"Được, nếu Nạp Lan Diễn anh đã có thành ý như vậy, tôi cũng không phải người không biết đạo lý, Nạp Lan Huân tôi có thể không cần, thế nhưng... Nếu anh ta dám đến Trung Quốc, bị tôi phát hiện, vậy, tôi có thể giúp anh một tay thanh lý môn hộ.”
Điều kiện Nạp Lan Diễn đưa ra khá hậu đãi, Minh Dạ nhướng mày, đối với một kết quả đáng giá như vậy, anh không có lý do từ chối.
Nhưng là, nên làm bộ làm tịch, yêu cầu một điều nữa.
Kỳ thật anh vốn dĩ không thật sự muốn nhà Nạp Lan giao Nạp Lan Huân ra, nhà Nạp Lan xuất thân là hắc đạo chính cống, tất nhiên có luật xử phạt riêng, chuyên dùng để xử lý một vài tên làm phản.
Minh Dạ nói muốn Nạp Lan Huân chẳng qua chỉ để qua mắt mà thôi, anh chỉ muốn dùng tên tuổi của mình để bức Nạp Lan Diễn đưa ra một điều kiện có lợi hơn.
Thế nhưng tên tiểu tử kia cũng thật lợi hại, bị cả hai nhà Nạp Lan và nhà họ Minh truy đuổi, thế mà còn có thể chạy thoát, không thể không công nhận hắn có chút năng lực.
Đáy lòng Nạp Lan Diễn mang Minh Dạ mắng một trận, nhưng bây giờ anh ta thật sự không có tâm trạng tiếp tục dây dưa với Minh Dạ, vì thế liền sảng khoái đáp ứng.
"Được, nếu anh ta xuất hiện ở địa bàn của anh, anh muốn giết anh ta, tôi cũng sẽ không quản."
Chỉ cần anh ta đem tên Nạp Lan Huân đang chạy sang Châu Âu bắt về là tốt rồi.
"Một lời đã định."
"Một lời đã định."
Hai người đều không phải người nắm mãi không buông, sau khi đàm phán xong, Nạp Lan Diễn liền gấp rút rời đi, Minh Dạ lười nhác vươn vai.
May mà hôm nay người phụ nữ kia xuất hiện, nếu không phải cô, đoán chừng hôm nay anh thật sự sẽ bị súng bắn thành than tổ ong.
Nếu anh không lầm, toàn bộ con đường này đều là người của Nạp Lan Diễn.
"Chuẩn bị máy bạy chưa?" Minh Dạ nhìn lướt qua Sở Tiều vẫn còn đứng ngây ngốc.
Sở Tiều sửng sốt một chút, vội trả lời: "Dạ rồi, lúc nào cũng có thể cất cánh, có điều buổi tối cất cánh dường như có chút nguy hiểm...”
Sở Tiều đã chuẩn bị tốt, muốn đại chiến một trận, chỉ là anh ta không nghĩ tới một trận khói đạn thuốc súng, thế nào nói không liền không có, anh ta đến cả súng bắn tỉa cũng chuẩn bị rồi, tất cả đều sắp xếp tốt, thế nào đều không dùng đến.
"Vậy đi thôi." Minh Dạ vui vẻ đứng dậy, vừa nghĩ tới có thể gặp Lan San, cả trái tim anh giống như đang bay lên.
Lúc sau nhìn sang Di Sa, còn nói thêm: "Di Sa, cô cùng theo về nước đi, tên Đông Mịch kia cũng nên dạy dỗ anh ta một chút, đem cục diện rối rắm bên Italy ném cho anh ta đi."
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Sủng Đệ Nhất Phu Nhân
Chương 213: Mẹ kế, em nhớ tôi (14)
Chương 213: Mẹ kế, em nhớ tôi (14)