Càng lúc càng lớn tháng, thân thể Ngọc Nương cũng càng ngày càng nặng.
Không giống lúc mang thai Tiểu Bảo cùng nhị bảo, lần này nàng bụng quá lớn , khiến người ai cũng nhịn không được lo lắng.
Kỳ thật bụng Ngọc Nương so với lúc mang nhị bảo không lớn hơn bao nhiêu, chỉ là hiện tại nàng gầy rất nhiều, nên thấy bụng lớn.
Từ khi khám ra là song thai, Mục ma ma cũng rời núi , mang theo mấy lão ma ma, giúp Ngọc Nương điều dưỡng thân thể.
Song thai không thể so với bình thường, đương thời sản phụ sinh nở rất khó khăn, song thai nếu không tốt sẽ khó sinh.
Bệ hạ coi trọng hoàng hậu nếu thật xảy ra chuyện gì, tất nhiên sẽ là một trận gió tanh mưa máu không thể coi thường.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
Ngọc Nương bị giới hạn sức ăn, vốn là thai phụ vẫn có thể ăn, nhưng Mục ma ma không cho nàng ăn đồ mặn, thịt heo cùng với đồ bổ thân thể đều giám sát chặt , Ngọc Nương mỗi ngày đều như sống trong nước sôi lửa bỏng.
Lần mang thai này nàng đặc biệt thích ăn mặn, nhất là các loại canh hầm cách thủy với thịt, có hai lần nàng thèm ăn muốn khóc.
Cũng là do áp lực tâm lý quá lớn mà Mục ma ma thận trọng làm nàng miên man suy nghĩ, nửa đêm tỉnh mộng liên lụy Tấn An đế cũng không có tinh lực làm việc.
Hắn không phân phòng dù Ngọc Nương cũng nói với hắn mấy lần, bảo hắn buổi tối nghỉ ở Dưỡng Tâm Điện đi nhưng hắn không nghe.
Bầu không khí trên triều gần đây đè nén, lũ triều thần cũng phi thường thành thật, đều biết bệ hạ tâm tình không tốt.
Thời gian trước có người khi lâm triều lại nhắc chuyện mở rộng hậu cung đề nghị, Tấn An đế mắt điếc tai ngơ giờ đối phương thế này họ cũng ngậm miệng.
Giờ hoàng hậu hoài thai khó khăn, ngươi không phải là tìm rủi ro thì sao lại còn nhanh mồm đề nghị cho bị đòn.
Vốn có đại thần muốn tìm thái thượng hoàng cáo trạng , còn chưa tiến cung, thái thượng hoàng liền tung tin, nói đánh đúng lắm.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
Đánh đúng, vậy cũng chỉ có thể nhịn.
Ban đêm, Ngọc Nương không dám động đậy, Tấn An đế đã ngủ , nàng không muốn đánh thức hắn.
Nàng biết rõ hắn lo lắng cho mình, nàng cũng không muốn hắn lo lắng, nhưng nàng nhịn không được.
Chẳng biết tại sao, nàng lại nhớ tới kiếp trước, nhớ kiếp trước nàng đã sớm chết.
Nàng hiện thời hạnh phúc an ổn, còn có hắn, kỳ thật đều là trộm được .
Ngọc Nương cũng không biết sao lại nghĩ như vậy.
Lúc ban ngày còn đỡ, đói, mệt đều nhịn xuống, nhưng mỗi khi đêm khuya yên tĩnh, nàng không nhịn được muốn khóc.
Nàng thực đang sợ hãi, nàng biết song thai khó sinh, trước kia cạnh nhà nàng có một gia đình, nhi tức phụ đó cũng là hoài song thai, về sau sinh không được thành nhất thi tam mệnh.
Khi đó nàng còn nhỏ, không hiểu chuyện đi xem náo nhiệt, gia đình đó chưa từ bỏ ý định, khi sản phụ tắt thở mổ bụng xem hài tử còn sống không có.
Kỳ thật hài tử đã chết chỉ lớn cỡ bàn tay, toàn thân tím xanh, quả thực nhìn không ra hình người, dính đầy máu đen...
