[ Mâu: Dài 2-3 mét, to như cổ tay người lớn, đầu nhọn,thân mâu tròn nhẵn.]
Cảnh tượng ở nơi này sớm đã bị người có tâm chú ý đến, ai nhìn thấy một màn như vậy thì cũng hãi hùng khiếp vía. Bọn họ cảm thấy tử vong đang nhanh chóng tới gần hơn lúc nào hết.
Những người này cũng phản ứng lại rất nhanh, bọn họ bắt đầu liên hệ với nhau hình thành tổ đội nhằm chống lại Xuân Đức.
Đến ngay cả hai tên đang dùng phù lục đánh nhau sống chết cách đây không lâu,lúc này cũng đã dừng lại. Một trong hai người lúc này nói:
“ Đã có bốn người bị tên kia giết chết, tên kia không thể xem nhẹ. Ta với người cùng những người khác, trước liên thủ giết chết kẻ kia sau đó lại phân cao thấp. Ngươi thấy thế nào?”
Ở đối diện với người này là một thanh niên áo xanh, dáng người cao gầy, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng. Hắn suy nghĩ trong chốc lát thì liền gật đầu nói:
“ Được. Như vậy cũng tốt. Vậy trước hết liên thủ giết chết tên kia sau đó lại phân cao thấp.”
…….
Trong khi những người khác đang bắt đầu liên thủ với nhau nhằm loại bỏ Xuân Đức ra khỏi cuộc chơi thì Xuân Đức ở nơi đây vẫn còn chưa biết gì. Hắn lúc này vẫn đang còn ở trong rung động. Hắn thế nào cũng không nghĩ ra được, vì sao bản thân lại có thể tạo ra một con quái vật đáng sợ chỉ bằng cách đơn giản như thế.
Chỉ cần có chút oán khí, một chút nguyền rủa mộc hệ cùng huyết hệ, một chút độc khí, thêm vào đó là những oán linh vừa bị giết chết, cô đọng lại một cái thì lại hình thành nên một con quái vật như trước mắt.
Có điều định lực của Xuân Đức cũng không tồi, rất nhanh thì hắn liền thoát khỏi sự rung động của bản thân. Hắn vẫn biết mình đang ở đâu và cần phải làm gì.
Nhìn qua Mộng Vận hắn lên tiếng:
“ Toàn lực hỗ trợ ta đi.”
Mộng Vân sau khi chứng kiến tất cả thì đã không còn do dự, lúc này đây sau khi nghe Xuân Đức nói thì nàng lập tức thi triển nhiều bí thuật phụ trợ Xuân Đức.
Cảm nhận được lực lượng đang liên tục tăng cường Xuân Đức cảm thấy vô cùng thoải mái. Lúc này đây hắn còn liên hệ với Bóng Ảnh:
“ Đệ xuất ra 1 phần bản nguyên hắc ám cho ca mượn dùng tạm.”
Bóng Ảnh lập tức hồi âm.
“ Được.”
Cùng lúc này Xuân Đức dùng ra ba thành pháp nguyên, 4 thành linh hồn lực, 3 thành độc tố bản nguyên, vận dụng sát khí từ “ Sát Hồn”, vận dụng hỗn độn ma khí từ “ Ma Hồn” cùng với 1 thành bản nguyên hắc ám của Bóng Ảnh. Lấy máu làm dẫn lấy hồn phụ trợ hình thành nên “ Huyễn Diệt Ma Mâu”.
Thiên địa 30 dặm xung quanh vị trí Xuân Đức đứng lúc này cũng thất sắc, tất cả đều bị hắc khí tà ác từ bên trên Huyễn Diệt Ma Mâu thay thế, mặt đất nơi hắn đứng cũng không còn sinh cơ, tất cả những thứ gì ở xung quanh hắn đều héo tàn. Đến ngay cả Mộng Vân lúc này sắc mặt cũng đã tái nhợt, khóe môi chảy máu.
Cảm nhận được sự thăng hoa trong thần thông của mình Xuân Đức lúc này không khỏi nhếch môi lên cười, trong lòng hắn lúc này cũng đã ngộ ra:
“ Giờ cuối cùng ta cũng hiểu vì sao ta tập luyện mãi mà không tiến, cố gắng bao nhiêu cũng không thể tịnh tiến thêm rồi. Đơn giản vì linh hồn ta đã tới cực hạn không thể tiến thêm một bước. Không ngờ việc lĩnh ngộ kỹ năng lại còn liên quan đến linh hồn, lúc trước ta chỉ nghĩ rằng nó liên quan đến thiên phú mà thôi. Thật sai lầm, sai lầm à.”
