Ở phía sau một cô gái khó hiểu hỏi:
" Sư tôn người nói nàng thiện lương tại sao lại có thể luyện ra sát khí đáng sợ như lúc trước, người không phải nói chỉ có kẻ giết người như ngóe mới có thể sát khí mạnh mẽ sao?"
Ông lão bên cạnh vuốt chòm râu nói:
" Không hẳn là phải giết người mà có thể đến chiến trường hoặc dùng huyết sát thạch hấp thu chuyển hóa sát khí bên trong đó thành của mình nhưng cái quá trình này rất nguy hiểm không may bị sát khí ảnh hưởng đến tâm trí thì muốn quay đầu cũng khó."
Ở phía dưới chiến đài Kiều Kiều lần đầu bị người áp chế. Trung niên nam tử kia đúng là cũng không nhân vật dễ chơi, bằng cảnh giới với lão ta Kiều Kiều có vẻ chật vật.
" Liệt quang trảm."
Vèo vèo vèo
Một đợt nối tiếp một đợt kiếm quang khiến cho Kiều Kiều chỉ có thể phòng ngự, vì đảm bảo an toàn trước khi lên lôi đài Xuân Đức đã cho nàng mặc lên người một bộ diệu tinh chiến giáp. Diệu tinh một loại vật chất rất quý, vừa cương vừa nhu, tác dụng chặn công kích vật lý vô cùng tốt. Còn công kích linh hồn thì Xuân Đức từ lâu đã để lại bên trong nàng một nhóm ý trí, đến lúc nguy hiểm sẽ tự phát động.
Cả người Kiều Kiều lúc này giống như một vị nữ chiến thần, khắp người là quang huy thần thánh. Nàng quỳ một chân nơi đó dùng khiên chống đỡ cũng không làm mất phong thái của nàng.
Một mặt chống đỡ một mặt Kiều Kiều đang tích súc lực lượng vào Diệu Tinh Kiếm, Diệu Tinh Kiếm càng ngày sáng, khi đến một mức hạn độ, Kiều Kiều đang chống đỡ bỗng nhiên cực tốc di chuyển, vừa di chuyển vừa chống đỡ kiếm quang tới vị trí tốt nhất nàng vung Diêu Tinh Kiếm chém ra nhất kiếm.
Một kiếm này đủ hung ác, nhanh, mạnh, chính xác nếu trung niên nhân kia không xuống đài thì chỉ có con đường chết. Một đạo kiếm quang màu vàng thần thánh như thẩm phán của thần chém thẳng xuống.
Đúng như Xuân Đức dự đoán trung niên nam tử không dám ngạnh kháng chỉ có thể rời chiến đài mà thôi.
Kiều Kiều cầm kiếm thở liên tục, cái thân xác này cảm thấy mệt mỏi quá rồi. Ở bên dưới đài sau giây phút kinh ngạc sau đó từng trận tiếng hoan hô vang lên như sấm, người thắng cược cũng hoan hô, người thua cược cũng vậy. Dưới đài một mảnh náo nhiệt.
Trên phòng khách quý vô số đại nhân vật cũng ngạc nhiên không kém, không ai ngờ rằng Kiều Kiều đến phút cuối lại có thể ép đối thủ xuống đài, Không vui duy chỉ đám môn đồ của bọn họ rồi, liên tục bị so sánh với Kiều Kiều bọn họ không căm tức mới là lạ. Bọn họ lúc này chỉ muốn xuống đài một cước đá bay nàng ra khỏi chiến đài mà thôi.
Xuân Đức ở phòng khách quý thông qua giá hồn có thể nhận thấy tình trạng của em gái mình, hắn như ma ảnh đi tới bên cạnh Kiều Kiều đỡ nàng dậy, cho nàng ăn một viên sinh mệnh đơn. Không qua mấy hô hấp Kiều Kiều đã có thể đi lại bình thường.
Tạm ngưng thủ lôi đài,Kiều Kiều giống như hôm qua đến trước ông lão bụng phệ lãnh linh thạch. Ông lão nhìn Kiều Kiều càng thêm thuận mắt nói:
" Nha đầu làm không tệ, đây là phần của ngươi. Linh thạch ở túi này, còn đây là hai con chiến sủng quý hiếm một con là Bạch Ngọc Sư Tử,còn lại một con là Hấp Huyết Ma Văn. Còn đây là phần thưởng riêng của ta cho nha đầu nhà ngươi."
