Một ngày mới lại bắt đầu dưới ánh cái se lạnh của buổi sáng, mọi thứ như vừa mới bước ra khỏi một màn đêm huyền ảo đầy thanh bình. Hôm qua cho đến khi hắn nghéo tay thực hiện hứa hẹn với Hạ Vi hoàn tất cô mới cho hắn ra về.
Ngày hôm qua quá nhiều việc khiến Thiếu Kiệt an bình không có điều gì lo nghĩ, Mỗi buổi sáng hắn luôn dành cho mình một khoản thời gian nhất định tổng kết lại những ưu khuyết điểm của mình ngày hôm qua.
Hắn giờ đây thấy được cuộc sống luôn thay đổi, những điều nhỏ nhặt nhất vẫn có thể biết thành điều phi thường cải biến cuộc sống trong tương lai của mình.
Đang ngồi trầm tư suy nghĩ hắn. Được kéo ra khỏi sự suy nghĩ nhất thời đó bởi tiếng chuông điện thoại vang lên. Màn hình điện thoại hiển thị tên Lâm Vũ. Thiếu Kiệt cũng có thắc mắc sáng giờ hắn không bị đánh thức bởi thằng nhóc này. Nếu có việc gì thì hắn chỉ cần qua nhà là gặp sao lại điện thoại.
- Alo anh Kiệt, có chuyện gấp giờ em không qua bên nhà anh được nhưng để em nhắn tin anh địa chỉ này. Hôm qua Trịnh Chi khi nhận được ổ cứng có thử liên hệ lại bên kia thì họ vẫn sử dụng số điện thoại đó. Nên Trịnh Chị hẹn gặp nhau trao đổi. Mà khi đó khuya quá em không dám gọi anh. Giờ em bị bà già nhốt trong nhà không ra được.Vốn theo sắp xếp là em đi cùng Trịnh Chi giờ anh giúp em với!
- Được rồi cho anh cái địa chỉ với số điện thoại Trịnh Chi anh sẽ đi cùng xem họ là người thế nào. Rồi tìm cách để mình ra tay làm một trận. Việc tạo mail đăng ký em gọi Trương Hạo nói làm gấp dùm anh.
Thiếu Kiệt cúp máy chưa đầy một phút sau thì điện thoại vang lên âm thanh của tin nhắn. Ghi rõ địa chỉ và số điện thoại của Trịnh Chi. Thiếu Kiệt lúc này mới lấy số điện thoại đó gọi điện cho Trịnh Chi.
Trịnh Chi vì đang trong thời điểm khá nhạy cảm, nên khi thấy số lạ nên cũng ngập ngừng một lúc lâu sau mới nhận cuộc gọi.
- Alo ai vậy?
- Tôi Thiếu Kiệt đây! hôm nay tôi sẽ đi với chị. Lâm Vũ hiện tại có việc bận rồi không đến được. Họ hẹn gặp chị lúc mấy giờ địa chỉ này là nơi hẹn à.
Nghe được âm thanh người nói là Thiếu Kiệt, Trịnh Chi cũng thở một hơi nói.
- Hôm qua không hiểu sao liên lạc thử với họ lại được. Nên họ hẹn là 2h chiều nay gặp mặt địa điểm thì họ báo sau. Còn địa chỉ đó là của tôi để tiện việc gặp mặt Lâm Vũ.
- Khoan chị nói 2h chiều. Không phải là sáng nay sao. Lâm Vũ nói tôi là họ hẹn sáng nay mà?
Thiếu Kiệt mới giật mình, nếu mà 2h chiều thì bản thân hắn và Lâm Vũ đều không tiện gặp mặt Trịnh Chi. Sao họ lại có sự không khớp về thời gian.
- Đúng là tối qua họ hẹn tôi là sáng nay nhưng lúc tan giờ làm về đến nhà thi tôi nhận được cuộc gọi nói sáng nay họ có việc đột xuất nên dời lại 2h chiều. Hôm qua Lâm Vũ chỉ lấy số điện thoại vì điện thoại hết tiền, mà không nhá máy đưa cho tôi số, gọi số công ty với số riêng cho Chu Tường thì thuê bao không liên lạc được.Tôi đang lo nếu mà Lâm Vũ không gọi thì lên công ty gặp Chu Tường nói lại chuyện này.
- Ừ chuyện này để tôi tính xem sao lát tôi gọi lại.
Thiếu Kiệt lúc này thấy có gì đó mờ ám, hắn lấy điện thoại mình ra nhìn số của Lâm Vũ, thì thấy đây là số điện thoại bàn ở nhà. Còn tin nhắn thì phía cuối cùng lại có thêm một dòng chữ quảng cáo của nhà mạng.
Lắc đầu Thiếu Kiệt hiểu tại sao mà Lâm Vũ lại không nhá máy qua cho Trịnh Chi được. Lúc này hắn mới gọi điện cho Lâm Vũ. Ở phía bên kia nhanh chóng bắt máy của hắn hỏi.
- Sao rồi anh Kiệt chuẩn bị đi chưa. Em gọi điện cho Chu Tường hoài không được. có gọi cho anh Hạo thì anh ấy đang ở ngoài không ở công ty.
- Cái thằng nhóc mày hay nhỉ đến điện thoại cũng không còn tiền lại chơi cho nhắn tin miễn phí qua web nhà mạng hả?
Lâm Vũ lúc này mới giật mình một chút mới cười cười nói.
- Sao anh biết em nhắn tin miễn phí qua web nhà mạng hay vậy?