Hít vào một hơi thật sâu, sau đó Xuân Đức nhắm mắt lại. Cảm nhận xung quanh, cảm nhận sự âm trầm lạnh lẽo xung quanh. Hắn lúc này lại có chút cảm giác thích nó. Cảm nhận trong giây lát thì Xuân Đức khẽ nói:
“ Tận Diệt.”
Khi hắn vừa thốt ra hai từ này thì vô tận Huyễn Diệt Ma Mâu ở trên đầu hắn hình thành mưa sao băng bắn về bốn phương tám hướng. Bao trùm gần như toàn bộ Đấu Trường Thượng Cổ nơi đây. Trừ vị trí hắn đang đứng ra mà thôi.
Nếu ở trên cao từ đằng xa lúc này quan sát, thì có thể thấy được một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt. Giống như một cái pháo hoa khổng lồ đang nổ tung, những tia sáng bay về khắp mọi nơi.
Nhìn thì đẹp nhưng cái khí tức chết chóc nó mang theo thì lại không thấy vui một chút nào.
Cũng không phải chờ đợi quá lâu, không đến 2 cái hô hấp thì liên miên tiếng nổ vang lên.
“ Ầm ầm ầm….”
“ Uỳnh uỳnh…”
“ Đùng đùng…”
Mặt đất chao đảo, rung lắc mãnh liệt. Mỗi Huyễn Diệt Ma Mâu sau khi đâm xuống thì liền nổ tung, phương viên mấy chục dặm trong nháy mắt bị san thành bình địa, một luồng khí tức chết chóc bao trùm khắp nơi.
Cùng lúc đó những luồng sóng khí quét ra bốn phương tám hướng, sau khi va chạm với nhau không những không tiêu tán mà còn hình thành nên những cơn lốc xoáy những cơn lốc xoáy kia có thể nhìn thấy khắp nơi trên mặt đất, cuốn bay tất cả mọi thứ còn sót lại lên cao.
Cũng ngay khi Xuân Đức thi triển ra đòn sát thủ thì trong đầu hắn liên tiếp vang lên thông báo của hồn linh Thần Võ Nguyên Tháp:
“ Hoàn thành nhiệm vụ tổ đội. Ban thưởng 200 công trạng. Hoàn thành nhiệm vụ lần đầu đánh chết sinh vật bất tử nhận được 100 công trạng.”
[ Chú thích: Sinh vật bất tử là đám sinh vật nếu không có ai làm gì bọ chúng thì bọn nó sẽ sống mãi mà không bị chết. Chứ không phải là giết không chết.]
“ Giết chết thêm 10 địch nhân ban thưởng 1000 công trạng. Giảm thời gian cần sinh tồn 20% ”
“ Giết chết thêm 51 địch nhân ban thưởng thêm 25500 công trạng.Giảm thời gian cần sinh tồn 51%”
“ Đã giết chết tổng cộng 71 địch nhân, mức độ suy yếu hiện tại 71%. Thời gian cần phải sống sót giảm đi 71% hiện tại cần phải sống sót thêm 8 phút 21 giây.”
Còn chưa đợi Xuân Đức suy nghĩ gì thêm thì lại tiếp tục có âm thanh vang lên trong đầu hắn.
“ Giết chết thêm 6 địch nhân ban thưởng 3000 công trạng.”
“ Giết chết thêm 3 địch nhân ban thưởng 1500 công trạng.”
“ Giết chết 70 sinh vật bất tử nhận được 700 công trạng.”
Cùng lúc âm thanh kia kết thúc thì có một luồng huyết quang và một luồng khí xám cực lớn bay vào bên trong cơ thể Xuân Đức khiến cho hắn cảm thấy khó chịu vô cùng.
Một loại cảm giác suy nhược khó lòng diễn tả khiến cho hắn nhớ đến lần bị trọng thương bên trong Hoang Mạc Tử Thần.
Dồn hết sức lực còn lại lúc này hắn thôi động bí pháp khiến cho đám độc khí, nguyền rủa các thứ hình thành nên từng con quái vật đáng sợ. Sau khi đám quái vật kia hình thành thì một bộ phận theo mệnh lệnh của Xuân Đức đi săn tìm những kẻ khác, một phần ở lại bảo vệ hắn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1026: Huyễn diệt ma mâu
Chương 1026: Huyễn diệt ma mâu