- --o0o---
Đi tới phiến đá thứ 75 thì hai người Lục Tuyết Tâm cùng Lưu Phi dừng lại, tiếp sau đó đến phiến đá thứ 76 thì 3 tên nô bộc vốn là tộc lão của Phong Gia trước kia cũng không thể đi tiếp đánh phải dừng lại. Tiếp sau đó liên tiếp có người không thể tiếp tục tiến về phía trước.
Khi đi tới phiến đá thứ 80 thì đội ngũ của Vũ Y lúc này chỉ còn có 6 người không tính Vũ Y trong đó.
Sau khi đi tới phiến đá thứ 80 thì Tuyết Kỳ lúc này có chút không chịu nổi, hướng về phía Vũ Y nói:
“ Tiểu thư, chúng ta có thể hay không dừng lại nghỉ ngơi một chút.”
Vũ Y nghe vậy thì thoáng nhìn qua mọi người, thấy ngoại trừ Điệp Vũ ra thì những người khác đều đã rất mệt mỏi rồi. Suy nghĩ một chút Vũ Y liền nói:
“ Mọi người nếu không thể tiếp tục thì cứ việc ở lại nơi này nghỉ ngơi, ta cùng Điệp Vũ sẽ tiếp tục.”
Nghe Vũ Y nói như vậy thì Tuyết Kỳ liền nói:
“ Như vậy sao được, bọn em phải luôn đi theo tiểu thư…”
Tuyết Kỳ còn chưa nói hết thì liền đã bị Vũ Y đưa tay ra ngăn lại, nhìn mọi người Vũ Y mỉm cười nói:
“ Không cần phải làm vậy, việc này có cưỡng ép bản thân cũng không được gì. Nếu không thể tiếp tục thì dừng lại, ta sẽ không trách ai cả, với việc này đến đây thì chỉ cần ta cùng Điệp Vũ liền có thể giải quyết.”
Mấy cô gái khác nghe vậy thì liền cúi đầu, sau đó cả ba người Tuyết Kỳ, Ngọc Điệp, Thanh Thanh cùng nói:
“ Cảm ơn tiểu thư.”
Vũ Y lúc này chỉ gật nhẹ đầu mỉm cười mà không nói gì thêm, ánh mắt của nàng nhìn qua Điệp Vũ, Điệp Vũ hiểu ý ngay lập tức gật đầu.
Tiếp sau đó hai người Vũ Y cùng Điệp Vũ lại một lần nữa tiến lên phía trước, về phần hai người Độc Cô Kiếm cùng Dương Tử Quân sau khi do sự một chút cũng không có đuổi theo hai người mà lựa chọn ngồi tại chỗ điều tức.
- --o0o---
Hai người Vũ Y cùng Điệp Vũ một mạch từ phiến đá thứ 80 thẳng đến phiến đá thứ 89 thì mới dừng lại.
Lúc này đây trọng lực của Huyết Hồ tác động lên hai người đã cực kì khủng bố, Vũ Y cảm nhận hô hấp của mình lúc này cũng bắt đầu có chút khó khăn rồi, trên người giống như có liên miên những ngọn núi lớn đè lên khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Nhìn về phía trước, lúc này đây ở phía trước cũng chỉ còn có một người mà thôi, một nam tử tuấn lãng, một đầu tóc bạc, toàn thân bạch y nhìn không khác gì một vị trích tiên cả.
Đối với người này thì Vũ Y cũng đã được mấy người Lưu Phi nói qua, kẽ này tên là Mạnh Tử Ngang, là thánh tử thứ nhất của thánh địa Bà Sa tại Thiên Phong Châu. Tính tình cô độc, một lòng truy cầu đại đạo. Một thân tu vi cùng thần thông rất lợi hại, nghe nói nếu đánh 1-1 thì hắn chưa từng bại lần nào.
Khi Vũ Y quan sát đối phương thì đối phương lúc này cũng đang đánh giá Vũ Y.
Mạnh Tử Ngang đối với hành động của Vũ Y lúc trước cũng không thèm để vào trong mắt, hắn cho rằng mấy người bên phía Vũ Y thực lực không tồi nhưng nếu như hắn ra tay toàn lực liền có thể đơn giản áp chế toàn bộ, vì vậy hắn mới không thèm để ý tới mấy người Vũ Y.