Sau khi trở về, Ngọc Nương số ba ngày mới tốt, nàng cho là mình đã quên, nào ngờ ký ức được đầu óc giấu ở chỗ sâu nhất.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
Nếu nàng cũng chết về sau sẽ không còn được gặp lại bệ hạ, cũng không thấy được Tiểu Bảo nhị bảo.
Bệ hạ nhất định sẽ lập hậu nạp phi, lúc nàng làm hoàng hậu, trên triều đình rất nhiều phong ba, hắn không muốn cho nàng biết rõ, nàng liền giả vờ không biết, sống như ngốc tử, kỳ thật nàng đều biết hết.
Chỉ cần nghĩ tới sau này hắn sẽ đi thân cận nữ tử khác, cùng nàng ta thân mật giống với nàng, nàng đã cảm thấy chịu không nổi , tâm như bị siết chặt đau đớn.
Còn có Tiểu Bảo cùng nhị bảo...
Ngọc Nương chôn mặt ở trong chăn khóc, không biết người bên cạnh đã sớm tỉnh .
" Sao nàng khóc ? Lại gặp ác mộng à?" (Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
Nàng vẫn giấu mặt bên trong, che lấp nói: "Không có, thiếp không có khóc."
Nếu nghe mà không biết nàng khóc hay không khóc, Tấn An đế không cần làm hoàng đế.
Hắn ngang nhiên xông qua, để cằm đặt trên đỉnh đầu nàng, từ phía sau vòng tay quanh nàng, một tay khẽ vuốt bụng nàng: " Chỉ là giấc mộng mà thôi, có trẫm ở bên cạnh nàng còn sợ gì? Trẫm là ngôi cửu ngũ, vạn tà bất xâm, tất nhiên sẽ bảo hộ nàng."
"Bệ hạ nói thiếp có chết hay không?"
Ngọc Nương cảm giác bốn phía đột nhiên lạnh xuống, thân thể phía sau cũng bỗng chốc cứng rắn như đá, nàng mới biết mình vừa nói gì.
"Nàng nghĩ ngợi lung tung là đang nghĩ điều này à?" tiếng Tấn An đế rất lạnh.
Nàng chậm rãi lật người, vòng tay lên gáy hắn, vùi mặt ở trên bả vai hắn: "Thiếp sợ hãi, thiếp không muốn sinh, ta chỉ cần vừa nghĩ tới nếu thiếp chết, không nhìn thấy chàng , thiếp liền..."
Thấy nàng thế này, Tấn An đế sao còn tức giận, nhuyễn âm điệu nói: "Mục ma ma cùng Lưu Lương Y không phải đã nói tình huống nàng rất tốt, nàng không nên suy nghĩ nhiều."
" Nhưng..." (Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
"Nhanh ngủ đi, chớ suy nghĩ lung tung!"
Sau đó Ngọc Nương ngủ , Tấn An đế lại trắng đêm khó ngủ.
Ngày kế, lâm triều xong Tấn An đế liền gọi Mục ma ma cùng Lưu Lương Y đến Dưỡng Tâm Điện nói chuyện.
Nói về chuyện Ngọc Nương sinh, kỳ thật Ngọc Nương có thể trạng rất tốt.
Mục ma ma mặc dù khống chế sức ăn, ăn toàn thức ăn bổ sung dinh dưỡng, lại không khiến thai nhi quá lớn.
Mỗi ngày cũng sẽ cho nàng làm ít việc dùng thể lực, tỷ như tản bộ nhất định phải đi đủ bước mới được.
Lưu Lương Y mỗi ngày đều đến bắt mạch, mạch tượng đều rất tốt .
Duy chỉ có Ngọc Nương bị áp lực quá lớn, tinh thần không ổn.
Lúc nào nàng cũng vào ban đêm thức giấc đó chính là dấu hiệu.
Lưu Lương Y đã thử cho nàng uống thuốc an thần, lại bởi vì có thai mà không dám cho uống thuốc mạnh nên không có hiệu quả gì.
