Địa Uyên là một bộ phận của lục địa phương bắc, nằm giáp ranh với ngã ba tử thần, nơi đó có vô số độc trùng nguy hiểm cùng các loại quỷ vật lợi hại. Nơi đây được thống trị bởi ảnh tộc. Tộc quần này không có thân thể bọn họ chỉ là một đoàn khí đen. Ảnh tộc có thiên phú đoạt xác, năng lực đoạt xác cũng liên quan đến tu vi của bọn nó.
Lúc trưởng thành ảnh tộc sẽ lựa chọn một thân xác lý tưởng, sau khi chiếm đoạt thân xác thì bọn nó có thể nắm giữ được thần thông của vật chủ. Ảnh tộc cả đời chỉ có thể đoạt xác một lần vì thế mỗi thành viên của ảnh tộc đều lựa chọn rất kỹ mục tiêu trước khi chiếm đoạt thân xác.
Sau khi truyền tống một lần Xuân Đức cùng thành viên tinh anh đã đi tới nơi trước cửa vào của Địa Uyên 1 ngàn dặm.
Từ ngày hôm qua sau khi phát hiện đám ảnh tộc muốn làm loạn thì dưới chỉ thị của Xuân Đức nơi đây đã bày ra thiên la địa võng phong bế toàn bộ cửa vào Địa Uyên.
Trước đây Xuân Đức không có tiêu diệt đám này vì còn bận nhiều việc, với thấy mấy tên này cũng biết sống thu liễm nên hắn cũng lười đi tới nơi đây chiếm lấy mảnh đất bé tí chẳng có tài nguyên gì ngoại trừ độc trùng cùng quỷ vật này.
" Theo ta đi vào trong "--- Xuân Đức hét lớn một tiếng sau đó bước vào bên trong Địa Uyên.
Vừa vào bên trong Xuân Đức đã thấy một cánh đồng đất chết, khắp nơi chỉ là sương mù màu đen. Nhìn thấy cảnh này thì Xuân Đức hạ lệnh:
" Triển khai đội hình, tàn sát bất cứ thứ gì cản đường."
Dưới mệnh lệnh của Xuân Đức, một vạn người chia làm 100 tiểu đội, mỗi tiểu đội 100 người. Tất cả mọi người nâng cao súng năng lượng lần lượt tiến vào bên trong sương mù màu xám. Có được diệu tinh chiến giáp âm vụ kia không ảnh hưởng gì tới mọi người.
Vừa đi vào sâu bên trong âm vụ mọi người liền thấy không ít quỷ vật đang lao tới đây.
" Bắn."
Xoẹt...xoẹt...xoẹt
Ngay lập tức từng luồng ánh sáng trắng xuyên phá âm vụ bắn thẳng lên người đám quỷ vật, trong chớp mắt tất cả quỷ vật đều bốc hơi, trước khi chết bọn nó còn phát ra mấy tiếng kêu thê lương.
" Tiếp tục tiến về phía trước."
......
Sau khi tiêu diệt mấy chục đợt âm quỷ thì quân đội mà Xuân Đức mang theo đã vượt qua khu vực có sương mù màu xám. Lúc này đây Xuân Đức đang đối mặt với khu vực loạn thạch( đá khắp nơi).
Gào... gào..
Vừa tiến đến nơi đây thì một tiếng rống vang vọng khắp cả khắp cả một vùng trời Địa Uyên vang lên. Ngay sau đó từ bên dưới các hang tối om om không thấy đáy mò ra từng con quái vật to lớn, hình thể nhìn gần giống thằn lằn, cả người bọn nó được bao quanh bởi từng vụ khí màu xanh.
Vừa thấy đám quái vật này đi ra thì đón tiếp bọn nó là dày đặc đạn năng lượng.
Vô số tia sáng bắn lên người đám quái vật, từng cái lỗ máu hiện ra, từng dòng dịch thể màu xanh từ bên trong đám quái vật chảy xuống đất, khi những thứ chất lỏng màu xanh kia vừa rơi bên trên mặt đất thì nó liền ăn mòn mặt đất thành một cái lỗ to, bốc lên khói trắng nghi ngút.
Dưới hỏa lực mạnh mẽ không một con quái vật nào có thể chạy ra khỏi hang ổ cách xa 20 mét, nhiều nhất 18 mét đều phải nằm gục xuống. Trước khi bọn nó chết thì phát ra những tiếng kêu rên như em bé vậy, nghe vào trong tai cảm thấy hơi khó chịu.
