- --o0o---
Đang đứng bên cạnh Ngô lão giả là Tiêu Dật Phàm, lúc nhìn thấy Sói Mập thì hắn đã cả kinh, khi nhìn thấy nó vậy mà nói chuyện rất vui vẻ với mấy vị đại nhân kia thì càng thêm khiếp sợ.
Tiêu Dật Phàm có nghĩ nát óc cũng không thể hiểu làm sao mà một con Tam Nhãn Kim Lang lại có thể lặn lộn đến vị trí hiện tại, có thể nói chuyện tự nhiên mà không cần kiêng dè với mấy vị đại nhân kia thì địa vị của nó bên trong Ác Ma Điện cũng là cực cao.
Đừng nói Tiêu Dật Phàm không nghĩ ra, mà người ở đây đều là không nghĩ ra, bọn họ đều vô cùng kinh ngạc cùng khiếp sợ. Nhất là mấy người của Hoan Nguyệt Tông đã từng gặp qua Sói Mập đều kinh ngạc đến không nói ra lời.
“ Tiểu Kim thật là ngươi?”--- Ngô lão đầu sau một hồi thất thần cuối cùng cũng khôi phục trở lại hỏi ra một câu có phần thiếu muối.
Sói Mập nghe hắn hỏi vậy thì bộ dạng kiêu ngạo nói:
“ Còn ai ngoài ta vào đây nữa, mà đừng có gọi ta là Tiểu Kim gì hết, tên đó không phải các ngươi có thể gọi, bây giờ gọi ta là Kim quản sự nghe chưa? Mà phải rồi, bà chằn Như Hoa kia ở đâu, lúc trước ở Hoan Nguyệt Tông luôn bắt nạt ta hôm nay ta phải tính sổ với nàng ta.”
Như Hoa đang nấp bên trong đám người Hoan Nguyệt Tông, nghe được Sói Mập muốn tính sổ với bản thân thì cả người run nhẹ một cái nhưng rất nhanh nàng liền bình tĩnh trở lại, lúc này nàng bước ra khỏi đám người, hướng về phía Sói Mập cười nói:
“ Kim đại quản sự tốt, không biết Kim quản sự có việc gì mà điểm đích danh tiểu nữ.”
Sói Mập nhìn Như Hoa, ánh mắt hiện lên sự bất thiện, nó cười gian nói:
“ Không cần giả trang đáng thương, hừ hừ, lần này ngươi rơi vào tay ta thì.. Hừ hừ, nhưng mà thôi nể tình ngươi giúp ta việc đi tìm Hoa Tiên, với ta là đại nhân vật không thèm chấp nhặt với tiểu nhân vật như người, ta bỏ qua cho ngươi lần này đấy.”
Nhìn Sói Mập bộ dạng vênh váo như thế thì Như Hoa trong lòng cuồng mắng, đồng thời nguyền rủa Sói Mập không biết bao nhiêu lần, có điều mặt ngoài nàng vẫn là tươi cười nói:
“ Cảm ơn Kim quản sự.”
Những người khác thấy thế trong lòng đều là ngũ vị tạp trần, bọn họ giờ mới hiểu cái gì gọi là chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng.
Đang mải khoe khoang, lúc này Sói Mập đột nhiên nhớ tới nhiệm vụ của mình, nó lập tức thu lại cái bộ dạng vênh vênh tự đắc kia, nó lúc này rất nghiêm túc nhìn Ngô lão đầu nói:
“ Ngô lão, nhanh giúp ta tìm một chút luyện khí đại sư, chủ nhân nhà ta đang luyện khí cần một ít người hiểu việc đến giúp đỡ làm chân chạy việc.”
Nghe đến bản thân đi làm chân chạy việc thì trong lòng Ngô lão cảm thấy không biết là tư vị gì, có điều nghĩ tới chủ nhân của Sói Mập cũng là đại nhân vật thông thiên, trình độ luyện khí hẳn còn vượt xa hắn,mà người kia đang luyện chế thứ kia hẳn cũng là vô cùng cao siêu, nghĩ đến đây thì lòng hắn cân bằng lại không ít.