Tấn An đế đem chuyện tối hôm qua nói ra Mục ma ma cùng Lưu Lương Y đều lộ vẻ mặt ngưng trọng.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
"Hoàng hậu nương nương nhất định phải thay đổi, nếu không còn chưa tới ngày sinh đã sụp đổ ."
" Làm thế nào thay đổi đây? Sợ là lòng nương nương có chuyện suy nghĩ, này là tâm bệnh, tâm bệnh phải cần tâm dược." Lưu Lương Y nói.
" Hay thử cho người nhà mẹ đẻ nương nương tiến cung ? Phụ nhân sinh hài tử giống như qua quỷ môn quan, đặc biệt là lần này nương nương cũng nhận không ít khổ, có người nhà ở bên người an ủi một hai cũng tốt ."
Tấn An đế suy nghĩ một chút: "Mặc kệ có hữu dụng hay không cứ thử xem."
Sau đó hắn truyền chỉ, triệu Tuệ nương vào cung, không gọi Ngô thị, là vì Ngô thị không có chính kiến, sợ đến chỉ sẽ loạn hơn.
Tấn An đế phải suy tính rất chu toàn.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
*
Tuệ nương đang ở nhà, đột nhiên người trong cung đến triệu nàng vào cung.
Trong nội tâm nàng cả kinh, lúc trên đường nghe Tiểu thuận tử nói, nàng liền biết sao lại thế này .
Đến Khôn Ninh cung, Ngọc Nương không nghĩ tỷ tỷ sẽ đến, hết sức thân mật mời nàng ngồi xuống.
Tỷ muội hai người nói chuyện đồng thời Tuệ nương quan sát Ngọc Nương, thấy muội muội tuy là gầy nhưng khí sắc tốt, chỉ là bụng lớn quá.
Nàng cũng không che lấp nói với Ngọc Nương: " Tỷ vào cung là vì bệ hạ sai người gọi tỷ đến , nói là gần đây tinh thần muội không tốt.
Muội nói một chút đến cùng là như thế nào ? Lần này muội mang thai nhiều người hầu hạ như thế nào sao tinh thần không tốt ?"
Nghe Tuệ nương khẩu khí nói chuyện có chút không tốt, Ngọc Nương chột dạ, cũng có chút thẹn thùng: " Muội không có..."
"Ngươi không có quá mức? Tỷ nhìn ngươi thì thấy tốt lành quá liền làm phách."
Khẩu khí không khách khí , người đứng hầu ở một bên đều lấy mắt nhìn Tệ nương.
Nếu không phải nàng ta là chị ruột nương nương, nương nương đối với nàng ta cũng tôn trọng, sợ là cung nữ sẽ phải nổ tung.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
"Tỷ..."
Tuệ nương lật nàng một cái: "Ngươi còn mặt mũi gọi ta là tỷ? Năm đó khi sinh Tiểu Bảo khó khăn, ta cũng không thấy ngươi giống bây giờ lăn qua lăn lại.
Không phải chỉ là từ sinh một thành sinh hai thôi sao, trong cung có người hầu hạ , thái y y thuật cũng cao siêu, tình huống này đâu chỉ hơn năm đó nghìn lần vạn lần, ngươi có thể sinh Tiểu Bảo, hiện tại liền không thể à?"
"Tỷ, ta không phải là, ta chính là..."
"Nếu ngươi không muốn người khác chiếm lấy vị trí của ngươi, ở phòng ngươi, ngủ với nam nhân của ngươi, còn đánh con ngươi, thì ngươi cứ tiếp tục như vậy, đến thời điểm sẽ không ai có thể đau lòng cho ngươi.
Ngươi biết hiện tại ngươi ở vị trí này, bên ngoài có bao nhiêu người hâm mộ? Biết nhiều người muốn kéo ngươi xuống, mà ngươi lại chịu thua kém, ngươi muốn tỷ tỷ nói cái gì?"
Ngọc Nương như bị sét đánh.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
Đúng vậy, nàng biết còn nhiều người muốn thay thế nàng, nàng cũng biết nếu mình chết , về sau sẽ phát sinh những chuyện gì, nhưng vẫn tự buồn bã, tự oán, đắm chìm trong sự sợ hãi.
