Những vệt ánh sáng kia tốc độ cực nhanh, mới vừa ở chân trời nhưng không qua mấy chục cái hô hấp liền đã vọt đến phụ cận nơi giao chiến giữa Vũ Y cùng ba người Hắc Long bộ tộc.
Quang mang tản đi lộ ra thân ảnh trong đó, bên trong những kẻ mới tới có già có trẻ, có nam có nữ, khí tức trên thân bất đồng, có mạnh có yếu. Cao nhất cũng chỉ là một tên Tinh Vương Tiên Cảnh viên mãn, về phần thực lực thấp nhất cũng chỉ là Tinh Vương Cảnh sơ kỳ mà thôi.
Thực lực của những người này trong mắt của Vũ Y đều không đáng nhìn, từ mười mấy năm trước, sau trận chiến kinh thế hãi tục kia, nàng bị thương rất nặng nhưng sau khi trị thương xong thì không ngờ lại kích hoạt ra toàn bộ lực lượng của tam đại thương chân huyết bên trong cơ thể nàng. Khiến nàng nhất cử đột phá tới Hằng Vương Tiên Cảnh sơ kỳ.
Chỉ đáng tiếc lúc trước nàng vì làm ra quyết định phải chết, móc đi mất con mắt ẩn chứa thiên phượng chân huyết, bằng không lúc này tu vị của nàng cũng không chỉ có như thế. Nhưng dù sao đó cùng là kỳ ngộ cực lớn rồi.
Về phần ba nữ tùy tùng trung thành của nàng cũng đều bước vào bán bộ Hằng Vương Tiên Cảnh, riêng Điệp Vũ đã tới giai đoạn 3, chỉ cách một bước nhỏ liền có thể bước vào Hằng Vương Tiên Cảnh.
Vì thế, đối với kẻ địch còn chưa đạt tới Hằng Vương Tiên Cảnh thì Vũ Y đều không đặt trong lòng.
…….
Nhìn mấy chục người vừa xuất hiện kia, Vũ Y nhìn qua bên phía Lục Tuyết Kỳ ra hiệu một cái. Lục Tuyết Kỳ lập tức hiểu ý gật đầu, tiếp sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn mấy chục người vừa tới, đồng thời tản mát ra khí tức vốn thuộc về nàng.
Đám người vừa mới tới kia còn đang khiếp sợ trước tình cảnh nơi đây, đột nhiên cảm nhận được một luồng linh áp tuyệt cường ép tới thì cả đám sắc mặt đều trắng bệch.
Tuyết Kỳ bay đến trước mặt mấy chục người kia, nhìn quét qua bọn họ một lượt, ai bị nàng nhìn vào thì đều cả thấy cả người phát lạnh, trong lòng một mảnh sợ hãi, tất cả đều cúi đầu không ai dám nói gì, bọn họ biết đâu là cường giả mà bọn họ không thể trêu vào. Chỉ cần lỡ miệng thì ngay lập tức liền phải chết.
Tuyết Kỳ nhìn qua những người này một lượt, lạnh lùng nói:
“ Ai là người đứng đầu trong số các ngươi?”
Nàng vừa hỏi ra lời này thì mấy chục người đều nhất thời nhìn về phía một ông lão mặc áo bào xám, có chòm râu dê, lão giả này cũng là người có tu vi mạnh nhất ở đây.
Bị Tuyết Kỳ điểm danh, lão giả lúc này tiên lên mấy bước, đi tới trước mặt Tuyết Kỳ khom người cung kính nói:
“ Thưa đại nhân, tiểu nhân Diệp Huyền là người đứng đầu trong số bọn họ, không biết đại nhân muốn chúng tiểu nhân hỗ trợ việc gì?”
Diệp Huyền ngược lại vô cùng thông minh, hắn cũng không có nói ra gia tộc phía sau lưng mà chỉ báo ra tên họ của mình, sau đó chậm rãi quan sát đối phương nhìn xem biến hóa sau đó lại quyết định tiếp theo nên làm cái gì.
Có điều hắn phải thất vọng rồi, Tuyết Kỳ nghi nghe đến tên hắn thì cũng chẳng thèm để ý tới, nàng lạnh lùng nhìn hắn nói:
“ Ngươi, qua bên kia tiểu thư nhà chúng ta có việc muốn nói chuyện cùng với ngươi.”
