TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 386: Khi nam phách nữ

Xuân Đức chọn một cái bàn ở đại sảnh ngồi xuống nói lớn: 

" Có gì đem lên hết, gọi thêm mấy cô nương bồi cùng ta uống rượu nữa." 

Vốn dĩ là một màn thiếu gia ăn chơi phách lối hoàn mỹ ai ngờ 4 tiểu nha đầu từ phía sau chạy vào ngồi cùng bàn với Xuân Đức nhìn thị nữ kia nói lớn: 

" Tỷ ta muốn uống nước trái cây, cũng gọi mấy vị tỷ tỷ khác lên cùng uống với muội." 

Bốn nha đầu đồng thanh nói với thị nữ kia. Xuân Đức còn đang muốn dọa nạt thị nữ kia một hồi để thể hiện ta đây là ác thiếu không ngờ bị mấy nha đầu phá đám. 

Cốp... cốp...cốp...cốp 

Xuân Đức thưởng cho mấy nha đầu một cái cốc vào đâu, bốn nha đầu bưng bít lấy nơi bị đau hai mắt rưng rưng ngấn lệ, đáng thương nhìn Xuân Đức. Xuân Đức trừng mắt với 4 nha đầu nói: 

" Không ở ngoài kia chơi chạy vào đây làm gì? " 

Vũ Y trực tiếp khai ra kẻ đứng sau màn, nàng chỉ tay về phía Tiểu Y Tiên đang ở trà lầu đối diện nói: 

" Là Y Tiên tỷ tỷ, tỷ ấy bảo bọn muội qua đây." 

Xuân Đức căm tức nhìn về phía tra lầu đối diện, hắn hết cả hứng làm công tử ca lại trở về bộ dạng lạnh lùng như bình thường. Ném đi cái áo choàng sida cùng cây quạt nát cho thị nữ nói: 

" Cho ngươi đây, hai món đồ này chắc đủ phải không? " 

Thị nữ kia rõ ràng có chút không theo kịp biến hóa của Xuân Đức, đang từ một tên thiếu niên ngang tàn, càn quấy chỉ nháy mắt sau biến thành một người lạnh lùng mang theo khí tức đáng sợ, một loại khí người sống chớ tiến gần. 

Sau một lúc thị nữ kia mới tỉnh hồn lại, liên tục nói: 

" Đã đủ, công tử đợi một đồ ăn sẽ được mang lên ngay." 

Nói xong nàng xoay người rời đi tiến vào bên trong tửu lầu. Ở một nơi khác trên lầu 2 vẫn còn có mấy người nam nữ trẻ tuổi còn chưa rời đi, bọn họ muốn đợi cho Xuân Đức bộc lộ bản tính ác thiếu sẽ ra tay. Ai ngờ còn chưa kịp ra tay thì tên kia đã đổi một bộ mặt khác khiến bọn họ trợn mắt ngoác miệng ra.

Có hai thiếu nữ tuổi không lớn lắm nhìn về phía bên dưới, nhìn xem một bàn 5 người đang thảo luận món ăn kia mà có chút kì quái. Thiếu nữ áo hồng nhìn sư tỷ hỏi: 

" Tên này có phải hay không tu luyện tẩu hỏa nhập ma rồi, không có việc gì đi ra ngoài giả trang cái gì ác thiếu dọa người khác." 

Thiếu nữ còn lại lắc đầu nói: 

" Ta nhìn hẳn là hắn đang hống mấy tiểu cô nương kia vui vẻ mới làm cái trò như vậy đi, muội thấy có ai đi ra ngoài hái hoa còn mang theo bốn tiểu cô nương phía sau không? ". Nhưng nàng còn chưa nói xong hết thì bên dưới lại nổi lên một trận tranh đoạt thức ăn. 

" Heo mâp, ca nói muội nhiều rồi ăn quá nhiều thịt sẽ không tốt, cái này là phần của ca ca." 

" Muội mới không mập đây, đây là của muội, tất cả là của muội". Tiểu cô nương mặc áo nâu nói. 

Một tiểu cô nương mặc áo xanh nói: 

" Ai nhanh tay ngày đó được." 

Ngay sau đó một màn khiến mọi người trợn mắt ngoác miệng, cả 5 người bên dưới cùng lúc động thủ một bàn thức ăn nhanh chóng biến mất, bên cạnh mỗi người là một đống xương nho nhỏ đang từ từ cao lớn. 

