Editor: Mặc Quân Tịnh Túc
Thẳng đến lúc mặt trời xuống núi, Hạ Diệc Sơ mới từ trong một đống sổ sách lớn ngẩng đầu lên.
Buông bút, trong ánh mắt Hạ Diệc Sơ xẹt qua một tia mệt mỏi, cô giơ tay xoa xoa huyệt Thái Dương, hỏi Hồng Nguyệt đứng ở một bên: "Thất hoàng tử đâu?"
"Hồi chủ tử, lúc nô tỳ vừa mới đi phòng bếp, nhìn thấy Thất hoàng tử đang ngồi ở sảnh ngoài ăn điểm tâm, muốn nô tỳ mang ngài ấy qua đây sao?" Thần sắc Hồng Nguyệt thật cẩn thận trả lời với Hạ Diệc Sơ.
Cũng không thể trách nàng có thái dộ cận thận như thế được, mà là nàng cảm giác được từ Thất hoàng tử rơi xuống nước cho tới hôm nay, thái độ chủ tử đối đãi với Thất hoàng tử giống như thay đổi nhiều vô cùng, nếu là dựa theo thái độ lúc trước của Thất hoàng tử phi đối xử với Thất hoàng tử, thì khẳng định sẽ là mặc kệ Thất hoàng tử ở bên hồ nước tự sinh tự diệt, nếu không nữa thì cũng là kêu bọn hạ nhân khác nghĩ cách cứu viện, cũng tuyệt đối sẽ không giống hôm nay vậy, không màng sinh mệnh an nguy của bản thân mà nhảy xuống đi cứu ngài ấy.
Nhưng hôm nay, Hạ Diệc Sơ không chỉ làm như vậy, mà còn để hạ nhân chuẩn bị nước tắm và chiên canh, đã hỏi qua ý kiến của Thất hoàng tử, trong ánh mắt cũng không còn vẻ chán ghét như dĩ vãng.
"À, không cần, vẫn là ta đi qua nhìn xem đi." Hạ Diệc Sơ từ trên chỗ ngồi đứng dậy, thuận miệng phân phó Hồng Nguyệt: "Ngươi đi trong phòng bếp nhìn xem, các nàng ấy đã làm đồ ăn xong chưa, nếu được rồi thì đem bữa tối lên đi. Còn ta ăn ở trong phòng."
"Vâng, nô tỳ đi ngay." Trong mắt Hồng Nguyệt xẹt thần sắc quả nhiên như thế, mặt mày hạ xuống, thần sắc tôn kính hành lễ với Hạ Diệc Sơ, xoay người nện bước nhanh chóng đi ra ngoài.
Hạ Diệc Sơ cũng ra khỏi thư phòng, đám nha hoàn Bích Ngọc đứng ở ngoài cửa cũng đi theo, đi đến sảnh ngoài.
Vừa đi, Hạ Diệc Sơ còn nhân cơ hội ở dưới ánh mặt trời lặn buổi chiều tà, thưởng thức cảnh đẹp phủ đệ một phen.
Không thể không nói, dù Mặc Thiên Trần là một tên ngốc, không được Hoàng Thượng yêu thích. Nhưng Hoàng Thượng lại không có bỏ qua đứa con trai này, tuy rằng hiếm khi tuyên hắn vào cung, nhưng cái cần có thì nên có, một chút cũng không cắt xén.
Dù chỉ số thông minh của Mặc Thiên Trần bằng đứa trẻ năm tuổi, nhưng này tòa phủ Thất hoàng tử này trang hoàng xa hoa đại khí, lấy ngọc điêu lan để xây, hành lang đình nhà thuỷ tạ, hoa viên núi giả, cái gì cần có đều có.
Hạ Diệc Sơ xuyên qua một cái hành lang gấp khúc thật dài, rất xa, thì nhìn thấy Mặc Thiên Trần đang đưa lưng về phía cô, ngồi xổm ở trên mặt đất nghịch cái gì đó.
Bên người Mặc Thiên Trần cũng có hai nha hoàn đứng yên tĩnh cách đó không xa. Đây cũng là Hạ Diệc Sơ phân phó, vì tránh cho Mặc Thiên Trần giống như hôm nay làm ra loại hành vi nguy hiểm như hái hoa sen.
Lúc hai nha hoàn kia nhìn thấy Hạ Diệc Sơ, vội vàng uốn gối hành lễ với cô, Hạ Diệc Sơ từ bên người các nàng đi qua, để cho đám người Bích Ngọc không cần đi theo, còn mình đi bước một đi tới trước người Mặc Thiên Trần.
Mặc Thiên Trần tuy rằng nghe được động tĩnh phía sau, nhưng cũng không có quay đầu lại, vẫn tiếp tục động tác trong tay.
Mãi đến một lúc sau đó, Hạ Diệc Sơ mới phát hiện, hóa ra Mặc Thiên Trần ngồi xổm ở chỗ đó, là chơi bùn.
Bên ngoài hành lang dài này, là một chỗ mọc đầy cỏ dại nhỏ và một vườn hoa, rất nhiều chỗ đất xốp, nên hoa và cỏ mọc lung tung ở đó.
Mà Mặc Thiên Trần bắt chước ngồi xổm ở một chỗ trong đó, không biết từ chỗ nào nghịch đống bùn mềm mại, tạo thành một cái lại một cái khối bùn có các hình dạng khác nhau, cuối cùng từ trong vườn hoa rút ra một ít hoa dại cắm ở phía trên.
...... Đây thật sự là chuyện mà chỉ có tiểu hài tử mới có thể làm.
Trong lòng Hạ Diệc Sơ chậm rãi và nhẹ nhàng thở ra, cô nhìn đôi tay vốn trắng nõn thon dài giờ phút này vì dính đầy bùn trên tay nên trực tiếp bắt lấy nó.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss
Chương 83: Công lược hoàng tử bị hắc hóa 5
Chương 83: Công lược hoàng tử bị hắc hóa 5