TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 964: Rời đi

- --o0o---

Sáng ngày hôm sau.

Vừa mới rạng sáng thì bốn người Bóng Ảnh, Vũ Y, Huyết Vận cùng Sói Mập đều đã ngồi chiến xa chạy đến Lâm Nhược Viên. Trước khi rời đi thì bọn họ cũng chỉ mang đi những thứ gì cần thiết mà thôi, về phần những thứ tạp nham khác đều bị bỏ lại cho đám hạ nhân. Sau khi bọn họ rời đi thì mọi việc nơi đây đều sẽ do Nhã Vận quản lý.

Với uy thế của Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì thì bọn họ có rời đi không bao giờ trở lại thì nơi này vẫn cứ như vậy mà thôi, cũng sẽ không kẻ nào dám đánh chủ ý tới.

......

Chiến xa tốc độ cực nhanh, không qua bao lâu thì bọn họ đã tới Lâm Nhược Viên. Chiến xa khi đến trước cửa vào của Lam Nhược Viên cũng không có dừng lại mà chạy thẳng một đường vào bên trong. Những vệ binh nơi đây cũng thấy chiến xa nhưng cũng không ai ngăn cản, đã vậy khi bọn họ nhìn thấy chiến xa lại còn cung kính cúi đầu.

Một mạch chạy thẳng vào bên trong, sau khi đến một cái quảng trường rộng lớn được phủ bởi thảm cỏ xanh thì mới dừng lại. Lúc này đây bốn người Bóng Ảnh, Vũ Y, Huyết Vận cùng Sói Mập mới từ trên xe bước xuống.

Bọn họ vừa bước xuống chiến xa thì đã nhìn thấy lão tổ của Lam Gia mang theo ái nữ Lam Linh đi tới chào hỏi:

" Vô Ảnh lão đệ tới thật đúng hẹn. Ha ha."

Tiếp sau đó lão ta nhìn qua Vũ Y, khi nhìn thấy Vũ Y thì hắn không khỏi giật mình, hắn lần này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Vũ Y, khi nhìn thấy nàng ta thì tim hắn không khỏi đập nhanh, tim hắn đập nhanh cũng không phải là có tình ý hay gì cả mà hắn cảm giác nữ nhân có bộ dạng xinh đẹp như tiên nữ này còn đáng sợ hơn cả ca ca của nàng. Trực giác mách bảo hắn tốt nhất không nên chọc giận nữ tử này.

Sau khi lấy lại bình tĩnh thì lão ta mới mỉm cười hướng về phía Vũ Y nói:

" Vị này hẳn là lệnh muội của Vô Ảnh lão đệ đi, ta cũng hay nghe Vô Ảnh lão đệ nhắc tới cô nương, không ngờ tiểu muội của Vô Ảnh lão đệ lại là một tuyệt thế mỹ nữ, nghiêng nước nghiêng thành."

Vũ Y nghe lời khen của lão giả thì bất giác nhăn mày lại, nàng có chút phản cảm với cách nói chuyện của lão già này. Nếu như là ca ca của nàng nói ra những lời này thì nàng cảm thấy rất vui, còn người khác khen thì nàng lại cảm thấy rất không vui.

Nhìn thấy Vũ Y hơi nhíu mày, lại còn liếc mắt nhìn mình thì lão tổ của Lam Gia liền cảm thấy một đợt gió thành thổi qua khiến lông tơ của hắn nổi lên, hắn vốn dĩ đang muốn nói thêm mấy câu nữa nhưng ngay lập tức nuốt ngược những lời vừa định nói vào trong không dám nói tiếp nữa.

Bóng Ảnh lúc này ở bên cạnh thấy vậy thì liền cười lên ha hả nói:

" Lão ca không cần để ý việc này, muội muội của ta từ nhỏ đã vậy rồi, thích sống cô độc một mình vì vậy tính cách có hơi quái dị một chút. Được rồi, chúng ta nên vào trong thôi kẻo những người khác phải mất công chờ đợi."

Lão tổ Lam Gia lúc này cũng miễn cưỡng cười gật đầu sau đó đi trước dẫn đường, dẫn bốn người đi một nơi những người khác đang tụ họp. Trên đường đi thì lão ta chợt nhận ra có gì không đúng, lúc này hắn đi chậm lại, đi bên cạnh Bóng Ảnh sau đó nhỏ giọng hỏi:

" Vô Ảnh lão đệ không biết huynh trưởng của lão đệ đâu? "

Bóng Ảnh cũng nhỏ giọng nói:

" Việc này lão ca không hỏi thì ta cũng đang định nói đây. Đại ca hiện tại đang có công việc quan trọng nên tạm thời chưa thể xuất hiện. Nhưng hẳn thời gian không lâu nữa thì đại ca sẽ làm xong thôi."

