Lời ăn tiếng nói tên này toát ra một vẻ ngạo khí, đứng trước một đám Bất Diệt Cảnh cường giả mà lại không mảy may biến sắc. Ở bên trong Xuân Đức quan sát thấy cảnh này thì chẳng vui tí nào.
Thu hết toàn cảnh, từng cử chỉ lời ăn tiếng nói của những kẻ ngoài kia Xuân Đức có chút nghi hoặc, hắn quay lại nhìn qua Tử Yên hỏi:
" Tử Yên, mấy tên đó nói tới Quang Minh Thánh Thổ, Thánh Điện gì đó là cái gì vậy?, trong cái viễn cổ chiến trường này còn có một thế lực như vậy sao? Làm sao ta chưa nghe tới bao giờ? "
Tử Yên ở gần đó có chút suy nghĩ, sau giây lát mới nói: " Cái thế lực này không phải là ở trong Viễn Cổ Chiến Trường mà là nằm ở một cái dị độ không song song với nơi chúng ta nơi này, nơi đó ta cũng đã tới một lần cũng hiểu sơ lược một chút phân bố các thế lực... bla...bla "
Nghe xong Tử Yên nói thì mọi người nơi đây cũng đã định hình được cái thế giới kia. Xuân Đức nhìn Tử Yên cười nói:
" Hóa ra cũng chẳng phải là tốt đẹp gì, cũng là muốn kiếm một chút xương nơi này thôi chứ gì, ta tưởng mấy thế lực các ngươi xương cứng lắm cơ chỉ vì một cái Thần Điện, một cái Yêu Tộc thì ngay ập tức nhũn như sợi bún rồi, thế có phải cống nạp nữ đệ tử qua làm công phẩm không vậy? "
Tử Yên trừng mắt nhìn Xuân Đức, nàng sinh khí nói: " Cái đó gọi là liên hôn ai lại gọi là công phẩm, ngu ngốc. Hai thế lực đó là bá chủ cả một phương thiên địa, bàn về lực lượng có cả 5 thế lực chúng ta cùng hợp lại cũng không địch lại một trong hai thế lực kia, để tránh những cuộc chiến đấu và hi sinh vô nghĩa bọn ta đành phải chọn Quang Minh Thần Điện làm chỗ dựa, hừ hừ, ngươi nghĩ chúng ta muốn sao, hừ hừ "
Xuân Đức cũng không để ý gì, hắn từ vai Thiên Tuyết bay qua vai Tử Yên, hắn nhìn nàng cười nói: " Ờ thì là liên hôn, dùng sai từ chút thôi làm gì mà cái mặt y cái bánh bao chiều vậy, dù sao ngươi bây giờ cũng là người của ta mà chỉ có danh nghĩa Thiên Thu Thánh Địa thôi sau này nếu có thế lực nào ta không thể đối phó được cũng sẽ gả ngươi đi, ngươi thấy sao? hắc hắc. "
Mọi người xung quanh lại được một trận cười rộ lên, còn Tử Yên khuôn mặt càng ngày càng hồng, có lẽ vì tức giận nàng ta quay mặt đi sang chỗ khác không thêm để ý tới Xuân Đức nữa.
Rầm...Rầm
Ngay lúc này bên ngoài truyền tới những tiếng động đánh nhau kịch liệt, Xuân Đức hứng thú nhìn ra bên ngoài, khi hắn thấy cảnh bên ngoài thì không khỏi ngạc nhiên từ khi nào mà lại xuất hiện một đống người cùng yêu thú to lớn đang vây công cái đám người gọi Thần Điện gì đó.
" Úc, lúc nãy có ai quan sát mấy kẻ ngoài kia không, ta mới không quan sát chút tự dưng mọc đâu ra đám lông lá với mấy tên bảy sắc cầu vồng kia vậy? "--- Xuân Đức hỏi mọi người.
