Với tốc độ bay của Xuân Đức, không mất bao nhiêu thời gian hắn đã tìm đến ổ chuột của mấy tên kia.
Nơi này rất đặc biệt, là một đỉnh núi mờ sương, phạm vi xung quanh một dặm đang mưa như thác nhưng nơi đây lại không có một giọt mưa rơi xuống, mọi thứ đều là mờ mờ sương khói, đặc biệt gây cảm giác huyền bí, không những thế ở nơi đây Xuân Đức còn đánh hơi thấy mùi vị âm mưu nào đó.
Nhưng đó cũng chỉ là linh cảm mà thôi, đôi khi con người ta rất cố chấp nếu không tự vướng phải sẽ không tin. Xuân Đức cũng vậy hắn mặc dù biết có cái gì đó không may sắp diễn ra khi hắn bước vào bên trên ngọn núi kia nhưng hắn vẫn là lựa chọn tiếp tục tiến bước.
Đứng trước kết giới hắn nhẹ nhàng phá vỡ và bước vào
Xiu xiu....
Vừa tiến vào trong kết giới Xuân Đức đã cảm thấy một cỗ bất an mãnh liệt dâng lên, có một thứ gì đó đang đâm thẳng về phía trái tim của hắn. Hắn cố gắng làm mọi thứ nhưng dường như tất cả đều vô nghĩa.
Phập...
Một tiếng vũ khí sắc bén đâm sâu vào da thịt. Rất may nó không đủ sắc bén để xuyên nát trái tim của hắn.
Xoẹt xoẹt..xoẹt xoẹt...xoẹt xoẹt
Những kẻ đánh lén cũng không dễ chịu gì, mặc dù không thấy gì nhưng trong lúc giao tranh Xuân Đức có thể cảm nhận thấy móng vuốt của mình đã đâm sâu vào da thịt ít nhất 3 kẻ.
Sau vài micro giây giao phong ngắn ngủi hai bên đều tách ra, đến lúc này Xuân Đức mới nhìn rõ nơi này là nơi nào,đối diện địch nhân là ai và thứ gì đang cắm trên ngực mình.
Theo kiến thức của Xuân Đức biết được thì nơi này hắn là một cái giới bảo, nghe tên có vẻ sang chảnh nhưng thực ra cũng không có gì, nén ép luyện chế một tiểu thế giới luyện thành pháp bảo cho mình sử dụng mà thôi.
Địch nhân lần này của hắn có vẻ như nhiều hơn gần gấp đôi so với dự kiến tổng cộng có 5 người, 3 nam hai nữ, trong đó 2 trong số 3 tên nam nhân là nhân loại tu sĩ, còn 3 kẻ còn lại là yêu tu. 5 người này đều phát ra khí tức vô cùng cường đại, dựa theo khí tức này thì đám này vậy mà tất cả đều là bán bộ Tinh Quân Cảnh cả rồi.
Trong 5 người này hai nữ yêu tu cùng một tên nhân loại tu sĩ cũng đã bị thương nặng, miệng bọn chúng đã không ngừng nôn ra máu, vết thương thì đang bốc lên khói xanh vì trúng độc.
Còn hắn thì cũng chỉ khá hơn một chút, phía trước ngực hắn đang cắm một thanh đoản kiếm màu đen tuyền, đang không ngừng hấp thụ máu huyết của bản thân. Dùng một trảo rút cây đoản kiếm ra Xuân Đức nhẹ nhàng vỗ một cái, thanh đoản kiếm gãy thành vô số khúc rơi trên mặt đất.
" Các ngươi biết trước ta sẽ đến sao? Hay sao mà chuẩn bị nhiều hậu lễ như vậy? Một cái giới bảo chỉ để bố trí khốn trận, sát trận, đúng là một món quà không tệ, ta có lời khen vì sự chuẩn bị không chê vào đâu được như thế này "--- Xuân Đức có chút hiếu kì nên lên tiếng nói chuyện trước, cũng là tranh thủ thời gian khôi phục một chút, nơi đây bị đại trận tầng tầng áp chế khiến hắn muốn khôi phục cũng gặp đôi chút khó khăn.
