Chỉ là ngay sau đó, mọi người liền im bặt, vì khi Quỷ Thánh bay ra, thì lại giống như khối nham thạch, cả người bị hàn khí bao bọc, ầm ầm đánh ngược lên đại địa, nặng nề mà nện vào đất đá, tạo thành một trận chấn động mãnh liệt.
- Đây, cái này, Quỷ Thánh hắn...
Thấy cảnh này, thật sự không biết nói gì, vô số tu sĩ vốn trước đó còn hô lớn, thì lúc này lại im thít, không một lời nào nói ra.
Ai cũng tưởng Quỷ Thánh ra tay, thì nắm chắc chiến thắng, mười phần chắc chắn đánh bại đối phương.
Nhưng.
Mọi chuyện không như bọn hắn nghĩ.
Mà tại lúc đó, bỗng thấy băng phong nổi lên, băng phong lốc xoáy từ từ hình thành, bao phủ bên trong là một thân ảnh, liền thấy một thân ảnh lăng không đi ra từ trong băng phong mờ nhạt, thân ảnh đứng đó nhưng lại lạnh lẽo đến cực hạn, hai mắt băng lãnh quét tới xung quanh, cả người dâng trào lên khí tức cực hàn, đem nhật quang ấm áp xua tan, thay thế vào băng phong giá lạnh.
- Đây, nàng ta còn sống... cái này, không khỏi hoang đường...
Lập tức toàn trường trở nên ồn ào.
Khi thấy nữ tử đi ra, càng không dám tin vào mắt mình.
Trăm ngàn cảm xúc dâng trào, tất cả mọi người đều hai mắt nhìn nhau, ai cũng thấy trong mắt đối phương là sự nghi hoặc nồng đậm, kèm thêm rung động mãnh liệt.
Trước đó thấy được hai người đánh ra sát chiêu thời điểm, bọn hắn đã nghĩ đến nữ tử này sẽ bị trọng thương là ít.
Bởi ai cũng biết, Quỷ Thánh là Thánh Nhân trung kỳ, nhưng có thể so với Thánh Nhân đỉnh phong, thực lực liền siêu tuyệt, so với Băng Lãnh Sương mới đột phá không lâu thì không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, khó mà so được với Quỷ Thánh.
Thế nhưng, bọn hắn lại nhầm lẫn nữa rồi.
Nàng ta không có gì, ngược lại Quỷ Thánh càng so với nàng trọng thương hơn, thậm chí là nửa sống nửa chết.
Sự thật này, thật sự rung động.
Quá rung động.
Nữ tử này, thật mạnh mẽ như vậy?
Chỉ mới là Thánh Nhân sơ kỳ, hay rốt cuộc là ẩn tàng thực lực?
Nếu như ẩn tàng thực lực thì bọn hắn còn dễ tiếp nhận, dù sao nếu như nàng ta có thực lực Thánh Nhân đỉnh phong gì đó, đánh bại Quỷ Thánh thì không có gì để nói, hơi rung động một chút mà thôi, dù sao đó cũng là bình thường.
Nhưng, nếu như nàng ta là Thánh Nhân sơ kỳ đây?
Không phải nói, nàng ta có thể vượt cấp khiêu chiến sao, mà càng là quái vật, có thể lấy thực lực Thánh Nhân sơ kỳ, đánh bại Thánh Nhân trung kỳ, mà Quỷ Thánh không phải bình thường Thánh Nhân trung kỳ.
Như vậy thì sẽ đáng sợ thế nào, vượt cấp khiêu chiến này cũng quá ghê đi, đây là một sự kiện đáng rung động cỡ nào, thậm chí oanh động toàn bộ Kim Châu, có khi là cả Tử Châu cùng Thần Châu.
Có khi nàng ta cũng là quái vật giống những kẻ trong mười kẻ đứng đầu Phong Thánh Bảng kia, bởi chỉ có những kẻ quái vật đó mới có thể lấy Thánh Nhân sơ kỳ thực lực, đánh bại Thánh Nhân trung kỳ, thậm chí là đỉnh phong, mà còn là không bình thường Thánh Nhân trung kỳ hay Thánh Nhân đỉnh phong.
Nếu thật như vậy, vậy thì Phong Thánh Bảng lại chuẩn bị có thêm một con quái vật quật khởi nữa rồi.
Đúng là không biết phải hình dung thế nào, đáng tiếc, kẻ mà bọn hắn cho là quái vật, lại không cho bọn hắn thời gian để suy nghĩ, hình dung cái gì.