Nhưng khi nhóm người của Vũ Y một mạch từ bậc thứ 50 đi tới bậc thứ 80 thì hắn liền bắt đầu chú ý một chút, có điều cũng chỉ là chú ý một chút mà thôi, dù sao lúc trước hắn một lần liền có thể đi hết 88 bậc.
Nhưng lúc này đây, hắn chính thức xem Vũ Y là đối thủ của mình, đối phương vậy mà trong một lần liền có thể đi hết 89 bậc, cái này nói rõ thực lực đối phương không kém hơn hắn.
Nhìn Vũ Y cùng Điệp Vũ vài lần sau đó Mạnh Tử Ngang nhàn nhạt mở miệng:
“ Các ngươi quả thực khiến ta rất bất ngờ nhưng đến đây là kết thúc. Các ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không thể đuổi kịp ta.”
Nghe được giọng điệu xem thường của đối phương thì Vũ Y liền cảm thấy khó chịu, không những nàng cảm thấy khó chịu mà Điệp Vũ ở bên cạnh cũng thấy khó chịu.
Điệp Vũ nhịn không được xem thường nói:
“ Ta thấy ngươi tốt nhất là nên nhảy xuống hồ đi, bằng không lát nữa hai ta qua đó thì lại phải mất công đánh ngươi một trận.”
Nghe được lời nói của Điệp Vũ thì Mạnh Tử Ngang chỉ cười nhạt nói:
“ Chỉ bằng hai người các ngươi còn chưa có tư cách đó. Bằng không ta đi nữa mà ngồi ở đây đợi hai người các ngươi đi qua, nếu các ngươi có thể đi qua được bên này thì xem như ta thua.”
Vừa nói xong thì Mạnh Tử Ngang liền ngồi xuống, bộ dạng đợi hai người Vũ Y cùng Điệp Vũ đi qua.
Vũ Y nãy giờ không nói gì, bất chợt mỉm cười sau đó nói:
“ Ngươi giả trang ngược lại thật rất giống, người khác thường nói ngươi tính tình cô độc, tâm sáng như gương nhưng ta lại thấy ngươi hoàn toàn ngược lại đấy. Hừ. Đã không có thực lực còn ưa thích khoác lác, nếu người có thực lực đi tiếp vì sao lại còn dừng ở đây.”
Bị nói trúng tâm đen nhưng Mạnh Tử Ngang liền không giữ bộ mặt lãnh đạm trước kia nữa mà thay vào đó là bộ mặt âm trầm, hắn lạnh lùng nói:
“ Như vậy thì đã sao, ta không có thực lực đi tiếp, chẳng lẽ hai ngươi có thực lực đó sao. Ta nói rồi, ta ở nơi đây chờ nếu như một trong hai người các ngươi có thể đi qua thì ta liền nhận thua.”
Nghe được lời nói khiêu khích của đối phương thì Vũ Y chỉ cười nhạt, sau đó nàng truyền âm cho Điệp Vũ, Điệp Vũ gật gật đầu mấy cái, tiếp theo cả hai cũng đều ngồi xuống khôi phục cùng làm quen với áp lực nơi đây.
Nhìn thấy đối phương ngồi xuống đả tọa khôi phục thì Mạnh Tử Ngang cũng không có ngừng lại việc trâm chọc cùng khiêu khích. Nhưng sau một lúc lâu mà hai người kia vẫn không có để ý đến mình thì Mạnh Tử Ngang lúc này mới ngừng lại.
- --o0o---
Thời gian thoáng cái qua đi nữa ngày, sau khi đã khôi phục lại không sai biệt lắm cùng thích nghi với áp lực nơi đây thì hai người Vũ Y cùng Điệp Vũ lần nữa muốn đi qua phiến đá thứ 90.
Ngay khi hai người vừa đứng dậy thì ở phía bên kia Mạnh Tử Ngang cũng mở mắt ra.
Nhìn thấy hai người chuẩn bị đi qua bên đây thì sắc mặt hắn vẫn như bình thường, trên mặt vẫn là một nụ cười châm chọc.
“ Đi.”--- Vũ Y nói khẽ.
Ngay sau đó cả hai người đồng thời bay về phiến đá thứ 90. Ở bên phía đối diện, Mạnh Tử Ngang thấy vậy thì liền cười lạnh.
“ Muốn đi qua, nào có đơn giản như vậy. Các ngươi thật cho rằng ta sẽ không làm gì mà để cho hai người các ngươi đi qua bên này thật sao? Thật là ngây thơ.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1063: Mạnh Tử Ngang
Chương 1063: Mạnh Tử Ngang