Sau khi rời khỏi nơi ở của mình, Xuân Đức cùng Khúc Hồn đi cùng nhau, đi về nơi ở của Khúc Hồn, nơi ở của Khúc Hồn tuy cũng ở Tây Viện nhưng mà so sánh điều kiện thì không thể bằng nơi mà Xuân Đức ở lại được rồi.
Trên đường đi, Xuân Đức cũng liên tục hỏi thăm Khúc Hồn về nhiều thứ, hắn hỏi vấn đề nào thì Khúc Hồn đều trả lời ngay lập tức. Xuân Đức không thể không cảm khái, tên này có cái đầu thật tốt, vấn đề gì cũng biết, vấn đề gì cũng hiểu, hầu như luật lệ ở nơi đây thì tên này đều nắm trong lòng bàn tay.
“ Này, Khúc Hồn ngươi nói xem muốn lấy được tư liệu về Táng Thần Uyên thì cần bao nhiêu cống hiến môn phái.”
Khúc Hồn suy nghĩ một chút sau đó liền nói:
“ Ít nhất cũng có hơn trăm ngàn đi, thường xuyên làm nhiệm vụ môn phái thì cũng không ra vài năm liền có thể đạt tới, mà huynh đệ ngươi hình như rất có hứng thú với mấy đại hung địa kia, ngươi sẽ không phải muốn đi vào trong lịch luyện đấy chứ?”
Xuân Đức gật gật đầu nói:
“ Ừm, ta muốn đi lịch luyện một lần cho biết, chỉ có ở trong hiểm cảnh thì mới có thể tiến bộ nhanh được, an nhàn sinh sống thì không biết bao giờ mới có thể đạp bước lên chí cao đại đạo.”
Khúc Hồn nghe vậy thì không khỏi nhìn Xuân Đức với ánh mắt khác xưa, hắn vốn tưởng vị Vô Tà công tử này là một cái công tử bột kia, không ngờ lại có một mặt như vậy.
Hắn lúc này cười nói:
“ Hai người bạn của ta, một người trong số đó cũng có cái nhìn giống như đạo hữu vậy, nếu hai người gặp nhau hẳn sẽ rất hợp ý nhau. Ồ mà tới nơi ở của chúng ta rồi, mời đạo hữu vào trong.”
Xuân Đức nhìn cái biệt viện có phần u tĩnh trước mắt thì không khỏi nói:
“ Nơi này thật tốt à, có khi sau này ta cũng chuyển tới đây ở, ta cũng không thích mấy nơi ồn ào.”
Khúc Hồn nghe vậy thì cười nói:
“ Được vậy thì còn gì bằng, nếu đạo hữu thích thì cứ tới ở, ta cũng sẽ không thu tiền phí thuê phòng đâu. Ha ha. Được rồi, mời đạo hữu vào trong.”
Tiếp đó hai người đi vào bên trong,bên trong hoàn cảnh cũng tương đối tốt, chim hót, hoa nở, còn có cầu nhỏ, nước chảy, hòn non bộ các kiểu, cũng không thiếu thứ gì.
Sau khi đi tới một căn phòng thì Khúc Hồn dừng lại, lớn tiếng gọi:
“ Mở cửa, đồ ăn về rồi đây.”
“ Két”
Cửa được mở ra, cùng lúc đó hai thanh niên xuất hiện, một người trong đó dung mạo bình thường nhưng lại có khí chất rất đặc biệt, nhất là đôi mắt hắn sáng ngời, nhìn rất có bộ dạng lão đạo, về phần người còn lại thì bộ dạng có phần ngốc ngốc, được cái cũng đẹp trai.
Khúc Hồn chỉ vào hai người vừa xuất hiện nói:
“ Tên nhìn ngốc ngốc này tên là Thương Lâm, còn tên xấu trai này tên là Tịnh Vân, hai người bọn họ đều là bạn tốt của ta.”
Tiếp đó Khúc Hồn lại quay qua chỉ Xuân Đức hướng về phía hai người Thương Lâm cùng Tịnh Vân nói:
“ Đây là Vô Tà, huynh đệ tốt của ta,mọi người làm quen với nhau đi, ta đi đây có chút việc, à mà đồ ăn hai ngươi đây này, đều là Vô Tà mua cho các ngươi đấy. Thôi ta đi đây.”
Cùng Xuân Đức, Tinh Vân cùng Thương Lâm nói lời chào tạm biệt về sau, Khúc Hồn liền đi ra ngoài.