Không qua 20 hô hấp, một bàn thức ăn dành cho 50 người ăn đã không còn dư một chút nào, mỗi đĩa thức ăn trắng không tì vết. Còn 5 người thì dựa lưng trên ghế thỏa mãn xoa cái bụng. Duy mỗi Xuân Đức là cái bụng vẫn như ban đầu, còn 4 tiểu cô nương thì cái bụng nhỏ lúc này đã căng tròn lên. 

Thị nữ bên cạnh thấy một màn này thì lại bắt đầu ngẫn ngơ, sau một lúc nàng mới nhẹ nhàng hỏi: 

" Công tử, sau khi ăn xong có thể đến lầu 3 nghe tiếng đàn của Diệu Cầm cô nương, nàng ấy chính là một trong thập đại mỹ nữ của Thiên Long Thành đấy." 

Xuân Đức cũng không hứng thú lắm, nhìn bốn nha đầu hắn hỏi: 

" Có đi nghe hát hay là về nhà? " 

Bốn nha đầu chụp đầu lại với nhau bàn tán một chút rồi đưa ra quyết định: 

" Mọi người cùng đi nghe đàn." 

Vậy là 5 người lục tục theo phía sau thì nữ lên lầu 3. Trên lầu 3 này cũng không có gì đặc sắc chỉ là thanh nhã hơn so với bên dưới. Chọn hàng ghế đầu ngồi xuống, Xuân Đức ngồi ở giữa bốn nha đầu ngồi hai bên. 

Thấy bên trên không có ma nào Xuân Đức mới hỏi: 

" Khi nào thì có người đánh đàn? " 

Thị nữ nói, công tử đợi chút. Diệu Cầm cô nương chuẩn bị đi ra rồi." 

Đợi một lúc sau thì bắt đầu có lục tục người vào tầng ba nơi này chờ đợi Diệu Cầm gì đó đánh đàn nhưng có một đặc điểm chung khi bọn họ đi vào đó là đều phải nhìn Xuân Đức mấy lần, vì bọn họ thật hiếu kì Xuân Đức vì tới đây nghe đánh đàn lại còn mang theo mấy tiểu nha đầu. 

Không biết có phải thời gian chờ đợi quá lấy hay không mà Xuân Đức gật gà gật gù, còn bốn nha thì dựa vào ghế ngủ từ lâu, thanh niên tài tuấn ở gần đó thấy cảnh này một lần nữa không nói gì? Đây là từ đâu tới mấy người quái dị. 

Sau khi tầng ba đã gần trăm người tới thì một thiếu nữ xinh đẹp, mỹ lệ mang theo một cây đàn bước ra ngoài, nàng hơi khom người thi lễ với mọi người. Cả đám cũng là đáp lễ lại duy chỉ có 5 người Xuân Đức là đang ngủ ngon lành. 

Thấy vậy một màn có người không nhìn được lại gần lay Xuân Đức, Xuân Đức từ từ mở mắt ra nhìn người vừa lay tỉnh mình, một cảm giác hơi hơi lạnh như gió thu thổi qua người kia thoáng thất thần. 

Xuân Đức lúc này cười nói: 

" Cảm ơn vị huynh đài này đã đánh thức khiến mọi người bất tiện rồi." 

Người kia gật gật đầu ngồi lại vị trí của mình, Xuân Đức sau đó gọi mấy nha đầu dậy nghe đàn, bốn nha đầu cặp mắt gâu gâu, mông lung nhìn phía bên trên, một tay dụi dụi mắt, một tay lau nước miếng. Điệu bộ khả này làm cho mọi người điều cười lên, riêng chỉ có một tên thiếu niên ở hàng ghế số 3 là không cười, hắn sắc mặt âm trầm nhìn 5 người Xuân Đức. 

Bên trên Diệu Cầm cô gái kia cuối cùng cũng đánh đàn, Xuân Đức có thể gọi là ngu học về môn âm nhạc này, hắn chỉ nghe tinh tinh tinh mà thôi, không cảm nhận được cái quái gì cả. Càng nghe càng buồn ngủ. 

Bốn nha đầu kia cũng vậy, từ ban đầu là mông lung nghe đánh đàn, sau một lát 4 con heo con ngủ rồi. Xuân Đức thấy cô gái phía trên mà mở nhà trẻ thì đắt khách rồi, chỉ cần đánh một bài cả đám trẻ con ngủ cả khỏi sợ bọn chúng gây náo loạn.

Đọc truyện chữ Full