Gật gật đầu, Ngô lão nói:
“ Không có vấn đề, không biết Kim quản sự cần bao nhiêu người?”
Sói Mập không cần suy nghĩ liền nói:
“ Không cần nhiều, tầm 300 người là đủ nhưng tốt nhất phải thạo việc, bằng không làm hỏng việc khiến chủ nhân tức giận liền sẽ trực tiếp ném các ngươi vào bên trong Bạch Cốt Tế Đàn đấy.”
Đám luyện khí sư, nghe vậy thì đáy lòng mát lạnh, cả đám lúc này đều cúi đầu xuống, mong Ngô lão đừng có nhìn thấy bọn họ.
Nghe lão nghe vậy thì trong lòng cũng rùng mình, hắn lúc này nhìn về đám luyện khí sư thấy tên nào cũng cúi đầu thì không khỏi bất đắc dĩ.
Nhìn ra Ngô lão đầu khó xử, Sói Mập lúc này hung ác nói:
“ Tên nào có thực lực mà lại muốn trốn tránh, ta điều tra ra thì đừng có trách, lúc đó đừng nói chết có muốn chết cũng không được. Hơn nữa làm lần này cũng không phải làm không công, nếu việc thành các ngươi sẽ nhận được điểm cống hiến, đến lúc đó cũng không lo cuộc sống sau này.”
Vừa uy hiếp, vừa dụ lợi, chiêu này tuy cũ nhưng hiệu nghiệm vô cùng,ngay lập tức đám luyện khí sư liền ngẩng đầu lên, sau đó liền có người tiến lên nói:
“ Tiểu nhân Lý Tinh, có khả năng luyện chế ra tiên bảo sơ cấp nguyện được cống hiến chút sức mọn.”
Tiếp sau đó lại có không ít người tiến lên:
“ Tiểu nhân Nam Hàn, có khả năng luyện chế ra tiên bảo sơ cấp cực phẩm nguyện được cống hiến chút sức mọn.”
“ Tiểu nhân Nguyên Cường, có khả năng luyện chế ra tiên bảo sơ cấp tinh phẩm nguyện được cống hiến chút sức mọn.”
“ Tiểu nhân Trần Tĩnh, có khả năng luyện chế ra tiên bảo sơ cấp thượng phẩm nguyện được cống hiến chút sức mọn.”
“ Tiểu nhân Bắc Nam Thiên, có khả năng luyện chế ra tiên bảo sơ cấp tinh phẩm nguyện được cống hiến chút sức mọn.”
……
Rất nhiều người có lòng tin vào bản thân, nhanh chóng đứng ra. Bọn họ hiểu muốn sinh tồn trong một thế lực quan trọng nhất chính là điểm cống hiến, có được điểm cống hiến thì làm việc gì cũng dễ.
Không qua bao lâu thì liền tuyển ra đủ 300 người, ba trăm người này có thể nói là luyện khí sư đứng đầu của Bắc Thần Châu rồi.
Sau khi đã chọn đủ 300 người thì Sói Mập liền lớn tiếng nói:
“ Đã đầy đủ, chúng ta vào bên trong.”
Trước khi đi Sói Mập còn nhìn qua một tên Hằng Vương Tiên Cảnh ra lệnh:
“ Ngươi ở đây điều khiển mọi người chuyển dời vật tư ở bên trong tông môn này toàn bộ mang ra bên ngoài. Làm tốt ta sẽ chuyển cho người cống hiến.”
Người kia đối với Sói Mập phân phó cũng không có bất mãn, ngược lại vui vẻ vô cùng, hắn kim túc nói:
“ Cảm ơn Kim quản sự chiếu cố.”
Sói Mập gật đầu một cái sau đó mở ra không gian thông đạo đi vào bên trong không gian vong linh, đồng thời mang theo ba trăm tên luyện khí sư đi vào.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1397: Sói mập kiêu ngạo
Chương 1397: Sói mập kiêu ngạo