TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khi Người Đàn Ông Yêu
Chương 47

Edit: grinded_ice( nữa chương cuối nhé)


Cũng không biết có phải Khang Tư Cảnh đói quá lâu trong thời gian Phương Tình mang thai hay không, sau khi sin hem bé xong, anh động một chút liền nghĩ đến chuyện đó.


Phương Tình quả thực đau đầu muốn chết, hiện giờ còn chưa giảm béo xong, cô mỗi khi nhìn thịt mỡ trêи người mình trong gương liền không thích, thật không nghĩ tới Khang Tư Cảnh một chút đều không có ý ghét bỏ, hơn nữa anh dường như còn rất thích cô béo, có đôi khi còn thích xoa bóp thịt trêи mặt cô, mỗi lần như vậy Phương Tình liền rất bực bội, bởi vì anh một lần niết cô như vậy giống như nhắc nhở cô là, oa em xem nơi này của em thịt thật nhiều, đều có thể ép lên được.


Khang Tư Cảnh vừa nói xong liền bắt đầu kéo cô quần áo, Phương Tình vội đẩy đẩy anh, lo lắng lên: "Anh trước đừng xằng bậy, chúng ta về lại nói."


Bây giờ là đang dưới bãi đỗ xe, thỉnh thoảng sẽ có xe hơi ra vào, mặc dù là trong xe, nhưng là đợi chút vừa động xe sẽ chuyển động theo, người ta vừa thấy liền biết người bên trong đang làm gì, thật xấu hổ a!


Phương Tình đẩy anh vài lần không được cũng bỏ giãy giụa, chỉ là cô vừa mới an phận lại không nghĩ Khang Tư Cảnh ở trêи người cô tác loạn hăng say lại đột nhiên dừng động tác.


Phương Tình không biết anh làm sao vậy, vẻ mặt kinh ngạc nhìn lại, bắt gặp ánh mắt anh nặng nề nhìn ra ngoài cửa sổ, đáy mắt hiện lên vài phần nguy hiểm, Phương Tình theo tầm mắt anh nhìn qua, thấy ai đó đang đứng trước xe, anh thân thể thẳng tắp đứng ở nơi đó, ánh mắt có chút đờ đẫn.


Phương Tình nhìn thấy người này cũng nhíu nhíu mày, cô không biết Bạch Húc Nghiêu tới nơi này làm cái gì.


Có một người ở đây như vậy, Khang Tư Cảnh cũng không hứng thú làm chuyện khác, anh mở cửa sổ xe ra, hướng Bạch Húc Nghiêu ngoài cửa sổ nói: "Cậu đang làm ở đây?"


Giờ phút này Phương Tình vẫn còn ngồi trêи đùi Khang Tư Cảnh, tuy quần áo hai người đều nguyên vẹn nhưng động tác ái muội như thế thật sự không phù hợp, Phương Tình không nghĩ để người ngoài nhìn thấy, đang muốn đi xuống, Khang Tư Cảnh lại ôm cô eo không động.


Phương Tình: ". . . . . ."


Phương Tình thật cách nào với Khang Tư Cảnh, nếu anh không muốn cô di chuyển, vậy cô sẽ ngoan ngoãn bất động.


Bạch Húc Nghiêu đi tới, đương nhiên cũng thấy được cảnh tượng bên trong xe, mày anh tức khắc nhíu lại, như thể không chịu nổi đả kϊƈɦ nào đó, anh vội vàng dời ánh mắt sang một bên, lúc này mới hướng hai người nói: "Tôi đến đây là muốn nói lời xin lỗi với Khang phu nhân."


Đuôi mày Khang Tư Cảnh hơi nhếch lên, bộ dáng rất có hứng thú: "Xin lỗi?"


"Là về chuyện Trình Mộng Hàm. Tôi không biết kia bài hát là Khang phu nhân viết, nếu biết tôi sẽ không để bài hát này phát hành, tôi rất xin lỗi vì điều đó."


Bạch Húc Nghiêu xin lỗi nói thật sự rất chân thành, nhưng bởi vì hành động kiếp trước kiếp này của Bạch Húc Nghiêu, Phương Tình đã nhìn không rõ người này, cho nên cũng thật sự không cách nào phán đoán bộ dáng thành khẩn này của anh ta là thật hay trang.


"Cho nên, mục đích cậu tới xin lỗi là muốn đem chuyện này cứ như vậy mà xóa sạch?" Ngữ khí Khang Tư Cảnh lạnh hơn.