“Oanh —” một tiếng vang lớn, khi Băng Lãnh Sương lần nữa đi ra, tư thế bễ nghễ thương thiên, vừa mới bước ra vài bước, cả không gian lại bị nàng ta đóng băng, thời gian cũng ngưng trệ mà trôi một cách chậm chạp, nàng hai tay đưa lên cao, lập tức thấy được từng đạo băng lao khổng lồ như thiên trụ hình thành.
Băng lao khổng lồ, xuyên thấu bầu trời, từng đạo băng lao đâm thủng thương thiên, dưới băng lao, toàn bộ vạn pháp đều trở nên trì trệ, như bị ngưng cứng lại, khó mà trốn thoát.
Khi nhìn thấy vô số băng lao đang dần hình thành trên bầu trời, vốn nhật quang ấm áp liền trở nên lạnh lẽo.
“Oanh —” một tiếng, Băng Lãnh Sương hai tay vỗ nhẹ về phía trước, chính là nơi Quỷ Thánh đang nằm ở đó, trong chớp mắt, băng lao như ngàn vạn mũi tên, phá không mà tới, mang theo lạnh lẽo khí tức đâm xuống.
Nhìn thấy băng lao rơi xuyên không mà xuống, lại cứ như thấy được từng đạo thiên thạch từ thiên ngoại bay xuống, tốc độ siêu việt ánh sáng rơi lên, cũng theo đó, mọi người cảm thấy nhịp tim cấp tốc đập liên hồi, có người không nhịn được sợ hãi mà hét lớn, xoay người bỏ chạy.
Quỷ Thánh nằm ở đó, dù chưa chết nhưng cũng không kém bao nhiêu, hắn thật sự không nghĩ đến, vốn đã đánh trúng Băng Lãnh Sương, nhưng đột nhiên bị một cỗ hàn khí cực hạn đánh lên, khiến cho cánh tay hắn bị đông cứng lại, không cách nào đánh tới được.
Lại thêm trong chớp mắt kia, hắn bị đóng thành băng điêu, chỉ có thể đưa mắt nhìn bản thân bị đánh đến trọng thương, hắn thật sự là vô cùng khó hiểu, nhưng càng hơn hết là sợ hãi, cái hàn khí quỷ quái kia làm hắn cảm thấy tử vong chân chính.
Hắn đưa mắt nhìn trời, vốn muốn để chút khí tức ấm áp đánh tan cái lạnh trên người, ai biết được, vừa mới đưa mắt lên, lập tức bị dọa chết khiếp.
Chỉ gặp trên bầu trời, vô tận băng lao đang lấy tốc độ ánh sáng rơi xuống, mà phương hướng rơi xuống, chính là chỗ hắn.
Hắn trong nháy mắt vội vàng dùng lại chút sức lực còn lại, tránh ra một nơi thật xa, nhưng băng lao lại vô cùng vô tận, dù hắn đã vượt không mà đi, nhưng lại không cảm thấy an toàn chút nào, ngược lại càng thấy nhiều băng lao rơi xuống hơn.
- Aa!
Ngay khi hắn còn đang chạy trốn, một đạo băng lao đánh trúng cánh tay hắn, cánh tay trong nháy mắt bị đóng băng, một cỗ lạnh lẽo cực hạn truyền từ cánh tay tới thân thể, để hắn chết khiếp.
Sợ hãi mà đem cánh tay bị băng lão đánh trúng kia chém đứt, lập tức thấy vô số u hồn bay ra, nhưng lúc này hắn không quan tâm, nhanh như chớp tiếp tục chạy trốn.
Nhưng.
Càng lúc hắn càng sợ hãi, hoảng sợ.
Bởi hắn phát hiện mình không cách nào tránh được băng lao, bởi vì băng lao vô cùng vô tận, như không có giới hạn, dù cho hắn chạy đến chân trời góc bể, vẫn sẽ có băng lao ở đó, chuẩn bị cho hắn một kích.
Quỷ Thánh gào thét một tiếng điên cuồng:
- Aa! Chính ngươi ép ta, mối thù này, ta không trả, thề không làm người!
Giận dữ rống một tiếng lớn, âm thanh lăng lệ vang vọng trời đất.
Lúc này, vài đạo băng lao đã cắt vụn thời không mà đánh xuống, chỉ cần trong nháy mắt nữa thôi, băng lao có thể đem Quỷ Thánh nghiền ép, đem Quỷ Thánh xuyên thủng mà qua.
Chỉ là, đúng lúc băng lao đánh lên người Quỷ Thánh, một màn quỷ dị xảy ra.