Diệp Huyền cũng không dám cãi lệnh, lập tức khom người cúi đầu ứng một tiếng sau đó nhanh chóng đi tới trước mắt Vũ Y.
Diệp Huyền đi rồi nhưng Tuyết Kỳ vẫn đứng đó, ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn những người còn lại nói:
“ Bây giờ các ngươi có hai sự lựa chọn, một là làm lâu la cấp thấp cho ta, hai là chết.”
Đám người Diệp Gia bị lời nói này làm cho ngây người, một đám cứ chố mắt ra mà nhìn. Nhưng ngay sau đó một tên thiếu niên cả giận nói:
“ Đi theo ngươi, vì sao chúng ta phải đi theo ngươi, ngươi lại là cái thá gì mà phải đi theo ngươi.”
“ Bình”
Tuyết Kỳ không nói bất kỳ lời nào, một chưởng đập chết tên vừa mới lên tiếng, một chưởng hạ xuống tên kia liền ngay cả hài cốt cũng không còn.
Đám người Diệp Gia thấy vậy một màn thì lòng liền “ Lộp bộp” một tiếng, biết nữ tử xinh đẹp trước mặt chính là một nữ ma đầu giết ngươi như ngóe, một lời không hợp liền giết người cũng không cần hỏi bất kỳ lý do.
Vốn có vài người còn đang định nói lý cùng với nàng nhưng lúc này cả đám đều ngoan ngoãn ngậm miệng lại, không ai dám hé răng.
Tuyết Kỳ nhìn đám người trước mắt nói:
“ Bổn tọa là đang hỏi các ngươi muốn sống hay muốn chết. Kiên nhẫn của ta có hạn. Ba hô hấp sau ai còn chưa đưa ra quyết định thì đồng chết như tên vừa rồi.”
Vừa dứt lời thì nàng liền đếm “ Ba”.
Cũng không đợi nói đến tiếng thứ 2 thì cả đám người Diệp Gia đều đã nhao nhao lên nói:
“ Đồng ý quy phục đại nhân làm lâu la.”
“Ta cũng nguyện ý quy phục đại nhân làm lâu la.”
“Ta cũng nguyện ý quy phục đại nhân làm lâu la.”
“Ta cũng nguyện ý quy phục đại nhân làm lâu la.”
…..
“ Ta cùng vậy.”
Đứng trước lựa chọn sinh tử cùng tôn nghiêm bản thân thì đám người kia đều lựa cái thứ nhất không ai vì một chút tôn kia mà hi sinh mạng sống, với bọn họ nghĩ, dù có làm chó cho người cường đại như vậy cũng đáng.
Dù sao bọn họ cũng chỉ làm chó cho người, chẳng qua nhìn xem là làm cho ai tốt hơn mà thôi.
Tuyết Kỳ nhìn đám người đang nhao nhao lên thì híp mắt lại, ánh mắt nguy hiểm kia khiến mọi người còn đang ồn ào lập tức im bặt mà dừng.
Thấy đám con sâu cái kiến này biết nghe lời như vậy Tuyết Kỳ cũng hài lòng gật đầu nói:
“ Thực lực các ngươi cũng không mạnh lắm, chỉ có thể làm pháo hôi mà thôi. Nhưng vì để các trở thành pháo hôi có hiệu quả nhất, phát huy ra công dụng lớn nhất ta ban cho các ngươi thứ này.”
Nói xong nàng ném cho mỗi người một con nhộng màu đỏ nhưng con nhộng kia sau khi tiếp xúc với đám tu sĩ Diệp Gia liền lập tức đục một lỗ trên thân thể bọn họ sau đó chui vào thân thể bọn họ theo kinh mạch chạy thẳng lên đầu.
Đám người Diệp Gia cảm nhận được có thứ gì chạy lên trên đầu, làm tổ bên trong đầu bọn họ thì cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Tuyết Kỳ nhìn thấy biểu hiện sợ hãi của bọn họ thì mỉm cười nói:
“ Biết sợ liền tốt, thứ này tên là Huyết Hồn Trùng, có khả năng ký sinh trên thân thể tu sĩ, hấp thụ hồn phách cùng máu huyết của đối phương mà sống. Có điều khi nào các ngươi cần cũng có thể vận dụng lực lượng của nó mà chiến đấu, về phần tác dụng của nó thì các ngươi cứ từ từ tìm hiểu đi.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1324: Diệp Gia
Chương 1324: Diệp Gia