Bạch Húc Nghiêu vội nói: "Tôi chỉ đến để xin lỗi thay mặt cho bản thân mình, đương nhiên sẽ không cầu xa Khang tiên sinh và Khang phu nhân vì một câu xin lỗi của tôi liền tha thứ Trình Mộng Hàm."


Khang Tư Cảnh nói: "Được, chúng tôi chấp nhận lời xin lỗi của cậu, còn khác chuyện sao?" Này rõ ràng là ý tứ đuổi người.


Bạch Húc Nghiêu: ". . . . . ."


Bạch Húc Nghiêu ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Phương Tình, từ đầu đến cuối cô đều không có nhìn qua anh, anh cúi đầu che giấu thần sắc trong mắt, hai tay nắm chặt, ngược lại vẫn bình tĩnh nói một câu: "Đã quấy rầy." Nói xong liền xoay người đi.


Phương Tình cũng không quản anh, mặc kệ anh ta xin lỗi hay không, những thứ cô muốn lấy lại tới đồ vật thì chắc chắn sẽ được lấy về.


Nhưng bởi vì Bạch Húc Nghiêu đột nhiên xuất hiện, Khang Tư Cảnh không có hứng thú ở chỗ này làm loại chuyện đó, lập tức gọi Tấn Dương đến đây lái xe, chỉ là khi về đến nhà, "Ma tính" của Khang Tư Cảnh lại lần nữa bộc phát, trực tiếp ấn ngã Phương Tình trêи giường.


Phương Tình không có cách nào khác ngoài việc để tùy ý anh.


Quả nhiên như mong đợi của Phương Tình, sau khi kết thúc hoạt động kỉ niệm tròn 10 năm của điện ảnh Hải Nhuận, chuyện của Trình Mộng Hàm đã bị các nhà truyền thông lớn phơi bày, không thể nghi ngờ, Trình Mộng Hàm đã chịu tai tiếng đến từ khắp nơi.


"Cẩu đạo" "Không biết xấu hổ" "Trình Mộng Hàm cút khỏi giới giải trí", trong khoảng thời gian ngắn dường như toàn thế giới đều chĩa mũi nhọn về phía cô, người hôm trước vẫn được tôn sùng là tài mạo song toàn Tiểu Thiên Hậu Trình Mộng Hàm, sau một đêm liền thành con chuột chạy qua đường mà mọi người đòi đánh.


Khang Tư Cảnh cảm thấy như vậy còn chưa đủ, chuẩn bị các thủ tục pháp lý khởi tố cô ta, Phương Tình lấy lại quyền sở hữu lời bài hát của mình một cách quang minh chính đại thông qua luật pháp, cũng đồng ý với quyết định của Khang Tư Cảnh.


Hơn nữa tối hôm qua khi Trình Mộng Hàm bị cô vạch trần không chỉ không có ý xin lỗi mà còn có mặt mũi tức giận đối với cô nói "Đúng đúng đúng, không phải tôi viết, cô vừa lòng chưa?" Khiến cô giống như biến thành kẻ ác làm việc sai trái, Phương Tình thấy nên cho cô ta một chút giáo huấn cũng tốt.


Phương Tình rất nhàm chán cũng đi dạo Weibo, hot search Weibo đều là về Trình Mộng Hàm, Phương Tình nhấp vào một trong những chủ đề nóng nhất, phát hiện bên trong cơ bản đều là mắng Trình Mộng Hàm.
Nhưng cô lại ở bên trong phát hiện một vài cuộc thảo luận trong đó.


Tối hôm qua khi các phương tiện được phát lên, khi Trình Mộng Hàm được phơi bày thì Phương Tình tự nhiên cũng bị đưa lên, sau đó liền có người thảo luận về chuyện của Phương Tình.


Tuy lần trước lúc Bạch Húc Nghiêu tiết lộ mối tình đầu vì có Khang Tư Cảnh lấp lại nhưng hoàn toàn không che được hết, vẫn có một số bài viết thảo luận về cô, tuy đã cách một năm, Phương Tình vẫn là lo lắng sẽ bị người ta bươi móc.


Nhưng làm cô ngoài ý muốn chính là, mấy chủ đề thảo luận kia đều không có liên quan gì đến Bạch Húc Nghiêu. Một trong những blogger đã đăng bức ảnh Phương Tình trong lúc mang thai đi làm công ích, còn xứng văn nói cô không chỉ tài hoa, hơn nữa còn là người đẹp thiện tâm, người như vậy cũng đủ gả vào hào môn còn gì.