Những ngày khó khăn nhất đã qua , nàng còn sợ cái gì, duỗi đầu một đao, co đầu cũng là một đao, cười với đao so với khóc thì mạnh mẽ hơn, huống chi những thứ đó đều là do nàng tự tưởng tượng ra .
Tuệ nương nói: " Tỷ phu muội cái gì cũng đều dựa vào tỷ, tỷ cũng không dám bảo đảm nếu ngày nào đó tỷ không còn , hắn sẽ không cưới vợ khác, có mẹ kế liền có bố dượng, muội tự mình suy nghĩ đi.
Theo lý thuyết ta không nên nói nhưng nếu muội không thông suốt, người khác nói gì cũng uổng công."
"Tỷ, về sau muội sẽ không miên man suy nghĩ ."
" Đó là tốt nhất, trong lòng muội sụp đổ trước ai cũng không đỡ muội."
Ngoài cửa điện, Phúc Thành nhỏ giọng nói: "Bệ hạ có đi vào?"
Tấn An đế nhìn thoáng qua, lắc đầu xoay người rời đi.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
Đi qua chuyện như thế nhìn ra được tinh thần Ngọc Nương khá hơn, cũng phối hợp với Mục ma ma hơn, họ không cho nàng ăn cái gì nàng sẽ không ăn, bảo đi bao nhiêu bước nàng đi bấy nhiêu bước.
Nàng thuận theo ngược lại làm cho người ta đau lòng, cứ nghĩ nương nương tốt bệ hạ cũng tốt thôi, ai ngờ suốt ngày hắn vẫn âm mặt.
Ngày một ngày lại một ngày đi qua, càng tới gần sinh kỳ, bầu không khí trong cung càng căng thẳng.
Tất cả đã sớm chuẩn bị tốt, tỷ như phòng sinh, bà mụ, bà vú các loại đã đợi sẵn.
Ngọc Nương tựa hồ nghĩ thông , có vài phần không tim không phổi, kể cả Tuệ nương cũng có chút lo âu, nàng lại suốt ngày cười tủm tỉm .
Một ngày nọ Tào ma ma sờ thai vị Ngọc Nương, lại hỏi nàng một ít lời, sau đó nói: "Nương nương, qua năm ngày gì đó chính là thời cơ chín muồi.
Không cần lo lắng, hai vị tiểu chủ tử thai vị đều ổn, đã nhập chậu cho nên nương nương mới cảm thấy xương sống thắt lưng đau, có dưới phần bụng có cảm giác."
Ngọc Nương khi đó chỉ gật đầu, kỳ thật lòng nàng cũng không tin năm ngày sau sinh, ai ngờ năm ngày sau đó thực sự phát tác .
Sinh rất gấp rất nhanh, lần này Ngọc Nương chắc là vì Mục ma ma quản lý lượng ăn hữu dụng, hoặc có thể là do mỗi ngày đi một vạn bước có tác dụng, nói tóm lại so với Ngọc Nương tưởng tượng thì quá mau.
Mau đến nổi làm cho nàng có cảm giác lúc trước nàng sợ hãi lo lắng, hoàn toàn là một trò cười.
Trong lúc đó cũng rất đau, bất quá nhờ thời gian sinh ngắn, nên nàng có thể chịu đựng.
Cho nên khi Ngọc Nương sinh xong, còn có tinh thần trợn tròn mắt xem ma ma đỡ đẻ ma ma tắm cho hai hài nhi đóng gói chúng lại.
Cho đến khi hai đứa được bao bọc đến cạnh nàng, thấy hai tiểu nhân nhi đỏ hỏn, nàng nhịn không được mỉm cười.
Có người đến, bước chân rất gấp, nàng ngẩng đầu đã nhìn thấy Tấn An đế lo lắng đi tới.
Ngọc Nương có chút quẫn: "Bệ hạ, sinh xong rồi, là long phượng thai."
Tấn An đế nhìn nàng qua lại hai lần, xác định tinh thần nàng rất tốt không có việc gì, mới đưa mắt nhìn mặt hai đứa bé trong tã lót.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
"Thật xấu."
" Ai mới vừa sinh đều thế, lớn lên hết xấu..."
