***
Xuân Đức sau khi rời đi Hỏa Dương Thành thì liền mua một tấm bản đồ địa vực xung quanh nơi quản lý của Hỏa Phụng Tông. Sau khi đã tìm được vị trí lý tưởng để độ kiếp thì Xuân Đức liền không trần trừ thêm một giây phút nào nữa mà ngay lập tức dùng tốc độ nhanh nhất có thể đi tới nơi cần đến.
Vị trí hắn chọn vượt qua thiên kiếp lần này chính là tại một vùng hoang mạc cách Hỏa Dương Thành về phía tây gần 1 vạn dặm.
Một vạn dặm đối với Xuân Đức chính là một việc nhỏ, sau khi rời đi Hỏa Dương Thành không qua bao lâu Xuân Đức đã tới vị trí cần đến. Nơi đây ngoại cát cùng gió ra thì không có gì khác nếu có thì chẳng qua là mấy cây thực vật thấp bé mọc lưa thưa một vài nơi.
Do đây cũng mới là lần đầu hắn gặp phải tình huống này nên hắn cũng không không quá rõ ràng về tiểu thiên kiếp đối với viễn cổ hung thú như hắn là như thế nào. Tất cả điển tịch mà hắn đọc được khi tại Long Nham thành gần như tất cả đều nói về nhân loại, chỉ có một số ít là yêu tộc.
Nhìn địa thế xung quanh một chút, sau đó hắn chọn một nơi quang đãng bắt đầu bố trí một vài trận pháp chúc phúc cho bản thân.
Tốn một phen công phu hắn cũng đã hoàn toàn bố trí đi ra 6 cái trận pháp chúc phúc. Nhìn lại thành quả của mình hắn khẽ gật đầu một cái. Sau đó hắn cầm cái túi tiên sủng bên hông lên, tâm niệm vừa động sói vàng liền hiện ra trước mặt hắn.
Con sói vàng vừa hiện thân thì hắn không khỏi trừng trừng con mắt mà nhìn, Sói Vàng lúc này sau một thời gian dài ở bên trong túi sủng vật thì đã béo lên vài vòng, bây giờ nhìn nó mập mập, cả người núng nính thịt mỡ.
Chép miệng một cái hắn hỏi:
" Làm sao trong thời gian ngắn như vậy mà tiểu cẩu nhà ngươi lại một thành cái lu thế này? "
Con sói vàng bị Xuân Đức bất ngờ triệu hồi đi ra thì lúc này trên miệng nó vẫn đang còn gặm một cái đùi thịt nướng của một con hư không tiên thú. Nghe được chủ nhân hỏi con sói vàng phản ứng rất kì lạ, nó nhìn Xuân Đức vài lần sau đó nuốt vội cái đùi thịt nướng kia rồi nịnh nọt nói:
" Chủ nhân tốt bụng, người có việc gì cần sai bảo tiểu Kim sao? Tiểu Kim nhất định nghe theo."
Xuân Đức nghe mấy lời nịnh nọt kia thì liếc xéo nó một cái, sau đó dùng chân đá cho nó một phát vào cái bụng mỡ,nói:
" Mập quá rồi, sau này chắc không nên để nhiều đồ ăn cho ngươi vậy. Được rồi bây giờ có việc cho ngươi làm đây, ta chuẩn bị độ tiểu thiên kiếp ngươi ở phụ cận bảo vệ ta, thấy tên nào tới gần thì liền làm thịt. Nếu đánh không được thì cũng không cần ngạnh đấu làm gì, lúc đó ta tự có biện pháp."
Sói vàng gật gù như đã hiểu nói:
" Tiểu Kim đã hiểu rõ, chủ nhân yên tâm, tiểu Kim đã sẽ làm tốt."
Xuân Đức lại đá cho nó một cái nói:
" Vậy còn không nhanh đi làm việc của mình đi."
Sói vàng vẻ mặt nịnh nọt vẩy đuôi nói:
" Chủ nhân, người có thể hay không đưa cho tiểu Kim cái túi tiên sủng kia, trong đó vẫn còn rất nhiều đồ ăn ngon."
Xuân Đức nghe thế thì biết con sói mập này đánh cái chủ ý gì. Ném cái túi tiên sủng đang cầm trên tay cho con sói mập hắn có phần bất đắc dĩ nói:
" Cho ngươi đấy. Rồi, nhanh mà đi làm việc đi."
Sói mập nhận được thứ mình muốn thì cũng không quên nịnh nọt vài câu sau đó mới lê cái thân hình béo núng nính toàn thịt của mình rời đi.
Nhìn sói mập đã rời đi xa thì Xuân Đức cũng ngồi vào đại trận chờ đợi tiểu thiên kiếp giáng xuống.
.....