Phương Tình nhìn vào bức ảnh, xác thật là được chụp trong một lần cô đi cùng Khang Tư Cảnh làm hoạt động từ thiện, nhưng lần đó tiền cũng là Khang Tư Cảnh quyên góp, chỉ là lúc ấy có mấy đại diện của những đứa trẻ bị bỏ rơi cũng đi, khi đó Phương Tình mang thai, cho nên vừa thấy những đứa trẻ chịu khổ liền rất đau lòng, nhìn những đứa trẻ bị bỏ rơi thực đáng thương, liền mua quần áo và bánh kẹo cho chúng, thật ra cũng không lớn mấy. Cho nên được nhiều người tán dương như vậy Phương Tình cảm thấy có chút hổ thẹn, thậm chí hoài nghi hầu hết những thứ này đều được Khang Tư Cảnh an bài.


Phương Tình click mở xem bình luận, đại đa số đều là thuận gió khen cô, chỉ là trong những bình luận khen lại có một bình luận nói xấu cô, vì bình luận này nhiều được người tán đồng, nằm trong top năm nên Phương Tình dễ dàng thấy được.


Lady Niệm Vi: Ai thiện tâm, chỉ là thiết cho người khác xem mà thôi, đó chỉ là cái bi che đậy bộ mặt tâm cơ đằng sau.


Phương Tình cảm thấy ID này hơi quen mắt, cô nhấp vào xem một chút, lại thấy được chứng thực là "Phó giám đốc tập đoàn Cao thị."


Tập đoàn Cao thị hơn nữa còn có hai chữ Niệm Vi, người này không phải Cao Niệm Vi thì là ai?


Nhưng Cao Niệm Vi này luôn là đại tiểu thư đoan trang lộ tuyến sao lại mắng chửi người khác trực tiếp đến như vậy, thật ra có chút ra ngoài dự kiến của Phương Tình.


Nhưng Phương Tình không rõ, Cao Niệm Vi mắng cô tâm cơ kỹ nữ là có ý gì? Lần trước cô ta cho người chụp lén ông xã cô, cô còn chưa đến tìm cô ta tính sổ đâu!


Phương Tình thật sự nuốt không trôi được giọng điệu này, cô không có số của Cao Niệm Vi, nghĩ nghĩ trực tiếp phát cái tin nhắn.


"Cao tiểu thư nếu rảnh có thể cùng nhau uống tách cà phê chứ?"


Có lẽ Cao Niệm Vi lúc này cũng đang dùng Weibo, không lâu liền trả lời lại: "Được a, địa điểm cô chọn đi."


Phương Tình liền nhắn cho cô ta địa điểm, sau đó ước định thời gian.


Khi Phương Tình đến quán cà phê thì Cao Niệm Vi đã tới rồi, cô vẫn ăn mặc như một danh viện, hai chân bắt chéo nhau trêи ghế, nhìn đến cô tới cô ta sắc mặt trầm trầm nhưng vẫn khách khí tiếp đón một câu: "Tới rồi a, muốn dùng cái gì thì gọi đi."


Vừa lúc người phục vụ đến đây tiếp đón, Phương Tình tùy ý chọn một ly cà phê, ngồi xuống đối diện cô ta, nhìn Cao Niệm Vi khách khí nhưng ánh mắt lại bất mãn với cô, Phương Tình cũng kỳ quái, mặc kệ như thế nào, người nên bất mãn hẳn là cô chứ. Đăng nhiều bức ảnh của ông xã cô, thậm chí còn cho người chụp ảnh ông xã cô cùng cô gái khác gửi cho cô, khi đó lại là lúc cô mang thai, Cao Niệm Vi làm như vậy còn không phải là cố ý kϊƈɦ thích cô sao? Làm việc xấu còn hy vọng cô chịu kϊƈɦ thích lưu sản gì, làm ra chuyện thiếu đạo đức như vậy, đến tột cùng cô ta còn lấy đâu ra tự tin để bất mãn với cô.


Nghĩ đến đây Phương Tình đang tươi cười không khỏi lãnh đạm xuống, cô cũng không muốn quanh co lòng vòng, trực tiếp hướng cô ta nói: "Tôi thấy bình luận của Cao tiểu thư ở trêи Weibo nói tôi tâm cơ kỹ nữ, cũng không biết tôi tâm cơ ở chỗ nào. Lại nói, chữ tâm cơ kỹ nữ này chỉ sợ xứng với Cao tiểu thư cô hơn."


Cao Niệm Vi dường như cũng bị lời này của cô làm tức giận, lạnh lùng cười nói: "Có phải tâm cơ kỹ nữ hay không trong lòng cô rất rõ không phải sao? Cô muốn kiểm soát người đàn ông của mình thì thôi đi, vì cái gì muốn kéo tôi vào? Không yên tâm anh Tư Cảnh ở bên ngoài, tìm người chụp lén anh ấy lại còn muốn tính trêи đầu tôi, cô còn mặt mũi nói tôi sao?"