Đang nói , lại có tiếng bước chân vang lên, nhị bảo dẫn đầu : "Tiểu đệ đệ, tiểu muội muội, ta muốn xem tiểu đệ đệ tiểu muội muội."
Như cơn gió lốc thổi đến cạnh giường xem hai tiểu nhân nhi.
Tiểu Bảo đi theo phía sau nhị bảo, hành lễ với phụ hoàng mẫu hậu, mới đứng phía sau nhị bảo.
Nhìn như chững chạc tự chế, trên mặt cũng không thể che hết vẻ kích động.
"A! Xấu quá!" Nhị bảo cảm thán.
(Soái- Đào Quân Trang- 22/09/2018)
Tiểu Bảo uốn nắn đệ đệ: " Lúc mới vừa sinh ai cũng xấu thế , lớn sẽ tốt hơn."
Nhị bảo không tin, khi bé chậm rãi lớn lên, càng ngày càng phát bé càng phát hiện ra đại ca thích lừa gạt mình , thậm chí cũng học được cách phản bác cùng suy một ra ba.
" Đại ca chưa có xem qua, làm sao biết đệ cũng xấu? Nương nói lúc còn nhỏ đệ không xấu?"
Ách, Ngọc Nương không nghĩ sẽ liên lụy đến mình, nhìn nhìn Tấn An đế, Tấn An đế rõ ràng không có ý định tham dự vào, chỉ có thể chơi xấu: "Nương không nhớ rõ chuyện quá lâu rồi.
khi nương sinh con rất vất vả, mỗi ngày đều ngủ thôi."
Nhị bảo sự gật đầu, nghiêng đầu nói với Tiểu Bảo: "Nương cũng không biết, làm sao đại ca biết ?"
Tiểu Bảo cười: "Nương ngủ, nhưng ta không có ngủ, cũng giống đệ hiện tại chạy tới xem tam bảo tứ bảo thôi, khi đệ mới vừa sinh ra đại ca cũng tới thăm đệ mà."
Nhị bảo bỗng chốc liền cứng đờ , trong đầu tưởng tượng khi mình mới vừa sinh ra cũng xấu như thế, đại ca chạy tới xem mình, nhìn không nói, còn mình xấu sau đó liền muốn khóc.
Bất quá tiểu tử này quật cường, cứng rắn chịu đựng không khóc, nói: "Như thế không công bằng, đại ca để nương sinh ca lại một lần, lần này đến lượt đệ tới thăm đại ca."
Câu này làm ba người cùng nhau kinh ngạc, sau đó Ngọc Nương phốc một cái cười ra tiếng.
Tiếng cười vang lên, làm cho tam bảo cùng tứ bảo khóc lên.
Đám người Lục Hy đem tam bảo, tứ bảo ôm đi , lại đem Tiểu Bảo cùng nhị bảo đi xuống, bảo bọn họ đừng quấy rầy Ngọc Nương nghỉ ngơi.
Lục Hy bưng tới một chén canh mì gà thơm ngào ngạt cho Ngọc Nương ăn.
Nàng vừa ăn mì, vừa nhìn Tấn An đế nói: "Bệ hạ, Tiểu Bảo lại đặt nhũ danh cho hai đứa bé rồi , thiếp vốn đến định lấy hai nhũ danh cho hai con đó ."
Tấn An đế cũng nhớ tới vừa rồi Tiểu Bảo gọi hai đứa là tam bảo tứ bảo.
"Nam hài cũng được, nhưng tiểu tứ nhi là nữ hài tên đó không hợp?" Ngọc Nương rất là lo âu.
Tấn An đế chỉ có thể nói: "Tiểu Bảo đều gọi Tiểu Bảo , cứ gọi như vậy đi." Cho nên nói Ngọc Nương làm mẹ mà ngẩng đầu không lên, đích xác không thể oán Tiểu Bảo.
Ngọc Nương im miệng không nói, lại ăn hai miếng: "Bệ hạ, thiếp phát hiện thiếp khá ngốc." Rõ ràng không có việc gì, còn tự dọa mình thành như vậy.
"Nàng mới biết được?".