TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cùng Trời Với Thú
Chương 412: 412: Long Tê

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Vào một khắc bóng đen phá nước mà ra đó, Sở Chước cũng vung Toái Tinh dù qua, trùng hợp cản trở bóng đen nhào tới.

Trên mặt dù Toái Tinh nổi lên vài đạo hồ quang điện, tiếng xèo xèo không dứt bên tai, bóng đen đó bị buộc quay lại trong ao, bọt nước bắn tung tóe lên đầy trời, bọt nước bắn đến trên người Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng Huyễn Ngu ở cạnh hồ, cái lạnh của hàn thủy, đông cứng đến bọn họ rùng mình vèo vèo, vội lui về phía sau, rời khỏi cạnh hồ.

Sở Chước đã cùng nhảy ra mặt nước chiến với thứ gì đó.

Lúc này mọi người mới nhìn rõ bóng đen dưới nước, là một động vật có bộ dạng rất kỳ quái, nó có được long giác, đầu tê, thân rắn, hai đuôi, bụng có hai chân, chừng năm ngón, bộ dạng dữ tợn, hơi thở hùng hậu, hai đuôi phá lệ có lực, mỗi lần khi bay ra khỏi mặt nước, bọt nước đều bắn tung tóe lên tận trời.

Sở Chước ỷ vào hàn thủy dẫn điện, miễn cưỡng tiếp được mấy chiêu, rất nhanh thì phán đoán ra mình không phải đối thủ của quái vật này.

Khi phát hiện nàng không địch lại, Huyền Ảnh phóng qua, một phen tiếp được hai đuôi quái vật chụp đến, che chở Sở Chước quay lại bên bờ.

Sở Thanh Từ hơi nhíu mi, thấy Sở Chước bình an trở về, lông mày chau lại mới hơi thả lỏng.

Hỏa Lân tránh đi hàn thủy văng khắp nơi, một phen ôm lấy bồn đá bên bờ, nhân cơ hội thả ra vài đạo yêu hỏa, bay nhanh tới hướng quái vật đó, lập tức cũng phát hiện tính đả thương yêu hỏa của nàng đối với nó cũng không lớn, trong lòng có chút tiếc nuối.


Xem ra nàng quả thật phải tấn cấp nhanh một chút mới được, nếu không tại Đại Hoang giới, thật đúng là tùy tiện cũng đã để cho người ta nghiền áp.

Hỏa Lân thức thời không sáp lên phía trước, cùng lui về phía sau với đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ, Huyễn Ngu, Sở Thanh Từ, tránh đi hàn thủy tung tóe đầy trời.

Tuyết điểu ba đầu cũng tránh xa xa, nó không thích hàn thủy, nhưng con quái vật đột nhiên chạy đến, làm cho nó rất mất hứng, quạt một đôi cánh kêu gào, thân thể tròn vo nhảy đến nhảy đi, giống con chim nhỏ phẫn nộ.

Khi hàn thủy phóng lên cao, cá bạc trong nước theo đó phá nước mà ra, theo hàn thủy tung tóe rơi đập xuống bên bờ, cá bạc nhảy lên ở trên bờ, gấp gáp muốn nhảy vào trong nước, nhưng mà rất nhanh đã bị Hỏa Lân nhân cơ hội hấp tới trong tay, quăng vào trong thạch bồn.

Một màn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, lại chọc giận quái vật, Huyền Ảnh thiếu chút nữa gánh không nổi.

Khuyết Quan Hoành quan sát thứ đang chiến đấu cùng Huyền Ảnh, phát hiện không thể kêu ra tên của nó, chẳng qua có thể để cho chủ nhân động phủ nuôi dưỡng ở đây, tất nhiên không đơn giản.

Hắn cũng chú ý tới dựa vào một mình Huyền Ảnh, căn bản không phải là đối thủ của nó, dư quang khóe mắt nhìn qua Phong Chiếu khoanh tay mà đứng ở cách đó không xa, thấy hắn không có ý ra tay, nhưng hiểu rõ hắn có lòng muốn rèn luyện những người này.

Vì thế hắn cũng không hai lời, xuất ra kích ngắn, xoay người lao lên.

Sở Chước cầm lấy Toái Tinh dù, thối lui đến góc theo mọi người, thấy Khuyết Quan Hoành cũng gia nhập chiến đấu, trái tim đang treo cũng an tâm một chút.

Vừa rồi nàng quấn đấu mấy chiêu cùng quái vật đó, nếu không ỷ vào sấm sét của Toái Tinh dù, chỉ sợ chỉ một chiêu cũng không thể tiếp được, có thể thấy được thứ này lợi hại.

