TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cùng Trời Với Thú
Chương 245: 245: Đại Gia Nó Sau Khi Biến Hóa Đương Nhiên Vô Cùng Đẹp Mắt

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đường đi ra ngoài rất thuận lợi, không gian nan như khi tới.

Trên đường, bọn họ tự nhiên cũng gặp được người tu luyện đặc biệt vì động phủ mà đến, cũng không biết có phải những người đi ra ngoài lúc trước đã nói cho bọn họ chuyện ma nhân hay không, những người tu luyện đó nhìn thấy đám người Sở Chước, trực tiếp thăm dò chuyện động phủ, biết được động phủ đã mở ra, người tu luyện Nhân Hoàng cảnh đang đi vào tra xét, lại vội vã đi rồi.

Dọc theo đường đi, gặp được người tu luyện đều là như thế.

Cho dù đã truyền ra đây là ma nhân âm mưu, nhưng không nhìn tận mắt, vẫn chưa từ bỏ ý định.

Sở Chước cũng không quản mấy cái này, dù sao hiện tại ma nhân xen lẫn trong đám người đều bắt được, bán ma nhân cũng bị Tinh Sa tóm gần hết, người tu luyện tiến vào động phủ tra xét chỉ có Nhân Hoàng cảnh, cho dù bọn họ vẫn sẽ không cẩn thận rơi vào trong ma quật trong động phủ, thương vong cũng sẽ không quá lớn.

Một ngày rưỡi sau, bọn họ thuận lợi đi ra động trùng.

Đợi Sở Chước bọn họ từ động trùng bước ra, nhìn đến thiên không màu xanh lam, ngửi được không khí sạch sẽ, không khỏi có vài phần thở than.

"Rốt cục không cần lại ngửi mùi trùng ghê tởm.

" Mặc Sĩ Thiên Kỳ xoa xoa cái mũi, thấy một chuyến đi này thật không dễ dàng.


Quả thật rất không dễ dàng, trong động trùng Bạch Thạch sào khắp nơi đều là mùi yêu trùng tanh tưởi, tuy nói trên người mang theo hà bao nhét hương thảo, nhưng mùi vị đó vẫn ở khắp mọi nơi, hơn nữa sau đó yêu trùng bạo - loạn, dịch trùng máu trùng thi thể trùng v.

v hỗn cùng một chỗ, cái mùi vị đó lại nhất tuyệt, làm cho một đám người đều sắp ngạt chết.

A Chiếu cũng hô hấp một ngụm không khí thanh tân, cảm thấy rốt cục sống lại.

Nó nằm úp sấp đến trên đầu Sở Chước, nhón chân đứng lên nhìn về phía Bạch Thạch sào.

Khứu giác yêu thú phá lệ linh mẫn, hiện tại làm một con thú, khứu giác A Chiếu đã bị tàn phá thật lớn ở Bạch Thạch sào, đó là nguyên nhân nó không cam lòng động ở trong Bạch Thạch sào, cũng không có việc gì liền chui vào trong lòng Sở Chước, lấy cái này để giảm bớt tiếp xúc mùi vị dịch trùng trong không khí.

Mấy người đứng ở phía trên tảng đá Bạch Thạch sào, Sở Chước nhìn nhìn chung quanh, phát hiện thẳng đến lúc này vẫn có người tu luyện cuồn cuộn không ngừng từ bốn phương tám hướng đi tới, có thể thấy được động phủ trong Bạch Thạch sào có bao nhiêu hấp dẫn người.

Chẳng qua chờ bọn hắn trở ra, liền biết là thế nào.

"Đầu tiên chúng ta tìm một địa phương nghỉ ngơi, đợi Hỏa Lân ra.

" Sở Chước nói.

Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều không có ý kiến, còn đám người Đồ Tứ Nương, thuần túy là người hầu, gì ý kiến cũng không có.

Tiếp theo, bọn họ tìm chỗ đất trống ở bên cạnh Bạch Thạch sào, đóng quân ở đây, chờ đợi Hỏa Lân trở về.