Mọi người ai cũng lắc đầu, hiển nhiên sự xuất hiện của mấy kẻ ngoài kia không làm mọi người chú ý, đây không phải là đám người kia có thực lực mạnh mẽ bao nhiêu để có thể qua mắt tất cả mọi người mà là nhóm người của Xuân Đức lười quan tâm tới mấy con kiến hôi này.
Thấy mọi người cũng không ai biết Xuân Đức cũng không hỏi thêm gì nữa mà nhìn ra bên ngoài xem trận chiến đang diễn ra, có lẽ giết chóc đã là việc quá đỗi bình thường rồi nên khi xem trận chiến trước mắt hắn cũng không cảm thấy kích thích đâu cả.
Chưa tới 5 nghìn người cùng yêu thú đánh lẫn nhau thì lấy đâu ra kích thích, trận chiến tuy nhìn ác liệt nhưng thực tế hai bên đều là thăm dò nhau, đánh nhau đã qua mấy hô hấp mà chưa thấy ai lìa đầu, thân vẫn đạo tiêu kia mà, chỉ toàn là mấy thứ lung tung bị chặt đứt, thi thoảng thì có cánh tay hay cái chân, đa phần đám người này đều đang dùng vũ khí của mình so độ cứng với vũ khí đối phương, chả có ý nghĩa gì lắm.
Xuân Đức bay qua Tà Long, nằm trên đầu lão, hắn có chút buồn chán nói: " Lão Tà người thấy buồn ngủ không? "
Tà Long cũng là đi tới một phiến đá lớn bên gian động phủ ngồi lên trên đó, khi an vị rồi hắn mới nói:
" Ngươi thấy cái phiến đá này nằm ngủ tốt không, bây giờ ta ngủ một giấc khi nào mấy tên hề kia vung kiếm xong thì gọi ta dậy, mẹ nó đánh với đấm như trẻ con vung kiếm chém người gỗ " Nói xong thì Tà Long để Xuân Đức sang bên cạnh rồi nằm trên tảng đã nhắm mắt lại.
" Đồng tính với suy nghĩ của chú, định mệnh mấy tên chết bầm, ta còn tưởng sẽ là một hồi long tranh hổ đấu máu vẩy trời cao kia, ai ngờ lại gặp cái cảnh hai bên âu yếm nhau thế này. Chó má " Xuân Đức trong lòng có chút căm tức, mong đợi xem kịch vui của hắn phá sản hoàn toàn, nếu tự bản thân hắn ra tay thì sẽ có cảnh máu tươi tung tóe, người chết la liệt nhưng nếu làm như vậy thì cũng chả còn cái gì là niềm vui nữa. Giờ hắn cũng chỉ biết như Tà Long nằm nhắm mắt lại để qua cái thời gian nhàm chán này.
Có thể trận chiến đang diễn ra bên dưới trong mắt Xuân Đức, Tà Long, Tuyết Anh chỉ là trò đùa trẻ con nhưng trong mắt những người khác ở đây lại không phải như thế, cảnh tượng đại năng Bất Diệt Cảnh đầu với nhau khiến cho sông núi băng liệt, khí lãng cuồn cuộn, uy thế khiếp người, tốc độ, sức mạnh, khả năng không chế thuật pháp đều là không chê vào đâu được, bọn họ có thể học được rất nhiều từ trận chiến này.
Bọn họ không giống như Xuân Đức và Tà Long nhắm mắt nằm ngủ mà là chỉ chỉ trỏ trỏ nghị luận đủ thứ, vũ khí của những người kia là phẩm chất gì, đẳng cấp gì, tu vi cao bao nhiêu, tốc độ ai siêu việt hơn ai, đủ thứ trên đời đều được mang ra nói tới.
Không nhưng mấy tên Bất Diệt Cảnh được chú ý mà những mỹ nữ cũng được đặc biệt chú ý, nhất là mấy tên đệ tử Ma Môn khi thấy nhiều mỹ nữ như vậy thì tên nào tên nấy mắt sáng như đèn pha, nước miếng chảy ròng ròng, như mấy con chó hoang lâu ngày nhìn thấy thức ăn vậy.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 289: Nhàm chán
Chương 289: Nhàm chán