Chỉ nhoáng một cái thời gian đã về đêm, lúc này đây ở bên trong một tòa đại viện xa hoa tại Hỏa Dương Thành có một cô gái đang lặng yên đọc một mẫu thư nhỏ trong tay. Bên trong bức thư kia ghi lại chỉ vỏn vẹn có mấy chữ.
" Không cần lo lắng, tự tin vào bản thân mình."
Cô gái này không phải ai khác mà chính là Thiên Hoa, nàng theo lời dặn của Xuân Đức, tới khi không có hắn ở bên thì mới mở ra cái hộp ngọc nhỏ kia. Bên trong hộp ngọc chỉ có một chiếc vòng tay làm từ Vô Căn Thụ,cùng một mảnh giấy nhỏ.
Đọc xong mấy lời nhắn gửi của Xuân Đức để lại nàng khẽ mỉm cười sau đó cẩn thận gấp lại mẫu giấy kia rồi bỏ vào bên trong chiếc hộp ngọc. Lại nhìn chiếc vòng đang đeo ở cổ tay nàng lại bất giác nở một nụ cười. Sau đó nàng nhìn lên trời cao, trong đôi mắt xinh đẹp kia xẹt qua một tia tình cảm khó hiểu.
.....
Vài ngày sau tại hoang mạc phía tây.
Nơi đây không biết từ khi nào đã bị mây đen che phủ, từng cơn gió mạnh gào thét vần vũ trên hoang mạc, cuốn lên từng vòi rồng cát. Những loại tiên thú có linh trí hoặc chưa có linh trí đều điên cuồng bỏ chạy khỏi hoang mạc nơi đây, tạo ra một đợt thú triều lớn chưa từng có.
Bỗng nhiên bầu trời như nổ tung, từng âm thanh
" Ầm ầm.. ầm ầm"
Vang vọng khắp bốn phương tám hướng, chấn cho mặt đất phía bên dưới cũng chao đảo mấy lần. Xuân Đức đang ngồi trong trận pháp lúc này cũng nhìn lên bầu trời, lông mày khẽ nhíu lại, hắn lâm bầm:
" Cuối cùng cũng tới rồi."
Đùng đùng đùng...
Hắn vừa dứt lời xong thì từ bên trong đám mây trên đầu liên tục phóng ra liên tiếp 9 tia sét màu lam nhạt, theo phía sau là một loạt tiếng nổ điếc tai.
Ngay lúc những tia sét vừa phóng ra ngoài đám mây thì quang mang các đại trận chúc phúc xung quanh Xuân Đức cũng sáng lên rực rỡ, trên người hắn lúc này được bao phủ bởi một ánh sáng thần thánh. Chín tia sét như những con rồng xanh dữ tợn đang hướng hắn đánh xuống gặp phải hào quang thần thánh kia thì giảm chậm tốc độ.
Khi còn cách đỉnh đầu Xuân Đức nữa mét thì hoàn toàn dừng lại hẳn, cùng lúc này một việc khó tin xuất hiện. Xuân Đức há rộng miệng một cỗ hấp lực mạnh mẽ hướng tới chín đạo tia sét kia hướng tới, ngay sau đó chỉ thấy chín đạo tia sét như một dòng nước bị Xuân Đức hút một cái lại không còn sót lại cái gì.
Nhưng ngay sau khi Xuân Đức vừa cắn nuốt lôi kiếp thì từ trên bầu trời liên tục đánh xuống 81 tia sét những tia sét này có màu sắc đậm hơn, cường độ càng thêm kinh khủng.
Xuân Đức lúc này ánh mắt lóe lên, thân thể vốn đang là nhân loại trong nháy mắt biến ảo về Địa Ngục Thiên Long. Hắn ngửa đầu hướng về phía bầu trời rống lên liên tiếp ba tiếng.
" Gào gào gào."
Âm thanh như vọng về từ viễn cổ xa xưa, mang theo sức mạnh của năm tháng,hóa thành làn sóng vô hình hướng về những tia sét đang đánh xuống quét tới.
Tiếp tục một cảnh tượng vạn năm hiếm gặp phát sinh, những tia sét thô to như thùng nước đang hướng phía dưới này đánh tới bỗng nhiên tan rã biến thành điểm điểm tia điện bay tán loạn bên trên bầu trời.
Đàm mây đen phía bên trên cũng bi đánh dạt ra xung quanh, có điều rất nhanh lại liền tụ lại.
Ở ngoài xa xa sói mập thấy cảnh tượng này thì chỉ có thể trợn tròn to đôi mắt ra mà nhìn, khúc thịt nó đang gặm trong miệng lúc này cũng đã rơi trên mặt cát từ lúc nào không hay biết.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 725: Tiểu thiên kiếp hàng lâm 2
Chương 725: Tiểu thiên kiếp hàng lâm 2