- --o0o---
[ P/s: Quay về với tổng bộ Ác Ma Điện là quay về với thế giới hiện đại nhé mọi người. Những kiểu xưng hô sẽ có một chút biến đổi. Công việc căng thẳng, thời tiết nóng bức,chém giết triền miên và liên tục khiến đầu óc tác căng cứng nên cần cái gì đó để hạ nhiệt. Vì vậy ngày hôm nay sẽ có 3c phụ, ngày mai lại quay lại.]
Vùng Đất Bị Lãng Quên - Tổng bộ Ác Ma Điện - Học Viện Thiên Thần.
Bây giờ trời cũng đã về chiều, mặt trời lại sắp một lần nữa xống núi. Ở bên trong một lớp hợp, tại tầng 8 của khu Học Viên Thiên Thần. Một thiếu nữ 17-18 tuổi đang ngồi một mình, hai tay chống cằm, tựa người vào cửa sổ, ánh mắt nhìn về phương trời xa xăm.
Đúng vào lúc này từ bên ngoài, một thiếu nữ mặc đồng phục của Học Viên Thiên Thần chạy vào trong này, nhìn thấy thiếu nữ đang ngẩn người đứng bên cửa sổ thì nhẹ thở ra một hơi sau đó nói:
“ Tiểu Vi về thôi, bạn còn làm gì ở đây vậy?” ( Tiểu Vi là con gái của người vợ thứ hai của Trương Anh, Trương Anh là anh trai của Xuân Đức.Cô bé lúc trước đi theo Xuân Đức để trị bệnh, sau này rời đi thì Xuân Đức để lại Tiểu Vi cho Tuyết Anh chăm sóc.)
Nghe được có người gọi mình Tiểu Vi lúc này cũng không có quay người nhìn lại mà vẫn tiếp tục nhìn về phía cuối chân trời xa xa.
“ Mình ở lại thêm một lát, mặt trời cũng sắp xuống núi rồi. Kim Nghi, bạn cứ về trước đi.” ( Kim Nghi là con gái nuôi của Đại Bạch.)
Kim Nghi nghe vậy cũng không có rời đi mà tiến lại gần Tiểu Vi, sau khi quan sát nét mặt của Tiểu Vi mấy lần thì cô bé này liền nói đùa:
“ Đang tương tư đến ai hả, nói cho mình nghe đi. Có phải hay không Tiểu Vi nhà chúng ta bị anh chàng Lý Tiêu Minh hớp mất hồn rồi.”
Nghe Kim Nghi trêu đùa thì Tiểu Vi chẳng buồn phản ứng, cô bé một tay xua xua Kim Nghi bộ dạng ghét bỏ nói:
“ Đi chỗ khác chơi đi đừng phá đám mình ngắm cảnh.”
Nhìn thấy Tiểu Vi một bộ ghét bỏ bản thân, Kim Nghi lúc này làm bộ dạng đau lòng gần chết nói:
“ Tiểu Vi đúng là người nhẫn tâm, tim mình sắp vỡ ra thành từng mảnh rồi. híc híc.”
Thấy cô bạn thân lại bắt đầu, Tiểu Vi liền cảm thấy nhức đầu. Nàng bất đắc dĩ nói:
“ Thôi được rồi, chúng ta đi về thôi. Đừng có làm cái bộ dạng như vậy nữa.”
Nghe được Tiểu Vi nói thì Kim Nghi lập tức liền lại phục sinh đầy máu, đâu còn cái bộ dạng thương tâm gần chết lúc trước. Tiếp sau đó hai cô gái nắm tay nhau đi ra khỏi phòng học.
Đi trên đường thì Kim Nghi hỏi:
“ Phải rồi Tiểu Vi, anh trai Trương Tuấn của bạn đi đâu rồi, làm sao dạo này không thấy tới thăm bạn?”
Tiểu Vi thở dài nói:
“ Mình làm sao biết được, có lẽ anh ấy bận đi. Mà việc anh trai mình có đến thăm mình hay không thì có liên quan gì đến bạn đâu chứ?”
Kim Nghi ở bên cạnh lúc này hai mắt hiện tinh quang nói:
“ Anh ấy là thần tượng của mình đấy, không những mình mà còn của rất nhiều cô gái khác trong học viện. Một người văn võ song toàn, tướng mạo hơn người nếu như có thể lấy làm chồng thì đời này xem như không còn gì tiếc nuối. Đáng tiếc cho cậu, hai người là anh em ruột thịt, không thể đến được với nhau.”
Nhìn cô bạn thân lại phát xuân thì Tiểu Vi không khỏi dùng đôi mắt cá chết nhìn nàng. Trong lòng thì thầm nghĩ, ta mới không thèm đây hừ.
Giống như là nhớ tới điều gì đó Kim Nghi lúc này bỗng nhiên thay đổi một bộ sắc mặt, sau đó ráo rác nhìn xung quanh, khi phát hiện không có ai thì liền nhỏ giọng nói Tiểu Vi:
“ Hôm qua mình có nghe lén ba ba của mình cùng với Tuyết Anh tỷ nói chuyện. Mình nghe được một tin rất thú vị. Bạn có muốn nghe không?”
