TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 299: Nàng không dám bắt ngươi thế nào...

Nhưng mà nghe sau khi nghe thấy Vu Nhạc Nhạc nói câu này, ông ta cũng hoài nghi lên.

Theo ông ta biết, Hàn Mộ Vi rõ ràng không có bất cứ quan hệ gì liên quan đến gia đình mình, tại sao lại một gặp mặt Nhạc Nhạc một tuần một lần thế chứ?

Chẳng lẽ...... cô thật sự muốn làm cái gì đó với Nhạc Nhạc, chỉ là lần này thời cơ không tốt, tính toán chờ đến lần sau?!

Vu ba ba cau mày, hỏi: "Một tuần tìm con một lần, Nhạc Nhạc, chị ấy có nói với con chị ấy muốn làm cái gì không?"

Vu Nhạc Nhạc cúi đầu, nửa ngày không nói lời nào.

"Nhạc Nhạc, không có việc gì, nói ra, cô ta không dám bắt con thế nào......" Dì Trần lại nói.

Nghe vậy, Vu Nhạc Nhạc nhíu chân mày lại, không cao hứng mà liếc mắt nhìn dì Trần một cái, "Chị Vi Vi sẽ làm cái gì con?! Cái dì này, sao dì lại ghét chị Vi Vi của con? Chị ấy đã đắc tội dì ở chỗ nào?!"

Nhìn vẻ mặt của Vu Nhạc Nhạc, rõ ràng là vì Hàn Mộ Vi ở nhằm vào cô ta.

Dì Trần sửng sốt một chút, có chút phản ứng không kịp.

Cô ta thấy được tin tức, Hàn Mộ Vi lúc ấy rõ ràng là ấn vào đầu gối của Vu Nhạc Nhạc không biết làm cái gì đối với cô, Vu Nhạc Nhạc sắc mặt còn tái nhợt liên tục đổ mồ hôi lạnh, nghe nói còn đang phát run......

Không chỉ là một người nhìn thấy một cảnh như vậy! Lời của các bạn nhỏ nói đôi khi có thể không tin. Nhưng lại đến mấy người nói như thế, thế chắc chắn lời nói koa là sự thật.

Trước khi đi vào đây cô ta cũng đã xác định, Hàn Mộ Vi lúc ấy định đã làm ra chuyện không tốt gì đối với cô bé này. Đến lúc sau khi tỉnh lại nghe nói đến tên Hàn Mộ Vi, cô bé chắc chắn sẽ sợ hãi. Chính là, cô ta lại không thể nào ngờ tới được, Vu Nhạc Nhạc cư nhiên sẽ lại là phản ứng như thế này, chẳng lẽ...... Là bọn họ hiểu lầm?

Vu ba ba cũng có chút kinh ngạc, hạ thấp trọng lượng giọng, ông ta nói: "Nhạc Nhạc, ba ba biết con thực thông minh, con ngủ lâu như vậy rồi. Mọi người đều đang nghi ngờ là chị Vi Vi đã làm chuyện gì đó xấu với con...... Nếu như con không đem chuyện này nói ra ngay lúc này, chị Vi Vi nhất định sẽ bị tất cả mọi người hiểu lầm, nói không chừng sẽ bị chú cảnh sát bắt lấy nhốt lại...... Con chấp nhận để cho chuyện đó xảy ra như thế hay sao?"

Tiểu nữ hài nghe được lời này, trên mặt biểu tình liền nóng nảy, mang theo khóc nức nở nắm lấy quần áo của Vu ba ba, "Không được bắt chị Vi Vi lại! Con nói......"

......

Mười phút sau, người trong phòng bệnh đều ngây ngẩn cả người.

Đang định tới bác sĩ chủ trị đến kiểm tra cũng ngây ngẩn cả người, nhìn chân của Vu Nhạc Nhạc, "Cháu nói là, cô ấy đến chữa trị chân cho cháu?"

Vu Nhạc Nhạc dù sao cũng là một đứa trẻ thông minh, cô bé tự biết mình không nên đem cái chuyện "Người ngoài hành tinh" gì đó nói ra, nếu không chị Vi Vi nhất định sẽ thật sự bị bắt lại......

Tuy rằng không hiểu được tại sao mọi người lại nói là chị Vi Vi làm chuyện xấu với mình. Nhưng bởi vì chị Vi Vi không bị bắt, Vu Nhạc Nhạc vẫn là một năm một mười mà đem tình huống ngay lúc đó miêu tả kể lại.

Rất nhớ của cô bé thật tốt, chuyện xảy ra lúc đó. Trong lời kể lại của cô bé, Hàn Mộ Vi có một loại thuốc, nói là có thể trị khỏi chân cho cô bé, cho nên cô bé liền để cho cô chị. Ngay lúc bắt đầu cô bé cảm giác ở chỗ đầu gối của mình có chút đâu, sau đó liền rất thoải mái, Hàn Mộ Vi nói một tuần gặp nhau môt lần, cũng là vì trị chân cho cô bé......

Mọi người ở đây sau khi nghe xong vẻ mặt đều khó tin.

Mặc cho bọn họ nghĩ như thế nào, cũng không thể nghĩ ra chuyện này lại sẽ là loại tình huống như thế.

Hàn Mộ Vi cùng lắm cũng chỉ là một học sinh cấp ba, cô căn bản chưa từng học qua y thuật, sao có thể trị chân cho Vu Nhạc Nhạc được? Huống chi, chân của Vi Nhạc Nhạc không phải đã bị bác sĩ đã kết luận là tổn thương vĩnh viễn rồi, rốt cuộc có thể lành không được sao?

Vu mẹ là người đầu tiên có phản ứng lại, "Nhạc Nhạc, con nói đầu tiên con cảm thấy đau ở đầu gối, sau đó lại rất thoải mái sao? Vậy bây giờ thì sao? Có cảm giác gì hay không?!"

Đọc truyện chữ Full