Phương Tình nghe được có chút ngốc, "Lời này của cô có ý gì?"


"Có ý gì?" Cao Niệm Vi càng thêm phẫn nộ, ngữ khí nói chuyện không khỏi tăng lên một ít: "Lần trước anh Tư Cảnh bắt được kẻ chụp lén kia, hắn ta chính miệng thừa nhận là cô chỉ thị hắn ta làm, không chỉ thế, cô còn cho hắn ta cắn ngược lên người tôi khi hắn bị anh Tư Cảnh bắt được, chuyện này tôi còn chưa tìm cô tính sổ đấy, cô còn mặt mũi tới tìm tôi?"


". . . . . ."


Phương Tình quan sát kỹ biểu tình của Cao Niệm Vi, trêи mặt cô ta phẫn nộ không giống là giả, nói cách khác cô cũng không đùa với cô.


Phương Tình chải vuốt trong chốc lát mới rõ lời này biểu đạt ý gì, vẻ mặt cô nghi hoặc hỏi: "Cô nói lần trước Khang Tư Cảnh bắt được tên chụp lén, hắn ta nói tôi sai hắn làm?"


Cao Niệm Vi quét bộ nghi hoặc kia của cô, trào phúng cười nói: "Cô ở chỗ này với tôi không cần phải giả vờ vô tội."


". . . . . ."


Chuyện này sao lại cảm giác có chút phức tạp đâu, Khang Tư Cảnh bắt được kẻ chụp lén kia, kẻ chụp lén kia nói là cô chỉ thị hắn, không chỉ thế lại còn nói cô sai sử hắn giá họa cho Cao Niệm Vi.


Nếu thật là nói như vậy, Khang Tư Cảnh sao lại không hỏi qua cô, Phương Tình liền lại hỏi: "Lúc ấy Khang Tư Cảnh tin lời kẻ chụp lén nói?"


"Ai biết được!" Cao Niệm Vi lạnh lùng cười: "Anh Tư Cảnh người ta thực xem cô như bảo bối, cô cho người giá họa cho tôi, anh ấy liền thuận nước đẩy thuyền trực tiếp giá họa cho tôi, tôi vì chuyện này mà bị ba mẹ chỉnh rất thảm!"


". . . . . ."


Phương Tình cũng chết lặng, nhìn dáng vẻ phẫn nộ của Cao Niệm Vi kia không giống như làm bộ, nhưng Phương Tình vẫn không xác định được, lại hỏi một câu: "Thật không phải cô?"


Cao Niệm Vi cả giận nói: "Được rồi, ở đây với tôi không cần giả vờ, chuyện này rõ ràng là cô cho người làm không phải sao? Tôi thừa nhận sau khi thấy anh Tư Cảnh kết hôn với cô thì tôi thật sự không cam lòng, cũng thừa nhận tôi đối với anh ấy tâm tồn tại ảo tưởng, nhưng từ lần anh Tư Cảnh đã cảnh cáo tôi thì tôi đã xóa sạch tâm tư này, sau đó cũng không đi tìm anh ấy nữa. Huống chi nếu tôi thật có ý cũng sẽ quang minh chính đại đến gần anh ấy chứ không làm những chuyện dơ bẩn này!"


". . . . . ."


Cao Niệm Vi nói được lời lẽ chính đáng, kia dáng vẻ phẫn nộ thật sự hận không thể thượng thủ đánh cô, xem cô như vậy, rất có khả năng kia ảnh chụp thật không phải cô làm người chụp, đương nhiên kia ảnh chụp tự nhiên cũng không phải Phương Tình tìm người chụp, chỉ là cô không rõ kia người chụp ảnh vì cái gì phải gả họa đến trêи người cô.


Nếu không phải Cao Niệm Vi chụp lại không phải cô chụp, kia đến tột cùng sẽ là người nào chụp?


Chuyện này đề cập người liền kia mấy cái, Khang Tư Cảnh, Âu Dương Tĩnh, Cao Niệm Vi, cái kia người chụp ảnh, còn có chính là cô chính mình, Cao Niệm Vi cùng cô nếu đều không có hiềm nghi nói, kia mặt khác ba cái đâu? Cái kia người chụp ảnh hiển nhiên sẽ không như vậy nhàm chán không có việc gì đi chụp lén Khang Tư Cảnh, Khang Tư Cảnh chính mình đâu? Càng không có như vậy nhàm chán, như vậy dư lại nhất có hiềm nghi chính là Âu Dương Tĩnh.


