TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Theo Đuổi Hạnh Phúc
Chương 46

Tác giả: Trang Mun

---------------------------------------------

Diệp Vy nhìn đồng hồ, bây giờ mới hơn 9 giờ, cô đoán phòng ký túc xá sẽ không có ai, Bảo Nghi thì đi làm thêm đến 10 giờ mới về, hai người còn lại có lẽ bây giờ vẫn đang ở buổi tiệc, cô cũng không đi thẳng về ký túc xá mà đi dạo xung quanh. Trường này rất rộng, khu tổ chức buổi tiệc nằm ở khu nhà F, mà cô đang ở khu nhà A, từ đây cô cũng có thể nghe thấy tiếng nhạc ầm ĩ ở phía xa.

Hàn Lăng Vũ vừa cầm ly nước ép vừa khẽ nhún nhảy theo điệu nhạc, nhà trường không cho uống rượu nên ở đây cũng chỉ có nước ép, mọi người vui vẻ hòa mình vào buổi tiệc, liếc mắt có thể bắt gặp nhiều cặp đôi đang ôm hôn nhau.

Hàn Lăng Vũ liếc mắt khinh thường, khi đi ra nhà hàng cậu định về thẳng nhà nhưng thằng bạn lại gọi đến đây, cậu cũng cảm thấy không có việc gì làm mới nhận lời thằng đấy, nhưng bây giờ cậu cảm thấy hối hận rồi, thật nhàm chán!

Cẩm Tố Mai nhìn Hàn Lăng Vũ đang ngồi một mình thì rời khỏi đám bạn của cô tiến lại gần cậu, khi bước vào trường cô cũng có nghe người khác nhắc đến tên Hàn Lăng Vũ, cậu chủ của tập đoàn EL.

So với Diệp Hàn thì Hàn Lăng Vũ cũng không phải là thành phần bất hảo, cậu học giỏi nhưng không phải là kẻ mọt sách, cậu cũng đi bar, đua xe, cũng đánh nhau nhưng không phải là đi kiếm chuyện, chỉ khi nào có kẻ động chạm đến cậu hay bạn bè của cậu thì Hàn Lăng Vũ mới ra tay. Nên có thể nói Hàn Lăng Vũ là người tình trong mộng của biết bao cô gái, đẹp trai, gia thế tốt, hoàn hảo nhưng không cứng nhắc, biết hòa mình vào những cuộc vui.

Cẩm Tố Mai đã để ý cậu được một khoảng thời gian rồi, cô rất muốn làm quen với những người như vậy, nếu có thể tiến thêm một bước nữa thì càng tốt.

Cẩm Tố Mai đến trước mặt Hàn Lăng Vũ, cô mỉm cười đưa một đĩa bánh ngọt còn nguyên trên tay mình cho cậu, "Có muốn ăn một chút không, nó rất ngon."

Hàn Lăng Vũ thấy có người thì rời mắt khỏi những cặp đôi vẫn đang nồng nhiệt trao đổi nước bọt kia, nâng mắt nhìn người mới đến, một cô gái quyến rũ trong chiếc váy màu hồng hở vai, mái tóc xoăn bồng bềnh được thả tự nhiên, một bên tóc được kẹp bằng một chiếc kẹp nhỏ đính đá, dưới ánh đèn nó tỏa sáng lấp lánh, đôi mắt to tròn với hàng mi cong vút nhìn cậu như đang cười, làn da trắng mịn, đôi môi căng mọng màu đào khiến bất kỳ người đàn ông nào nhìn vào cũng chỉ muốn cắn một ngụm.

Hàn Lăng Vũ cũng không tức giận khi mình bị làm phiền, cậu không nhận đĩa bánh ngọt mà nhướng mày hỏi cô gái trước mặt, "Cậu quen tôi sao?"

Cẩm Tố Mai vẫn mỉm cười đầy vẻ dịu dàng, "Cậu không biết mình nhưng mình biết cậu, vì thế nên mình mới muốn tới đây để cho cậu biết mình!" Nói xong cô còn nháy mắt một cái đầy tinh nghịch.

Hàn Lăng Vũ nở nụ cười đầy hứng thú, nếu cô gái này cũng giống như những cô gái khác dùng cách thức làm quen cũ rích như kiểu "vô tình" va phải thì cậu cũng chẳng buồn mở miệng, nhưng cô khá là thẳng thắn thừa nhận mình tới làm quen nên Hàn Lăng Vũ cảm thấy có chút hứng thú với bạn gái xinh đẹp này.

Cậu để cốc nước lên bàn rồi đưa tay nhận lấy đĩa bánh, "Cảm ơn!"

Nụ cười của Cẩm Tố Mai càng rực rỡ hơn, cô biết cậu nhận lấy đĩa bánh là đã ngầm chấp nhận làm quen với cô, cô biết với những thiếu gia như Hàn Lăng Vũ không thể dùng cách thông thường để tiếp cận được, không thôi cậu ta sẽ thừa biết là cô cố ý muốn tiếp cận cậu ta, vì thế nên cô chọn cách thẳng thắn thừa nhận, vừa tự nhận mình là cố ý vừa khiến người khác nghĩ là mình trêu đùa, sẽ khiến cho cậu buông lỏng cảnh giác hơn.