Lão tổ Lam Gia nghe vậy thì nhẹ gật đầu, hắn cười cười mà không hỏi gì thêm. Vì đã phát thệ ước cùng kí khế ước nên hắn rất yên tâm với Bóng Ảnh. Có điều hắn không biết Bóng Ảnh chỉ để một mình bản thân phát ra thệ ước cùng với tự thân ký khế ước chính là có mục đích khác, vừa có mục đích khác cũng là đề phòng Lam Gia.

Rất nhanh mấy người bọn họ đã đi tới những người khác đang tu họp. Thấy đám người bọn họ đi tới thì ánh mắt tất cả những người khác ở nơi đây đều nhìn qua phía bên này. Trong ánh mắt tất cả đều hiện lên vẻ sùng bái cùng cuồng nhiệt.

Lúc này đây những tên trưởng lão cũng có 2 người khác đi qua chào hỏi, còn lại hai người thì giữ nét mặt lạnh lùng chỉ liếc nhìn qua đám người Bóng Ảnh một cái liền thôi. Đối với cái thái độ này thì Bóng Ảnh, Vũ Y cũng chẳng buồn quan tâm. Hai người thấy vậy càng tốt, đỡ phiền phức. Chỉ cần không chọc tới bọn họ là được.

Tiếp sau đó tất cả mọi người nơi đây đều lên một chiếc phi thuyền không gian( một dạng bảo vật phi hành) rời đi. Từ đầu đến cuối cũng không nhìn thấy cường giả của các tộc khác tới tiễn đưa, không biết là có vấn đề gì.

- --o0o---

Không gian đặc biệt. Bạch cốt tế đàn.

Lúc này đây Xuân Đức vừa luyện linh lần cuối cùng kết quả thất bại, kết quả này làm hắn có chút khó chịu trong lòng. Có lẽ mấy chục ngay lập trung luyện linh cường độ cao mà kết cục lại thất bại thì ai cũng không vui cho được. Hắn muốn tạo cho Vũ Y một bộ tiên bảo luyện linh 9 lần nhưng tỉ lệ thành công luyện linh lần 9 quả thực..... Mà thôi không nhắc tới nữa, nhắc tới lại cảm thấy đau lòng.

Sau khi đi xuống tế đàn hắn liền qua một hướng gọi:

" Đầu đất nhanh chuẩn bị nước để ta tắm."

Hắn vừa nói xong thì ngay lập tức phía bên kia Lam Nguyệt liền đáp lại:

" Vâng. Đại sư ( đại sư luyện khí không phải nhà chùa nhé.) "

Tiếp sau đó hắn đi thẳng xuống không gian tầng 1, không gian tầng 2 chỉ là một không gian màu trắng nhìn nhiều khiến cho người ta cảm thấy khó chịu. Còn tầng 1 thì có đủ mọi thứ, từ hoa cỏ, chim thú các loại. Vì vậy hắn luyện khí thì chọn tầng 2 còn nghĩ ngơi thì đều xuống tầng 1.

Khi hắn đi xuống tầng 1, đi tới căn nhà nhỏ của hắn ở dưới này thì Lam Nguyệt lúc này cũng đã chuẩn bị xong nước tắm cho hắn. Thấy hắn đi tới bộ dạng mệt mỏi vô cùng thì Lam Nguyệt có chút lo sợ, nàng ta khép nép nói:

" Đại sư, nước đã chuẩn bị xong."

Xuân Đức lúc này nhẹ gật đầu một cái,hắn mệt mỏi nói:

" Hôm nay ngươi có thể nghỉ một ngày. "

Lam Nguyệt nghe vậy thì trong lòng vui vẻ, đã lâu lắm rồi hôm nay nàng mới có một ngày nghỉ, lúc này nàng cúi đầu cảm ơn:

" Cảm ơn đại sư."

Xuân Đức cũng không có để ý tới nàng mà đi thẳng vào trong nhà, đi tới bồn tắm sau đó nhảy vào bên trong ngâm mình.

Lam Nguyệt nhìn thấy Xuân Đức lạnh lùng như vậy thì cũng đã quen thuộc rồi, tuy lúc đầu trong lòng có chút gì đó không vui nhưng lâu dần cũng thấy quen. Sau khi nhìn thấy hắn đã đi vào bên trong thì lúc này nàng cũng rời đi, đi tới nơi ở riêng của nàng.

Đọc truyện chữ Full