TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1109: Nhiệm vụ số 5 - năng lực hấp thụ không có mất đi

Sau khi thức tỉnh quang thuộc tính nguyên tố thì Xuân Đức lại một lần nữa lâm vào bế tắc, mấy quyển sách ma pháp nơi đây không có quyển sách ma pháp nào dạy phép thuật quang thuộc tính. Cả ba quyển sách này đều dạy về phép thuật hỏa thuộc tính.

Ném ba quyển sách qua một bên, Xuân Đức lúc này thử dùng hệ thống phụ trợ nhìn xem mấy cái gậy phép xem thế nào.

꧁༺ Gậy phép cấp thấp.༻꧂ 

Thích hợp sử dụng cho ngươi vừa bước vào con đường ma pháp sư, có độ bền thấp nên cẩn thận khi sử dụng để tránh hư hại.

Gia tăng 2% tốc độ thi triển ma thuật.

Nhìn xong đặc tính của cái gậy phép thì Xuân Đức cảm thấy không biết nói gì hơn, gia tăng 2 % tốc độ thi triển. Cái này có cũng như không.

Sau khi quan sát mấy cây gậy phép thì Xuân Đức lại nhìn qua mấy vật khác.

꧁༺ Sách Ma Pháp.༻꧂

Hướng dẫn cho người mới vừa bước vào con đường ma pháp. Nếu nhận chủ có thể gia tăng pháp thuật cho người nắm giữ.

1 Ma thuật.

꧁༺ Đá Ma Thuật.༻꧂

Dùng để lưu trữ ma thuật, thích hợp cho người mới học ma pháp.

3 Điểm tích lũy ma thuật.(⅓)

꧁༺ Kiếm.༻꧂

Chế tác thủ công, có độ sắc bén cao.

+5 sát thương

Thở dài, tuy sớm biết mấy món đồ này chẳng có bao nhiêu giá trị nhưng chính thức xem chi tiết hắn mới thấy mấy thứ này không khác rác thải là mấy. Có điều đối với Xuân Đức bây giờ dù là rác thải cũng hữu ích, ít ra hắn có thể mang đống này đi bán sau đó kiếm tiền ăn cơm.

Nghĩ đến cơm Xuân Đức lại cảm thấy đói, lúc này đây hắn mới nhớ ra cả ngày hôm qua hắn cũng chỉ ăn vài cái bánh mà thôi, ngoài ra chẳng có gì khác. Lúc này hắn cảm thấy vừa đói vừa khát.

Thu lại đống đồ tạp nham, Xuân Đức lúc này đứng dậy vươn vai một cái, sau đó từ từ leo xuống vách núi, hắn lúc này cần đi kiếm củi để nướng thịt. Về phần nước uống thì hắn lại không lo, vì trong cái nhẫn chứa đồ mà tên tóc vàng mang theo có không ít nước.

……

Không qua bao lâu thì Xuân Đức liên đã kiếm được củi để nướng thịt, có điều vì là sáng sớm nên những cành cây khô vẫn còn chút ẩm ướt rất khó bắt lửa nên hắn phải mang đống củi kia hong khô.

Được cái trời nắng, sau khi để tản đống củi ra khắp vách đá thì không bao lâu số củi kia liền đã khô. Sau khi củi đã khô thì lúc này Xuân Đức lại phải theo phương pháp cổ truyền mà tạo lửa.

Quá trình tạo lửa theo phương pháp truyền thống quả thực rất tốn thời gian, mãi đến cả tiếng sau Xuân Đức mới có lửa, vì làm không quen nên tay hắn đã phồng rộp hết cả lên.

“ Nếu mà thức tỉnh họa hệ nguyên tố thì tốt rồi, đâu cần phải vì tạo lửa mà hành hạ bản thân như thế này.”

Nhưng mà có lửa thì hắn đã vui rồi, sau khi lửa đã bén thì hắn lúc này mới mang ra ba tên truy sát hắn hôm qua, do ba tên này bị bỏ ở bên trong không gian chứa đồ nên thịt vẫn còn rất tươi, cơ thể còn chưa bị cứng, vừa nhìn thì thấy giống như là vừa mới chết vậy.

Xuân Đức lúc này thành thục lột bỏ những phần không thể ăn được như xương cốt, da, tóc, ruột, móng chân, móng tay… Sau đó thì vứt vào bên trong một cái khe núi đá. Do mấy tên này vẫn còn tươi nên máu còn chưa đông. Đang lúc khát Xuân Đức liền uống cho đỡ khát.

Tiếp sau đó cũng giống như nướng thịt bình thường, hắn treo mấy tảng thịt lớn lên trên giá để nướng.

Vì đã rất đói nên hắn lấy tạm ba quả tim với mấy lá gan, xiên vào một xiên rồi nướng lên.

…...

Không qua bao lâu thì mùi thịt liền tán phát ra, về phần mấy trái tim cùng lá gan lúc này cũng đã chín, Xuân Đức không chờ thêm nữa mà bắt đầu ăn.

Không có gia vị tuy hơi nhạt một chút nhưng vị vẫn rất ngọt, sau 3 phút thì hắn liền đã ăn sạch mấy quả tim với mấy lá gan. Sau khi hắn ăn xong mấy quả tim cùng vài lá gan thì bất ngờ cảm thấy một sự biến đổi lớn bên trong cơ thể hắn.