Phương Tình trong đầu nhảy ra Âu Dương Tĩnh kia ngự tỷ nữ cường nhân hình tượng, sẽ là cô sao?


Cùng Âu Dương Tĩnh tiếp xúc vài lần, cô cho cô ấn tượng chính là cái loại này làm đại sự lại không câu nệ tiểu tiết người, hơn nữa Khang Tư Cảnh cũng nói qua bọn họ lẫn nhau đối lẫn nhau đều không có hứng thú, vì cái gì cô còn muốn tìm người chụp lén Khang Tư Cảnh cùng cô ảnh chụp, không chỉ có như thế còn cố ý đem ảnh chụp đưa đến trêи tay cô, còn muốn cho cô cùng Cao Niệm Vi lẫn nhau bối nồi.


Phương Tình càng muốn tâm càng trầm.


Phương Tình cảm thấy chuyện này vẫn là cần thiết cùng Cao Niệm Vi nói rõ ràng, nghĩ nghĩ liền hướng cô nói: "Chuyện này không phải ta làm."


Cao Niệm Vi uống cà phê động tác một đốn, ngay sau đó liền trào phúng cười nói: "Tư cảnh ca không có ở chỗ này, ngươi không cần phải cùng ta giả trang."


"Thật sự không phải tôi."


"......"


Cao Niệm Vi buông cà phê híp lại ánh mắt đánh giá cô, sau một lúc lâu mới hỏi dò: "Không phải cô?"


Phương Tình vẻ mặt thản nhiên, "Không phải."


Cao Niệm Vi cẩn thận nhin vẻ mặt cô, đại khái là xác nhận cô không có nói dối lúc sau cô liền chậm rãi tựa lưng vào ghế ngồi lâm vào trầm tư "Nếu không phải cô kia sẽ là ai?" Cô bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, cười lạnh nói: "Âu Dương Tĩnh? Hẳn không thể không có khả năng này, nếu thật như lời cô nói, không hề nghi ngờ chúng ta đều bị cô ta chơi cho một hố. Làm hai chúng ta cãi nhau, còn cô ta thì ngồi ung dung hưởng lợi, nếu không phải cô tới tìm tôi, dưới áp lực của Tư Cảnh ca ca tôi sẽ không giám đi tìm cô, như vậy nói không chừng chuyện này về sau cứ như vậy phai nhạt, mà cô ta làm lớn truyên như vậy mà như người ngoài cuộc, cuối cùng một chút việc đều không có."


Nghe được Cao Niệm Vi nói, Phương Tình sắc mặt cũng không khỏi trầm xuống dưới, nếu chuyện này thật là Âu Dương Tĩnh làm, như vậy không thể không nói người này thật sự rất có thủ đoạn.


Phương Tình trầm tư trong chốc lát liền nói: "Nếu không phải cô làm, đối với nhưng lời nói vừa nãy tôi thực sự xin lỗi, nếu chuyện nói rõ ràng, như vậy tôi liền cáo từ trước, này một ly tôi mời cô đi."


Phương Tình đang muốn đứng dậy rời đi lại nghe đến Cao Niệm Vi nói: "Chờ một chút."


Phương Tình quay đầu hướng cô nhìn lại, liền thấy Cao Niệm Vi ánh mắt né tránh một chút, sau đó cô tựa hồ ấp ủ trong chốc lát mới hướng cô nói: "Mặc kệ cô tin hay không, tôi đã đem tình cảm giành cho Tư Cảnh ca ca buông xuống."


Phương Tình cũng không rõ được lời cô ấy nói là thiệt hay giả, nghĩ sơ qua liền nói: "Đây là chuyện tốt, Cao tiểu thư là người tài hoa xinh đẹp, về sau sẽ gặp được người tốt hơn, thật sự không cần phải đem thời gian lãng phí ở một cái nam nhân đã kết hôn."


Phương Tình hướng cô cằm gật đầu đang muốn rời đi, lại nghe được Cao Niệm Vi nói: "Còn có...... Lần trước ở thương trường, Mạc Khỉ Văn nói với ngươi những lời này đó cũng không phải tôi xúi giục, chuyện này, cô nên hướng tôi xin lỗi."


Kỳ thật chuyện này Phương Tình đã sớm nghĩ đến, phía trước cô là thật hoài nghi Cao Niệm Vi xúi giục Mạc Khỉ Kăn, bởi vì cô cảm thấy một thanh niên choai choai còn chưa nghĩ ra được mấy từ đấy, nhưng từ lần trước biết Mạc Khỉ Văn cho thủy ngân vào trong đồ ăn của cô, cô liền biết người ác độc không

Đọc truyện chữ Full