Thấy Kim Nghi thần thần bí bí như vậy thì Tiểu Vi cũng nổi lên hiếu kỳ, nàng gật đầu nói:
“ Nói cho mình nghe đi.”
Lúc này Kim Nghi bỗng dưng nở một nụ cười tươi sau đó nói:
“ Mình đùa đấy. Hì hì.”
Vừa nói xong lời này thì Kim Nghi liền cấp tốc bỏ chạy để lại Tiểu Vi đứng đó trợn tròn mắt, một lúc sau Tiểu Vi liền hung hăng giậm chân một cái, một tay dơ nắm đấm nói:
“ Kim Nghi bạn đứng lại đó cho mình. Bằng không tới lúc mình bắt được thì bạn không xong với mình.”
Kim Nghi đang bỏ chạy lúc này quay người lại ngoắc ngoắc ngón tay làm động tác khiêu khích.
Tiểu Vi thấy vậy thì miệng khẽ đọc chú ngữ, trong nháy mắt toàn thân nàng được hắc ám bao phủ vào bên trong.
“ Quỷ bộ.’’
Trong nháy mắt thân ảnh của Tiểu Vi liền hóa thành luồng ánh sáng màu đen đuôi theo Kim Nghi.
Cảm nhận được Tiểu Vi đuổi theo, Kim Nghi lúc này cũng bắt đầu tăng tốc, cũng không rõ nàng dùng bí thuật gì mà cũng hóa thành một luồng ánh sáng màu hồng cực tốc bỏ chạy.
Một hồng một đen theo sát với nhau, đưa tới rất nhiều sự chú ý của những học viên khắp nơi. Mọi người giống như cũng rất quen thuộc với tình cảnh này nên khi thấy cũng chẳng có ai lấy làm ngạc nhiên.Mà vô cùng hào hứng cổ vũ, người thì cổ vũ cho Kim Nghi, kẻ thì lại cổ vũ cho Tiểu Vi.
……
Ở một nơi không người nhìn thấy lúc này đây có hai bóng người đang đứng cùng nhau, ánh mắt của bọn đang nhìn thấy hai người Tiểu Vi cùng Kim Nghi.
Đúng lúc này một người bỗng dưng lên tiếng:
“ Lão Bạch, con gái nuôi Kim Nghi của lão chẳng giống lão Bạch ngươi một chút nào. Ha ha.”
Đại Bạch khẽ cười nói:
“ Giống ta thì có gì tốt, ta thích con bé như vậy. Mà làm sao hôm nay Lão Tà ngươi lại đến đây.”
Tà Long bất đắc dĩ nói:
“ Cũng không có gì, chẳng qua là tiểu tử Trương Tuấn nhờ ta đến nhìn xem con bé Tiểu Vi kia một thời gian mà thôi.”
Đại Bạch nghe vậy thì ồ lên, sau đó hỏi:
“ Tình hình bên kia thế nào rồi? Chúng ta có tiếp tục nữa hay thôi?”
Tà Long kinh ngạc nói:
“ Tuyết Anh còn chưa thông báo cho lão sao, chúng ta bắt đầu ngưng chiến trên mọi mặt trận rồi, Ác Ma Điện chúng ta bây giờ cái cần nhất cũng không phải là tiếp tục khuếch trương mà là củng cố lại thế lực, hẳn phải mất một thời gian rất dài để có thể tiêu hóa được chiến quả lần này.”
Đại Bách gật gù nói:
“ Vậy sao, ta cảm thấy như vậy mới là tốt nhất, bây giờ chúng ta rất thiếu hụt nhân thủ, khống chế được Ác Ma Vực đã là cố hết sức, nếu còn tiếp tục e rằng không thể duy trì như hiện nay.”
Tà Long nheo mắt nói:
“ Thi những nơi kia cũng chỉ là bàn đạp cho chúng ta sau này thôi mà. Đáng tiếc Củ Cải không có ở đây bằng không cũng không cần đợi tới lúc Ác Ma Điện cũng cổ xong.”
Nhắc tới Xuân Đức, Đại Bạch có chút suy tư, sau một lúc mới nói:
“ Đại nhân đi lên cao thiên cũng được thời gian, không biết đại nhân ở trên kia sao rồi?”
Nhếch môi lên khẽ cười, Tà Long nói:
“ Hẳn sẽ chịu không ít khổ đi, có điều đó là quyết định của hắn chúng ta không thể ngăn cản được. Với đừng quên ở bên cạnh hắn còn một tồn tại rất đáng sợ. Có người kia ở bên cạnh thì Củ Cải hẳn sẽ không có việc gì.”
Đại Bạch nghe có lý thì gật gật đầu. Tiếp sau đó hai người nói chuyện thêm một lúc rồi cũng rời đi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1070: Chương phụ
Chương 1070: Chương phụ