt dậu,nhưng khi hắn kinh nghi bất định không biết là đám quái vật này là muốn liều mạng kiểu gì thì bất ngờ một việc bất khả tư nghị phát sinh, sau khi hú dài một tiếng thì... 

Vèo...vèo...vèo 

Đám quái vật biến thành từng đạo đạo ánh ánh sáng cực tốc di chuyển về sâu trong sâu khu tử đại này bỏ chạy. 

Xuân Đức cũng là bất ngờ trước cái cảnh thấy đồng bạn chết không báo thù mà bỏ chạy này, nhưng rất nhanh hắn đã hồi thân lại, hắn hét lướn 

" Đại Bạch cũng Lão Long hỗ trợ ta giữ chân ba con sau cùng. Nhanh ". 

Xuân Đức cũng không ham đuổi theo 9 con quái vật đi trước, dù sao hắn cũng không biết sâu bên trong kia còn cái gì nguy hiểm nữa hay không, với tốc độ của đám này cũng không phải dạng vừa, mà dù có đuổi kịp thì dễ gì có thể giết một con quái vật nên trong giây lát hắn quyết định thu lợi tức từ ba con sau chót. 

Cũng không cần Xuân Đức hét lên thì Đại Bạch và Tà Long cũng đã cùng nhau liên thủ giữ chân 3 con quái vật kia lại. 

Rầm...Rầm 

Hai bên điên cuồng lao vào nhau, cắn xé nhau khiến cho thiên băng địa liệt. Tà Long và Đại Bạch cũng không tiếc si sinh thọ mệnh tăng cường sức mạnh nhất thời mà kiềm chế ba con này lại đợi Xuân Đức tới. 

Thời gian tuy chỉ mất có vài giây thôi nhưng với những kẻ sở hữu sức mạnh vượt qua phạm trù bình thường thì mọi thứ không còn được đo đếm bằng giây nữa mà bây giờ phải tính bằng micro giây, nên thời gian mấy giây trong mắt kẻ khác là vô cùng nhanh chóng thì trong mắt của Tà Long, Xuân Đức.... đều là một khoảng thời gian vô cùng dài, dài vô cùng. thời gian như vậy cũng đủ làm thay đổi cả một cục diện toàn trận chiến. 

(1 giây = 1000 mili giây = 1000.000 micro giây). 

Khi Đại Bạch và Tà Long cuốn lấy ba con quái vật thì sau vài trăm ngàn micro giây Xuân Đức đã xuất hiện cạnh đó và tham gia vào cuộc chiến. 

Mỗi người kiềm chế một con quái vật không cho chúng nó đào thoát nên cũng không phải là việc quá khó khăn, Xuân Đức hắn không cầu Đại Bạch và Tà Long có thể giết chết mấy con quái vật chỉ cần kiềm chế một lúc là được, đợi hắn xử lý xong một con sẽ quay sang giúp hai tên đồng bạn này. 

Chiến lực chênh lệch quá lớn, không có đồng bọn thì riêng lẽ một con Xuân Đức thích hành sao cũng được, Đã biết điểm yếu nằm ở đâu, Xuân Đức lại ngựa quen đường cũ mà làm thôi. nhưng hắn cũng không có dây dưa mà ngay lập tức cắt con quái vật trước mắt thành từng khối thịt to bằng bàn tay. 

Không giống như con lúc trước Xuân Đức lần này lại bắt được một con giòi màu xanh, nhưng vì để nhanh chóng tiêu diệt ba con quái vật Xuân Đức không nghiên cứu gì nữa mà giết chết luôn con giòi này rồi lao tới hỗ trợ Đại Bạch. 

Đại Bạch tuy vi rất cao nhưng nó lại không có thần thông lợi hại, chiến đấu thì toàn dùng nhục thân mà đấu tay đôi nên khi đánh với mấy con quái vật với cái nhục thân gần như bất diệt thế này thì nó chật vật vô cùng. Cả người nó bị thương nghiêm trọng, những vết cắn của con quái vật để lại trên người nó những vết thương thấy xương trắng hếu, từ nơi vết thương một mùi hôi thối bốc lên, nước mủ liên tục chảy ra, dĩ nhiên vết thương đang bị hủ thực ăn mòn. 

" Đại Bạch để con này ta giải quyết cho, qua bên kia hiệp trợ đần Long kiềm chế con còn lại, không cần liều mạng. mọi việc để ta lo "-- Xuân Đức nói. 

Đại Bạch cũng rất phối hợp thấy Xuân Đức lại đây thì nó qua tiếp viện cho Tà Long luôn, một con quái vật Bất Diệt Cảnh liều mạng không ngại thương tổn chạy trốn thì cũng không phải đơn giản là có thể ngăn cản được. 

Giống như Tà Long lúc này cũng đang rất chật vật, chỉ không may bị con quái vật này cắn chúng thì nơi vết thương ngay lập tức hủ thực, khiến cho nó mất đi rất lớn sức chiến đấu. 

Nhưng khi Đại Bạch vừa qua hỗ trợ Tà Long thì 

Uỳnh..Ầm..Ầm 

Một tiếng nổ lớn lớn kinh thiên vang lên, bầu trời bỗng nhiên đen kịt không còn chút màu sắc, tiếp theo đó là một đợt khí lãng khủng khiếp quét tới nơi Tà Long và Đại Bạch đang chiến đấu khiến cho mấy tên này bị thổi tung đi xa xa, những xương cốt đất đá như lưu tinh ghim thẳng vào cơ thể khiến cả người bọn nó chồng chất vết thương.... 

......... 

Sau một lúc lâu đầy trời chiến trường nơi đây đều là đất bụi, không khí đầy mùi máu tươi và chết chóc, từ bên dưới lòng đất Xuân Đức bò ra bây giờ hắn đã biến về trạng thái như lúc ban đầu, vừa mới bò ra hắn đã mắng lên một câu: 

" Con giòi chết tiệt tự bạo khiến ta tí nữa thì bị trọng thương, ta hận mấy con không chân, không biết đần long và ngốc thỏ kia có sao không đây? "--- Hắn có chút lo lắng cho hai tên đồng bạn của mình. 

Do đại chiến một hồi, cộng thêm việc phải ngạnh kháng đòn tự bạo của con giòi kì quái kia khiến cho Xuân Đức bây giờ cũng lâm vào trạng thái suy yếu, mọi chức năng bị giảm mạnh. Hắn không thể nhìn thấy quá xa trong cái nơi bụi mù dày đặc thế này. 

Xuân Đức hét lớn: 

" Long cu treo, Đại Bạch các ngươi ở đâu, còn sống hay đã qua đời". 

Không thấy ai đáp lại, Xuân Đức có chút bất an tiếp tục gọi lớn: 

" Có chết thì cũng hiện hồn về báo bình an nào, mẹ kiếp các ngươi nơi nào "

Đọc truyện chữ Full