Sau khi Hàn Mộ Vi ra khỏi phòng vào ăn bánh bao ba bữa được ba ngày, rốt cuộc cũng đã đến buổi tiệc trưởng thành của Hàn Mộ Vũ mà bọn họ đang vô cùng chờ mong.
Đúng vậy, Hàn Mộ Vi cũng đang rất mong chờ nó!
Mặc vào bộ lễ phục màu hồng nhạt quen thuộc kia, Hàn Mộ Vi cũng không hề trang điểm, nhìn vào gương mặt tái nhợt của mình trong gương, Hàn Mộ Vi duỗi tay, vuốt ve đôi gò má lạnh lẽo của mình, nhẹ nhàng mà nở nụ cười.
"Vi Vi......"
Tiếng đập cửa dồn dập cùng với giọng nói của Quý An Thừa vang lên.
Hàn Mộ Vi không có trả lời, an tĩnh mà nhìn thoáng qua về phía cánh cửa.
"Vi Vi, anh có thể vào trong phòng được không?" Giọng nói của Quý An Thừa mang theo sự cẩn thận.
Với tính tình của anh ta, đương nhiên là rất cận thận trong mọi thứ.
Hàn Mộ Vi so với ai khác biết rõ ràng hơn, giờ phút này Quý An Thừa trong tay chính là đang cầm ly nước đã được bỏ thứ thuốc mà bọn họ đưa cho anh ta, mà ly đồ uống kia chính là bị bỏ thêm loại xuân dược......
Có lẽ người đưa thuốc cho Hàn Mộ Vũ chính là Đoạn Thần Kiệt, với công việc của gia đình của cậu ta lấy được thứ thuốc này thì vô cùng dễ dàng, Hàn Mộ Vi vốn nghĩ rằng trong ba tháng này, tuy rằng bản thân mình cùng Đoạn Thần Kiệt không có tiếp xúc quá nhiều, cũng không đến mức tệ hại làm cậu ta chán ghét như lúc trước, cậu ta hiện tại vẫn cho Hàn Mộ Vũ thứ thuốc này để hãm hại cô ư?
Chính là lúc cô đem thùng rác đổ lên người Hàn Mộ Vũ, ánh mắt mà Đoạn Thần Kiệt nhìn cô......
Hàn Mộ Vi cười khẽ nhẹ, Đoạn Thần Kiệt, nếu như thuốc này là từ cậu mà ra,tôi tuyệt đối nhất định sẽ để cậu......
Gặp được báo ứng nhanh chóng a!
Lúc bắt đầu phản kháng lại,nổi điên mà cắn lấy Hàn Tử Tư, Hàn Mộ Vi đã thay đổi rồi. Hoặc là nói, cô sớm đã nên thay đổi, đáng tiếc cô của lúc trước thật sự qua yếu đuối, bị hại đến chết vẫn trốn tráng không chịu phản kháng.
Nhưng hiện tại, cô không nghĩ lại phải trốn tránh lần nào nữa!
Sẽ không phải sợ mọi người đem xem như một kẻ điên!! Không phải sợ giống như luac trước nữa, không có lấy được một người bạn bên cạnh, không có bất luận ai tin tưởng những cái gì mà cô làm!!
Nhưng hiện tại Hàn Mộ Vi chỉ nghĩ làm thế nào để những con người ghê tởm kia sớm ngày nhận được quả báo thích đáng!!
Hàn Mộ Vi cười lạnh, "Vào đi!"
Vừa dứt lời, Quý An.
Không cần suy nghĩ Hàn Mộ Vi cũng biết, bộ đồ đang mặc trên người là được chính tay Quý mẫu lựa chọn cho anh ta, anh ta có lúc nào mà định quyết định theo ý muốn của bản thân anh ta đâu chứ? Thật là đáng buồn, đáng tiếc, lại là chuỷ thủ người ta nắm trong tay dùng để công kích cô!
"Vi Vi......" Quý An Thừa trong tay quả nhiên cầm mâm, trên mâm chính là hai ly đồ uống thật quen mắt làm Hàn Mộ Vi cười khẽ ra tiếng, "Buổi tiệc không phải sắp chuẩn bị bắt đầu rồi sao? Mở màn hôm nay...... Chính là anh cùng Hàn Mộ Vũ. Tại sao ngay lúc này lại còn chạy đến đây làm gì?"
Quý An Thừa rũ lông mi xuống, có chút bất an, "Vi Vi, anh......"
Quảng cáo
Nắm chặt nắm tay, Quý An Thừa ngẩng đầu lên, lấy hết can đảm, nói: "Vi Vi, người anh thích chính là em!!"
Một bầu không khí trầm mặc.
Quý An Thừa nhìn thấy thiếu nữ trước mặt một chút phản ứng cũng không hề có, ngây ngẩn cả người.
"Vi Vi...... em làm sao vậy?"
Hàn Mộ Vi mặt vô biểu tình mà mở miệng: "Quý An Thừa, tôi không thích anh."
"...... Cái, cái gì?" Quý An Thừa trong mắt có chút hoảng loạn lên, từ sau khi anh ta cùng Hàn Mộ Vũ đính hôn xong, anh ta vẫn luôn không thể vui vẻ nổi, trong đầu đều toàn là hình ảnh của Hàn Mộ Vi, còn có cả cảnh tượng của chuyện lần trước khi anh ta chạy đến đã nhìn thấy Hàn Mộ Vi được một nam nhân khác ôm vào trong ngực......
"Người mà chị gái thích là anh! An Thừa, từ sau khi chúng ta đính hôn, chị Vi Vi đối với em ngày càng lạnh nhạt...... chị ấy hiện tại liếc mắt để nhìn em một cái cũng không hề muốn. Hơn nữa, em thường xuyên nhìn thấy được chị ấy cầm hình của anh và chị ấy lúc còn nhỏ lại còn rơi lệ nữa......"
Hàn Mộ Vũ không chỉ nói một lần mà luôn luôn nhắc với anh ta những chuyện này, "An Thừa, em biết người anh thích thật ra chính là chị, chỉ là bị mẹ anh ép buộc nên anh mới cam chịu đồng ý cùng em đính hôn thôi......"
- ------
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 139: Thành niên vũ hội
Chương 139: Thành niên vũ hội