Hắn cảm thấy sức mạnh của cơ thể nhanh chóng gia tăng lên, vì để kiểm nghiệm xem là có đúng không hay là do bản thân ảo tưởng, lúc này Xuân Đức thử dùng tay bẻ một khúc gỗ.

“ Rắc…”

Khúc gỗ to như cổ tay của người lớn đơn giản bị hắn bẻ gãy, thấy vậy một màn thì ánh mắt của Xuân Đức không khỏi lóe lên mấy lần, trong lòng của hắn lúc này thì vui vẻ vô cùng.

“ Ý chí của Chí Tôn thì đã thế nào, quy tắc thì lại thế nào, còn không phải vẫn không thể áp chế được năng lực của ta hay sao. Năng lực thôn phệ của ta vẫn còn hắc hắc. Đã năng lực thôn phệ vẫn còn thì có nghĩa công pháp hấp rút sinh mệnh vẫn có thể sử dụng, đợi linh hồn lực của ta phát triển thì liền có thể thi triển rồi.”

Nghỉ đến đây thì Xuân Đức không khỏi cười thầm trong lòng, có điều nét mặt hắn cũng không có biến đổi gì. Vẫn là một bộ bình thản thưởng thức bữa sáng.

Nhưng do trạng thái của Xuân Đức bây giờ chẳng khác gì người phàm nên tốc độ chuyển hóa năng lượng cũng rất chậm, sau khi ăn xong thêm mấy quả thận cùng 2-3 cân thịt thì Xuân Đức liền đã không nuốt nổi nữa.

Tiếp sau đó hắn lại nằm vào trong góc hang mà ngủ, về phần đống lửa thì hắn vẫn để vậy, dù sao khói cũng không có bay ra ngoài mà toàn bộ bay vào bên trong khe nứt bên trên rồi. Dù có người tới nơi đây cũng khó lòng phát hiện.

- --o0o---

Trong lúc Xuân Đức đang an an ổn ổn nằm ngủ thì ở ngoài kia đang có một cuộc tìm kiếm quy mô nhỏ. 

Xuân Đức không biết rằng, ba tên thiếu niên mà hắn giết đều là học viên ma pháp sư tập sự của một học viện danh tiếng trong đế đô. Ở trong cái xã hội này ma pháp sư rất được tôn trọng, dù chỉ là tập sự. Vì vậy ba học viên bất ngờ mất tích khiến cho học viện, gia đình cùng chính quyền đều quan tâm.

Lúc này đây, tại nơi mà trước kia Xuân Đức giết chết ba tên thiếu niên đang đứng một đám người mặc áo choàng màu trắng. Dẫn đầu đội ngũ này là một cô gái có tướng mạo xinh đẹp, thân hình cao gầy, mái tóc rất dài, đôi mắt hữu thần.

Nàng ta nhìn qua một nữ tử đứng bên cạnh hỏi:

“ Đã tìm ra được manh mối gì chưa?”

Nữ tử đứng bên cạnh cũng kính đáp:

“ Thưa An Na tiểu thư vẫn chưa hề tìm thấy dấu vết gì khác của ba người kia. Mọi dấu vết đều dẫn đến đây sau đó liền biến mất.”

An Na nghe vậy thì nhíu mày lại suy tư, sau một lúc thì nàng ta lại hỏi:

“ Vậy những người kia khai thế nào?”

Nữ tử kia lại cung kính đáp:

“ Thưa An Na tiểu thư, những người kia đều đã khai báo toàn bộ, tất cả bọn họ đều có chung một câu trả lời. Ba học viên của Học Viên Già Lan tối ngày hôm qua đi tới nơi đây thực hiện nhiệm vụ giám sát, trong quá trình làm nhiệm vụ thì lại bị một tiện dân bất ngờ tấn công rồi bỏ chạy vào trong rừng. Tiếp sau đó ba học viên kia liền đuổi theo tiện dân kia.”

An Na lạnh lùng nói:

“ Tây Vi Ni Á đây là lần cuối cùng ta muốn nhắc nhở cô, đừng ở trước mặt ta mở miệng liền gọi tiện dân. Những người đó đều là con dân của Quang Minh Thần.”

Tây Vi Ni Á lúc cúi đầu nói:

“ Xin lỗi tiểu thư An Na, thuộc hạ lần sau sẽ không dám nữa.”

An Na vẫn lạnh lùng nói:

“ Bây giờ thì hãy nói cho ta biết sự thật, nếu ta phát hiện ngươi dám nói dối thì cẩn thận cái mạng của ngươi.”

Tây Vi Ni Á khẽ run một cái, biết là bản thân đã làm cho vị An Na tiểu thư này tức giận nên nàng ta cũng không dám đặt điều giống như vừa nói lúc trước mà bắt đầu kể lại chi tiết mọi thứ, đúng theo như thực tế những gì đã xảy ra.

Sau khi nghe xong mọi việc thì An Na cười lạnh lùng nói:

“ Dám ở đế đô tự tiện giết bình dân ai cho phép bọn chúng làm như vậy. Tốt nhất là ba tên kia không được tìm thấy, bằng không chính tay ta sẽ lấy đầu ba bọn chúng. Bây giờ các ngươi đưa tất cả những người liên quan đến nơi của ta, ta muốn tự mình thẩm tra. Còn bây giờ chúng ta trở về thôi.”

Đọc truyện chữ Full