Cẩm Tố Mai cho là mình thông minh nhưng cô không để ý nụ cười đầy khinh thường của Hàn Lăng Vũ khi cậu cúi người xuống. Hàn Lăng Vũ là ai chứ, cậu là người thừa kế tập đoàn EL trong tương lai, được đích thân Hàn Chí Cường dẫn dắt từ nhỏ, việc nhìn thấu lòng người cậu được dạy một cách nhuần nhuyễn, nên khi vừa thấy Cẩm Tố Mai, mặc dù cô ta che đậy vô cùng tốt, nhưng cậu vẫn thấy sâu trong mắt cô ta là sự tham lam, nhìn cậu như nhìn một đồ vật có giá khiến cậu cảm thấy vô cùng kinh tởm, vừa nãy cậu bắt gặp ánh mắt vô tình lộ ra chút đắc ý của cô ta, không dấu vết nở nụ cười khinh thường, những kẻ ngu xuẩn mà tự cho mình là thông minh thì thường không có kết quả tốt.

Lưu Diệc Văn ngó ngác nhìn xung quanh, tầm mắt của cậu rơi vào trong một góc, một chàng trai trong chiếc áo phông cùng với quần bò rách gối đang tựa người vào chiếc bàn, trên tay cậu là một đĩa bánh ngọt, bên cạnh là một cô gái xinh đẹp đầy quyến rũ đang mỉm cười nói chuyện với cậu, Lưu Diệc Văn chậc lưỡi, sao thằng bạn của cậu tốt số vậy, lúc nào cũng có mỹ nữ vây xung quanh, còn anh sao một người cũng không có.

Lưu Diệc Văn đi đến khoác vai Hàn Lăng Vũ, cậu nhìn Cẩm Tố Mai, môi nở nụ cười đầy trêu gẹo, "Chào người đẹp!"

Cẩm Tố Mai thấy cũng nở nụ cười nhìn cậu, "Chào cậu, cậu học cùng lớp với Vũ sao?"

"Đúng vậy." Vừa nói cậu vừa lấy một miếng bánh ngọt trong đĩa trên tay của Hàn Lăng Vũ rồi bỏ vào miệng.

Hàn Lăng Vũ thấy thế thì nhét đĩa bánh ngọt vào tay cậu, "Cho mày đấy." Rồi rời đi.

"Ê này...." Lưu Diệc Văn cầm đĩa bánh ngọt nhìn thằng bạn rời đi, không biết nói gì.

Cẩm Tố Mai thấy mục tiêu của cô bỏ đi thì cũng không vội vã đi theo, cô mỉm cười làm quen với Lưu Diệc Văn.

Lưu Diệc Văn nhìn Cẩm Tố Mai, rồi lại nhìn theo hướng mà Hàn Lăng Vũ vừa mới rời đi, cảm thấy thật đau lòng. Cậu cũng không tự kỷ cho rằng mỹ nữ muốn làm quen với cậu, trước đây có nhiều cô gái cũng đến bắt chuyện với cậu, lúc đó Lưu Diệc Văn rất là vui mừng, nghĩ mình cũng có khả năng thu hút phái nữ, vì thế cậu vô cùng nhiệt tình. Sau đó cậu đau lòng nhận ra, hôm sau những cô gái đó hỏi cậu về Hàn Lăng Vũ, cậu ta thích gì, ghét gì, thích kiểu con gái như thế nào, rồi nhờ cậu đưa thư tình. Khi Lưu Diệc Văn cầm thư tình mà bạn nữ muốn nhờ cậu đưa cho Hàn Lăng Vũ, lúc đó cậu chỉ muốn lao đến giết chết cậu ta thôi!

Bây giờ nhìn khoa khôi của khoa Y Đại học H, cậu chỉ muốn hét lên: Tại sao ai cũng thích cái thằng kia vậy?

Cẩm Tố Mai thấy cậu không trả lời thì tỏ vẻ không vui, nhưng cô cũng không thể hiện quá mức, cô mỉm cười nói xin lỗi rồi đi ra với đám bạn của mình.

Lưu Diệc Văn thấy vậy thì khóc không ra nước mắt, cậu đây là bị ghét bỏ sao?

-----------------------------

Hàn Lăng Vũ định về nhà, cậu không ở trong ký túc xá của trường, nhà cậu cũng ở thành phố này nên cậu thường về nhà.

Bỗng cậu trước mắt có một người, cậu ngạc nhiên, sao chị dâu lại ở đây?

-----------------------

Sorry vì truyện có một số lỗi nhé! Hôm nay bù cho mọi người hai chương đấy, ta tốt không?=))

Đọc truyện chữ Full