Chỉ thấy khi băng lao đánh trúng người hắn, bỗng cả người Quỷ Thánh “oanh” một tiếng nổ tung, liền sau đó, có vô số u hồn từ trong người hắn bay ra, u hồn vô tận, mênh mông như biển lớn, tại bốn phương tám hướng mà bay đi.
Những u hồn này, chính là linh hồn của những người chết, lại bị Quỷ Thánh hắn lấy phương pháp tà ác luyện hóa, trở thành u hồn, hắn lại dùng công pháp của mình, đem u hồn hấp thụ, tăng cường thực lực.
Nhưng là trước hết, Quỷ Thánh cũng chính là một đạo u hồn của u hồn cường đại khác, trải qua vô số năm tháng tích lũy u hồn, nên mới có thể mạnh mẽ như vậy, cuối cùng là tạo ra một thân thể mới, bắt đầu tự mình đi tìm kiếm u hồn, tiếp tục lớn mạnh bản thân.
Khi u hồn này lớn mạnh, cuối cùng trở về dung hợp lại với bản thể, càng trở nên mạnh mẽ hơn, cứ tuần hoàn như vậy.
Bất quá, cũng vì thân thể đó chính là vô số u hồn dung hợp tạo thành, nên sau khi Quỷ Thánh chọn lấy thả ra toàn bộ u hồn, bản thân cũng trở thành một đạo u hồn.
Bởi chỉ có trở thành u hồn, hắn mới có thể trốn thoát.
Lúc này, chợt thấy một đạo u hồn vô cùng chân thật lướt qua toàn bộ băng lao, hướng chân trời chạy đi, khi chạy đi, hắn quay đầu nhìn đến vô số u hồn đang bay bốn phương tám hướng kia, giọng nói run run:
- U hồn của ta...
Đạo u hồn sau khi chạy đến vô tận thời không phía trước, liền có một giọng nói u ám, khàn khàn, lại ẩn chứa cừu hận vô tận:
- Chính tại ngươi phá hủy hảo sự của bổn tướng, đợi lần nữa bản thể ta trở lại, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!
Trời đất lâm vào yên tĩnh, gió lạnh thổi đến.
Ở nơi này, từng đạo băng lao cắm xuyên đại địa, nhưng sau đó, lại biến mất một cách vô thanh vô tức, giống như chưa hề tồn tại qua.
...
Tại một nơi xa xôi trong vũ trụ.
Xung quanh là một mảnh hắc vụ bao la vô tận.
Một nam tử tuấn tú vô song uể oải ngồi ở giữa mảnh hắc vụ, tại đây có vô tận cương phong, tại cương phong này quét đến, dù là Tiên Nhân cũng lập tức bị xé rách mà chết, nhưng nam tử lại bình thản ở đó, tựa như cương phong chỉ là một cơn gió nhẹ mà thôi.
Nam tử bình thường vô cùng, không có khí tức cường đại, không có uy áp khủng bố, chỉ một bộ dạng đơn giản như vậy, giống như một phàm nhân bình thường mà thôi.
Chợt lúc này.
Nam tử lười nhác bỗng mở mắt ra, ngay lập tức ánh mắt xuyên thấu vạn vực, tại bên dươi ánh mắt này, không có thứ gì có thể ngăn cản được hắn, khi hắn nhìn tới, chính là ngàn vạn tinh không ngăn cách cũng bất quá chỉ là giấy mỏng, khó mà ngăn được ánh mắt của hắn.
Trước mắt hắn, dần hiện ra một tiểu tinh cầu.
Nhìn tiểu tinh cầu này, nam tử bỗng nhiên cười lớn:
- Haha, ta cảm nhận được khí tức của ngươi ở nơi đó... không nghĩ tới, ngàn năm tìm kiếm, vậy mà lại bị một đạo tiểu tiểu u hồn của u hồn ta thả ra gặp phải, thật sự là đi mòn gót sắt tìm không thấy, đến khi gặp được lại chẳng tốn công phu.
Qua một hồi sau, nam tử bỗng nhiên trở nên trầm tư, nhíu mày nói ra:
- Bất quá, ngươi vốn biết ta có thể thông qua linh hồn dò xét, vậy mà vẫn để ta tìm được... ngươi là đang có âm mưu gì đây?
Dừng một chút, chợt hắn lại cười nói:
- Mà thôi, đợi khi nào gặp lại liền biết...
...
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vạn Cổ Ma Thần
Chương 83: Kết thúc hay bắt đầu phiền toái?
Chương 83: Kết thúc hay bắt đầu phiền toái?