Năm người đối diện khi nghe lời khen của Xuân Đức thì không ai nói cái gì, sắc mặt ai cũng vô cùng ngưng trọng, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ kiêng kị cùng sợ hãi thật sâu, chỉ trong giây phút ngắn ngủi chiến đấu bọn họ biết lần này xem như là đụng phải nghịch lân của chúa quỷ rồi.
Hành động lần này cũng là nhiệm vụ mà trên giao xuống, phải tốn thất sinh mệnh của hai vị hiền triết để tiên tri về sự việc ngày hôm nay, vì điều kiện không cho phép nếu không thực hiện nhiệm vụ lần này không phải chỉ là vài người như thế này.
Lúc đầu mấy người bọn họ còn cho rằng mấy kẻ kia chuyện bé xé ra to nữa, nhưng tới bây giờ thì họ chính thức biết được thứ mình đối mặt khủng bố tới mức nào.
Bị đánh bất ngờ trong lúc phản kích vẫn khiến 3 người bị trọng thương, thần khí một vỗ thì gãy thành vài khúc, dù đã hạn chế về tất cả thiên thời địa lợi thì kẻ kia vẫn mạnh mẽ không khác gì một con quái vật, à kẻ này chính là một con quái vật rồi. Một con quái vật tuy bé nhưng cực độ nguy hiểm.
Sau giây phút yên lặng..
Bất ngờ kẻ bị xem là con mồi, bị mai phục lại là kẻ bắt đầu tấn công trước, Xuân Đức sau khi ổn định lại thương thế thì hắn quyết định giết một đứa xong rồi tính tiếp.
Vèo vèo
Xuân Đức như một tia sáng xé rách không gian và thời gian lao thẳng tới yêu tu có mái tóc như đang bốc cháy( Một con phượng hoàng), hắn buông bỏ mọi phòng ngự quyết định trả một cái trả lớn để giết chết con gà lửa này.
" Ngăn nó lại "--- Năm tên địch nhân của hắn cũng thuộc dạng thành tinh cả đám rồi, khi thấy hắn có dị động liền lập tức tụ lại cùng nhau phát ra công kích cường liệt nhất về phía hắn, ý đồ bức lui hắn về vị trí ban đầu.
Uỳnh..rầm...rầm
Khi hai bên công kích đụng phải nhau,một trận tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên,cả cái giới bảo rung lắc mãnh liệt như sắp vỡ ra, mặt đất đá bên dưới băng liệt thì từng mảnh lục địa khác nhau, không gian mặc dù đã được gia trì vô vàn trận pháp nhưng là vẫn bị sức mạnh của trận chiến nghiền nát vô số đại trận, không nát vẫn bị xé rách, tạo thành chằng chịt các khe hở không gian.
Từ trung tâm của vụ giao tranh bay ra mấy cái bóng đen, những cái bóng đen này bay đi như sao băng vậy. Quá nhanh khiến người ta không thể thấy rõ nó là cái gì.
Khi những bóng đen này bay đi xa về các phương vị khác nhau, nếu đâm vào trong núi thì nơi đó ngay lập tức bị san thành bình địa, bay vào trong biển lớn thì dấy lên một cột nước cao hàng vạn mét.
Mỗi lần một bóng đen kia va chạm thì cả cái tiểu thế giới này lại run lên một lần như gặp phải trọng kích vậy.
Ở nơi giao tranh lúc ban đầu của Xuân Đức và năm người giờ chỉ còn có mình Xuân Đức và một con gà lửa mà thôi(phượng hoàng).
Cả hai bây giờ đều đã biến về trạng thái bản thể của mình, một con quái vật 3 đầu cả người đều là băng lam, một con phượng hoàng cả người là ngọn lửa thiêu đốt, một con nhìn về phía con còn lại với ánh mắt đều là sự tà ác, máu lạnh. Một kẻ thì dùng ánh mắt không sợ hãi nhìn đối phương.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 315: Chưa bao giờ hối hận
Chương 315: Chưa bao giờ hối hận