Tiếng kêu của tuyết điểu ba đầu một tiếng sắc bén hơn một tiếng.

Sở Chước bọn họ dần dần cảm giác được không khoẻ, ngay cả quái vật trong hồ đã trở nên táo bạo ở trong tiếng kêu của tuyết điểu ba đầu, công kích càng thêm sắc bén.

Khi phát hiện thân thể khác thường, Sở Chước liền biết tiếng kêu của tuyết điểu ba đầu ảnh hưởng tới bọn họ, thật đúng là công kích chẳng thèm phân biệt địch ta.


Ngay cả Sở Thanh Từ cũng nhịn không được muốn che tai lại, tránh cho tiếng kêu tuyết điểu ba đầu mang đến ảnh hưởng, Huyễn Ngu cùng bé rùa đã sớm chịu không nổi, đều chạy về trong túi linh thú.

Phong Chiếu bàng quan một lát, cong ngón tay gõ lên đầu tuyết điểu ba đầu một cái: "Câm miệng.

"
Tiếng kêu tuyết điểu ba đầu bị kiềm hãm, đầu bị gõ vô lực rũ xuống dưới, hai cái đầu thừa lại thì khiếp sợ nhìn hắn, giống như đang hỏi mình làm sai cái gì.

Chẳng qua tốt xấu gì thì cũng không kêu nữa, Sở Chước bọn họ không còn bị ảnh hưởng nữa, rốt cục nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ là không chỉ có bọn họ không chịu ảnh hưởng, ngay cả con quái vật cũng không bị ảnh hưởng, công kích càng phát ra sắc bén.

Thần sắc Sở Thanh Từ trở nên nghiêm túc, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm chiến trường, gai băng không biết khi nào đã xuất hiện ở trong tay, thân thể buộc chặt, khả năng chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

Sở Chước nhìn một lát, phát hiện Khuyết Quan Hoành liên thủ cùng Huyền Ảnh, tự nhiên không phải thực lực một Thánh Đế cảnh đơn giản như vậy, nhưng mà con quái vật cũng không phải ngồi không, đánh lẫn nhau đến khó phân thắng bại, trong lúc nhất thời, song phương giằng co lên.

Cuối cùng, con quái vật đó bị kích ngắn của Khuyết Quan Hoành gõ đến đầu nổi lên mấy cục u thì nổi lên trên mặt nước, mắt thú giương giương mắt hổ trừng trừng nhìn người bên bờ, Khuyết Quan Hoành cùng Huyền Ảnh cũng trôi nổi ở giữa không trung, đang giằng co.

Huyền Ảnh cùng Khuyết Quan Hoành cũng bị chút vết thương nhẹ, chẳng qua đều là bị thương ngoài da, hai người đều không để ý.


"Làm sao bây giờ?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ cầm lấy ống tay áo của Bích Tầm Châu, run rẩy kêu lên: "Sẽ không là cá lúc trước chúng ta tiện tay vơ bắt, là dự trữ lương của vị đại gia này đi?"
Phong Chiếu quăng qua một ánh mắt: "Ai là đại gia?"
"Là ngài là, là ngài!" Mặc Sĩ Thiên Kỳ lập tức sửa miệng.

Phong Chiếu nhất thời vừa lòng, thấy bên kia giằng co lẫn nhau, liền cất bước tiến lên.

Khi hắn cất bước, con quái vật cảnh giác nhìn qua, một đôi mắt to như chuông đồng phá lệ dữ tợn hung tàn, chỉ là ở dưới cái nhìn chăm chú của Phong Chiếu, nó dần dần có chút khiếp sợ, thân thể trầm ở trong nước lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhẹ nhàng mà lui ra sau, hiển nhiên rất kiêng kị Phong Chiếu.

Khuyết Quan Hoành cùng Sở Thanh Từ nhìn xem một màn này mà trong lòng ngạc nhiên nghi ngờ, lại hoài nghi lai lịch của Phong Chiếu.

Phong Chiếu đi đến cạnh hồ, mở miệng nói: "Chủ nhân của ngươi đâu?"
Quái vật rõ ràng có chút khiếp hãi, ở dưới uy thế của hắn, táo bạo vặn vẹo thân hình, nước ao chung quanh vốn khôi phục bình tĩnh lại bị khuấy đảo, hơn phân nửa cá bạc trong nước đã không biết trốn ở nơi nào, thừa
.


Đọc truyện chữ Full