Đang lúc hoàng hôn, một cỗ hương vị đồ ăn tràn ngập ở bên cạnh Bạch Thạch sào, một ít người tu luyện vừa tới ngửi được này hương vị, theo bản năng tìm kiếm, rất nhanh liền phát hiện trong rừng rậm chỗ bên cạnh Bạch Thạch sào, mọc lên mấy cái lều, còn có vài người tu luyện ngồi ở lửa trại trước lều.

Một màn này bọn họ nhìn xem cả đầu hắc tuyến.

Phải nói là tới Bạch Thạch sào tìm kiếm động phủ, hiện tại sớm nên tiến vào Bạch Thạch sào mới đúng.

Nếu nói không phải, nào có ai sẽ chạy tới loại địa phương hạ trại đều là yêu trùng khắp nơi này?
Đám người Sở Chước không để ý tới tầm mắt nghi hoặc những người đó, rắc thuốc bột đuổi trùng ở chung quanh xong, liền ngồi ở chỗ kia ăn uống tiệc tùng, nhân tiện bổ sung khổ bức bọn họ thời gian mấy ngày nay chỉ có thể gặm nhấm Ích Cốc đan.

"Không biết Hỏa Lân tỷ phải bao nhiêu ngày mới có thể đi ra.


" Mặc Sĩ Thiên Kỳ gặm nhấm thịt vừa nướng tốt, ăn được miệng đầy mỡ.

Đám người Đồ Tứ Nương cũng vùi đầu khổ ăn, hiếm khi có thể ăn được món ngon Bích Tầm Châu tự mình làm, qua thôn này sẽ không còn cửa tiệm khác.

"Thuận lợi mà nói, thời gian vài ngày có thể đi ra.

" Sở Chước nói.

"Vậy nếu không thuận lợi thì sao?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ hỏi.

Sở Chước liếc hắn một cái, nhíu mày hỏi lại: "Huynh cảm thấy lấy tu vi hiện tại của Hỏa Lân, không hề thuận lợi sao?"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cầm lấy một khối thịt nướng thơm ngào ngạt, cố gắng suy nghĩ lại bộ dạng vẻ mặt hưng phấn của Hỏa Lân khi gặp chuyện, đánh người thích dùng quả đấm, quả thực tựa như một nữ đấu sĩ!
Vì thế lắc đầu rất rõ ràng.

Ăn uống no đủ, Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ liền bò vào trong lều nghỉ ngơi, Bích Tầm Châu và Đồ Tứ Nương thì gác đêm.

Nhưng mà ở trước khi nghỉ ngơi, Sở Chước dùng bồn tắm chứa một thùng nước, cẩn thận tẩy trừ cho mình một lần, đều tẩy sạch mùi vị đám yêu trùng.

Nàng tắm cho mình không tính, còn làm một chậu nước trong, cũng chuẩn bị gột rửa cho A Chiếu.

A Chiếu vốn là ghé vào trên giường trong lều đợi nàng tắm sạch trở về cùng nhau chui ổ chăn, đợi khi nhìn thấy nàng bưng bồn nước đó tới, nháy mắt cảnh giác lên, hai tai dựng thẳng thật cao, khom người đứng dậy muốn chạy.

Sở Chước vươn tay túm nó lại, xoa xoa nó đầu, cười nói: "Ngươi không tắm, thì ta liền tắm cho Huyền Uyên.


"
A Chiếu đang muốn duỗi móng vuốt đi qua chống cự nghe xong, móng vuốt vừa chuyển, vẫn là buông xuống.

Bé rùa đang bò vào, nghe được Sở Chước nói, lập tức vô cùng cao hứng nói:【Được, chủ nhân chà mai rùa giúp đệ.

】Làm một Uyên Đồ Huyền Quy thuộc tính thủy, nó thích nhất tắm rửa chà mai rùa.

A Chiếu một móng vuốt chụp đi qua:【Đi tìm lão nhị chà giúp mi, mi cũng nên gột rửa.


Bé rùa từ trong lều bay ra ngoài, một đường bay đến trước mặt Bích Tầm Châu, bị hắn vươn tay tiếp được.

Sau đó chợt nghe đến trong lều truyền đến một câu:【Lão Nhị, gột rửa cho nó, nhất định phải tẩy sạch mùi vị yêu trùng trên người nó.


Huyền Uyên choáng váng choáng váng
.


Đọc truyện chữ Full