Không qua mấy phút, đám quái vật kia học thông minh, bọn nó không có tiếp tục bò ra ngoài nữa mà rút lui vào lại trong hang. Thấy cảnh này thì Xuân Đức cười lạnh ra lệnh.
" Mở ra cấp độ 1 của súng NL1-AMD, tiếp tục bắn cho ta."
Nhận được mệnh lệnh của Xuân Đức một vạn ám vệ đồng loạt mở ra cấp độ 1 của súng NL1-AMD bắn vào đám quái vật đang muốn rút lui vào sâu bên trong.
Từng tia sáng năng lượng to như cánh tay người lớn xuyên thẳng qua mặt đất, mặt đất đá cứng rắn bị bắn thành cái sàng, cùng lúc đó từng tiếng kêu thê lương trước lúc chết đi của đám quái vật vang lên.
Nhưng đang lúc này mặt đất rung động mãnh liệt, cả mặt đất như nổ tung một con cự hình quái vật dài 12 km, bò lên khỏi mặt đất, trên người nó bị đạn của súng NL1-AMD khoan thành cái sàng.
Có điều sức sống con này cũng thuộc dạng không phải vừa, người thì vết thương chi chít nhưng mà nó cứ xem như không có việc gì mà điên cuồng lao về phía này.
Xuân Đức thấy thế thì quát:
" Tránh ra, con này để ta xử lý,"
Ngay lập tức những thành viên ám vệ đang bao vây con quái vật tách ra một đường cho Xuân Đức, Xuân Đức lúc này từ phía sau đội ngũ như ánh sáng vọt lên phía trước, nhằm thẳng đầu con quái vật mà đánh.
Bàn tay biến hóa thành mộng mị ma trảo lóe lên khí tức ma quái. Con quái vật kia cảm nhận thấy nguy hiểm theo bản năng há mồm phun ra khói độc. Xuân Đức mở ra phòng ngự của hấp huyết đai lưng sau đó xuyên thẳng qua khói độc đánh thẳng lên đầu con quái vật.
Đùng
Một tiếng vang như sấm nổ, cả cái đầu con quái vật bị đánh sâu vào trong loạn thạch tạo thành một cái hố to đùng, cả cái đầu của nó bị đánh nát như cám. Phần thân thể phía sau quẫy loạn mấy cái cũng ngừng lại.
Một hít ra đi. Con quái vật kia không lời trăng trối. Móc lấy tinh thạch cùng nội đan của con quái vật Xuân Đức liền ra lệnh.
" Đội số 1,2,3 xuống phía dưới tàn sát tất cả đám quái vật còn lại. Đội 4,5 ở lại yểm hộ. Những người khác theo ta."
" Rõ"--- Mọi người đồng thanh đáp.
Trong lúc đội ngũ của Xuân Đức đang diệt sát quái vật thì ở cách đó không xa đang có mấy con chuột vẫn quan sát bọn họ từ đầu tới giờ, ánh mắt của mấy con chuột này hiện lên thần thái phức tạp vô cùng.
Đợi khi Xuân Đức vừa giết chết xong một con quái vật giống thằn lằn kia xong thì mấy con chuột này cũng nhanh chóng chui xuống đất chuồn đi mất. Tốc độ của bọn chúng rất nhanh, không qua bao lâu đã vượt qua khu loạn thạch rộng lớn. Đi tới một cánh rừng xanh bạt ngàn.
Bên trong cánh rừng xanh kia mấy con chuột nhanh chóng biến đổi hình thái, biến thành mấy tên nam tử tuấn mỹ. Bọn họ lấy ra mỗi người một tấm phù sau đó nuốt vào. Ngay lập tức quanh thân bọn họ được bao phủ bởi ánh sáng màu trắng huyền bí.
Qua 3 giây ánh sáng biến mất nhưng mấy người kia cũng biến mất theo. Nơi đây giống như chưa từng có người xuất hiện qua.
***
Cùng lúc ba người kia vừa biến mất thì tại một thành lớn bên trong một không giạn phù hiện xuất hiện từng đoạt quang mang màu xanh. Không qua bao lâu quang mang màu xanh tắt hẳn mấy người vừa biến mất trước kia hiện ra.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 667: Thu Phục Địa Uyên
Chương 667: Thu Phục Địa Uyên