Ông lão lấy ra một cái ngọc bài đưa cho nàng, Kiều Kiều cũng không biết cái ngọc bài kia là gì nhưng nàng vẫn nhận lấy, sau đó vẫy tay chào tạm biệt ông lão bụng phệ. Vừa ra bên ngoài nàng đã khoe hai con chiến sủng mà nàng mới nhận được.
" Tam ca, cho ca con muỗi mập này, muội nuôi con mèo nhỏ này."
Xuân Đức tiếp nhận Hấp Huyết Ma Văn cười cười, nhìn con muỗi tròn vo to như nắm tay này hắn làm sao cũng thấy không giống muỗi à. Kết luận cuối cùng là con muỗi này mắc bệnh béo phì từ nhỏ.
" Giờ đi đâu đây? Chẳng lẽ lại đi ăn tiếp." Xuân Đức hỏi.
Kiều Kiều lắc đầu nói:
" Không đi ăn nữa, ăn nhiều mập y heo thì sao, chúng ta đi đến Hồ Sen câu cá đi, muội nghe nói cá ở đó ăn rất ngon đấy, còn có thể luyện chế đơn được nữa."
Xuân Đức gật đầu, hắn thì sao cũng được. Suy nghĩ một chút hắn nói:
" Thế cái Võ hội gì mà muội nói khi nào bắt đầu có cần chuẩn bị gì không? "
Kiều Kiều lắc đầu nói:
" Không có, muội không có thiếp mời nên không được vào, đến đây chẳng qua là muốn xem phong thái của những người kia mà thôi."
" Vậy sao. Như vậy cũng tốt, thôi chúng ta đi mua một chút đồ ăn ngon đi. Sau này tới nơi câu cá thuận tiện dùng bữa luôn."
Kiều Kiều gật đầu liên tục, sau đó hai huynh muội cùng nhau đi tới những cửa hàng có tiếng mua một số lượng lớn đồ ăn.
Ở một nơi trong bóng tối đang có mấy hắc y nhân nhìn theo bóng người của hai huynh muội Xuân Đức, ánh mắt bọn hắn đầy lạnh lùng cùng tàn khốc, mấy tên nhìn nhau một cái sau đó từu từ ẩn vào bóng tối trong góc.
.........
Một nơi khác bên trong phòng khách quý của Chiến Đài.
" Đã điều tra ra chưa? " Lão phụ nhân hỏi?
Một tên trung niên cả người mặc lam y lắc đầu nói:
" Còn chưa điều tra ra cái gì, trong danh sách mời võ hội lần này không có tên của nàng, mà trong Tù Long Thành cũng không ai biết nàng là ai cả. Đúng rồi còn có một chuyện mấy ngày hôm trước ở cột đá đo tiềm lực cũng đã xuất hiện một người tên Tiểu Kiều, nghi ngờ hai người này là một. "
Bà lão khoát tay nói:
" Chuyện này cứ từ từ điều tra cũng được, nha đầu kia cũng không chạy được thoát được."
Trung niên lam y lại nói:
" Phải rồi, Khô Hồn Lâu lại xuất thủ lần này mục tiêu hình như là nha đầu mà đại nhân quan tâm, việc này có cần thuộc hạ đi làm hay không? "
Từ trong hai mắt của bà lão ánh lên hào quang lạnh, bà để tách trà xuống lạnh nhạt nói:
" Việc này ta sẽ đích thân tự xử lý. Không có việc gì khác ngươi đi xuống đi."
Trung niên nhân khom người lui xuống. Đợi trung niên lui xuống đi rồi từ trong phòng một ông lão bước đi ra cười nói:
" Nhan bà, việc này ta cũng muốn quản, hai chúng ta cùng đi xem mấy tên hề kia nhảy nhót, đợi cho nha đầu kia gặp nguy chúng ta lại ra tay, vừa thắng được hảo cảm của nàng, vừa hợp tình hợp lý."
Bà lão gật đầu mĩm cười.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 395: Vô đề 2
Chương 395: Vô đề 2