Lúc này đây chỉ còn lại ba người, ba người nhìn nhau cười cười, sau đó đồng thời đi vào bên trong phòng, vừa vào trong phòng thì Tịnh Vân liền hướng Xuân Đức cười hỏi:
“ Nhìn đạo hữu cùng với Khúc Hôn tên kia rất thân thiết à, không biết hai người quen nhau lâu chưa?”
Xuân Đức lúc này nằm dài lên giường, nghe được Tịnh Vân hỏi thì cười nói:
“ Vừa mới hồi sáng thôi, có điều chúng ta nói chuyện rất hợp nhau nên nhìn như vậy đấy, ha ha, thôi hai người ăn đi, đồ ăn cũng nhanh nguội rồi.”
Tinh Vân gật gật đầu cười nói:
“ Hóa ra là vậy,cũng giống bọn ta thực ra hai người chúng ta cũng mới vừa gặp tên kia chưa được bao lâu, có điều thấy tên kia cũng rất được nên kết bạn với nhau. Hợp nhau thì nó cảm thấy thân thiết vậy đấy, mới gặp mà cứ tưởng bạn tri kỷ rồi.”
Vừa nói chuyện Tịnh Vân vừa cùng với Thương Lâm đồng thời mở ra hai bọc đồ ăn, tiếp đó hai người liền ăn ngấu nghiến, vừa ăn hai người vừa khen không dứt miệng:
“ Thật ngon quá. Hơn nữa ma nguyên lực thật rồi dào.Không biết đây là thịt gì à?”
Xuân Đức nghe vậy thì mỉm cười, có điều mặt ngoài thì cười nhưng trong lòng hắn không cười, hắn lúc này đã nhìn ra được Tinh Vân tên kia có vấn đề. Người này rất quái dị, linh hồn so với cùng cấp phải mạnh gấp 3 -4 lần là ít.
Hơn thế nữa, trên người tên này lại không có vị đạo luân hồi. Còn chưa hết,tên này lúc vừa mới ăn thịt thì rõ ràng trong mắt lóe lên sự kinh ngạc cùng kỳ quái nhưng ngay sau đó lại che giấu đi, giả vờ không biết.
Rõ ràng tên này biết thứ thịt kia là thịt gì nhưng lại giả vờ như không biết nó là gì, điều này càng khiến Xuân Đức hoài nghi. Hắn hoài nghi đây là một cái lão quái trọng sinh giống Tiểu Hắc. Có điều đúng hay không còn cần phải sưu hồn thì mới biết được.
Nhưng ý tưởng bắt lại hai người này sưu hồn vừa hiện lên liền bị Xuân Đức triệt đi, hắn cảm thấy ở bên cạnh một lão quái như vậy quan sát người này thì mới có ý tứ.
Dù sao hắn còn phải sống nơi này thời gian dài, còn phải làm nhiệm vụ tông môn tích lũy đủ cống hiến mới có thể đổi tới tư liệu cần thiết, thời gian buồn chán như vậy nếu như có một lão quái ở bên cạnh chơi đùa thì còn gì phấn khích hơn.
Ngay lúc Xuân Đức đang suy nghĩ về tương lai thì một âm thanh nữ tử ôn nhu vang lên.
“ Khúc Hồn đại ca ca, huynh có ở trong đó hay không?”
Xuân Đức đang nằm trên giường, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía hai người Tịnh Vân cùng Thương Lâm cười tà ác hỏi:
“ Tình nhân của tên kia tìm đến cửa à, có hay không mời nàng vào trong cùng chúng ta tâm sự một chút. Hắc hắc.”
Thương Lâm cũng là cười xấu xa nói:
“ Không biết nhưng mà nghe thanh âm này thì có chính thành là mỹ nữ rồi. Hắc hắc. Để ta đi ra mở cửa mời nàng vào bên trong cùng chúng ta đàm đạo nhân sinh.”
Tinh Vân nhìn thấy Xuân Đức cùng Thương Lâm bát quái như vậy thì bất đắc dĩ, hắn lúc này hướng phía bên ngoài hô:
“ Tên kia đi ra ngoài vẫn chưa về.”
Một tiếng “Ồ” vang lên, tiếp đó cửa bị đẩy ra.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cân Cả Thiên Hạ
Chương 1505: Trùng Sinh Giả
Chương 1505: Trùng Sinh Giả