- Dưới cái tin nhắn một cái tên quảng cáo nhà mạng chú đang dùng nè. Tiền hoa hồng mày anh vẫn cấp mà làm gì mà để hết tiền điện thoại ở những lúc quan trọng hả.
Thiếu Kiệt nổi điên dù sao Lâm Vũ làm với Chu Tường tuy là học việc nhưng hắn vẫn cấp cho thằng nhóc 70% hoa hồng mỗi tháng dựa theo tiền lương của nhân viên bình thường của công ty. Giờ lúc quan trọng thì điện thoại hết tiền hắn không tức mới là chuyện lạ.
- Hôm Qua ngồi mở 3g thử mấy cái chát trên điện thoại hết tiền lúc nào không hay. sáng nay dậy muốn ra mua card nạp vào thì bị nhốt. Mà anh xem liên hệ ai hỏi anh Tường sao điện thoại không liên lạc được đi anh. Em gọi anh Tường không được.
- Lần này tha cho chú mày. Được rồi để tao liên hệ gặp Chu Tường.
Thiếu Kiệt bây giờ mới ngồi xuống suy nghĩ. Chu Tường không liên lạc được. Lâm Vũ thì hết tiền điện thoại. Thiếu Kiệt thấy hai sự việc này vốn có vấn đề gì đó. Nhưng tạm thời hắn vẫn cứ phải liên lạc với Chu Tường được cái đã.
- Alo Phan Nguyệt hả? giờ chị đi lên lầu gặp Chu Tường giúp em có chút chuyện cái.
- Hả Chu Tường à! hắn ăn sáng xong nói mệt quá nên mới đi ngủ một tý chắc cũng được khoảng 1 giờ rồi.
Thấy Phan Nguyệt nói thế Thiếu Kiệt mới nói. Chị lên xem điện thoại của Chu Tường xem có mở máy không sao em gọi hoài không được.
- Ừ để chị lên xem sao.
Thiếu Kiệt cúp máy đợi, hắn bây giờ có cảm giác bất an. Chu Tường hắn ngủ thì hắn không trách nhưng ngủ vào lúc thời điểm quan trọng này mới là vấn đề. Hắn với Lâm Vũ đều biết, sáng này Trịnh Chi sẽ giao dịch với những người kia, mà giờ Chu Tường lại ngủ là điều không thể nào. Bây giờ có cuộc gọi của Phan Nguyệt vào điện thoại hắn.
- Alo Thiếu Kiệt hả điện thoại của Chu Tường tắc nguồn đang sạc rồi. Chắc thế nên em mới không gọi được chị đang đợi nó lên màng hình. ấy! Thiếu Kiệt điện thoại Chu Tường bị mất sim.
- Được rồi bây giờ chị làm theo cách này, chị tìm một bộ hồ sơ trên bàn lấy một tờ giấy A4. Chị vẽ lên đó một cái khung chữ nhật chị tự nghĩ ra một cái gì đó muốn để lên cái hình chữ nhật đó. ghi vào hình chữ nhật xong phía dưới ghi chữ baner web. Như vậy được rồi, nếu chị bước rời khỏi phòng của Chu Tường thì nhớ tắt nguồn điện thoại hắn đi. Nếu gặp ai sau khi chị bước ra khỏi phòng thì nhớ lấy người đó là ai tối nay báo lại cho em. Đừng đánh thức Chu Tường. Nếu ai có hỏi thì chị nói Trương Hạo định nhờ Chu Tường thiết kế cái hình chữ nhật chị mới vẽ kia là được. Hôm nay đừng liên lạc lại với em, em sẽ dặn dò Trương Hạo sau.
Phan Nguyệt cũng không biết Thiếu Kiệt dặn dò như thế làm gì nhưng cô biết có điều gì đó mà Thiếu Kiệt không tiện nói.
- Được rồi chị sẽ làm đúng như những việc em đã nói.
Phan Nguyệt cúp điện thoại, bắt đầu làm theo những gì mà Thiếu Kiệt đã dặn dò. Sau khi cúp máy với Phan Nguyệt. Thiếu Kiệt mới ngồi suy nghĩ thật nhiều. Sâu chuỗi lại những gì liên quan.
Thiếu Kiệt mới bắt đầu ghi ra một tờ giấy nhằm bố cục thử xem các thứ. Dấu hỏi lớn nhất của hắn là ngay lúc này lại có nhiều việc trùng hợp vậy, nếu một điều không nói, nhưng nó là nhiều việc tập hợp lại, thì cả một vấn đề nguy hiểm.
Lâm Vũ hết tiền điện thoại điều này có vẻ ngẫu nhiên. Như có gì đó không ổn. Hắn thường xuyên ngồi máy vi tính là nhiều, tại sao nay lại sử dụng điện thoại, thử cái ứng dụng chát trên mạng. Liệu có người nào đó cố tình cho Lâm Vũ thử thao tác điều này.
Hắn hiểu rõ vấn đề 3g trừ cước vô tội vạ, những năm đầu của thế hệ 3g này giá thành để chạy mạng 3g khá cao, không khách hàng nào mà không than phiền điều này. Chưa kể đến theo như những gì Phan Nguyệt miêu tả, thì Chu Tường có vẻ bị người khác bỏ thuốc ngủ vào đồ ăn hoặc nước uống. Như vậy suy ra vẫn còn một người nữa là gián điệp trong công ty. Trịnh Chi chỉ là cò mồi để đánh lạc hướng của hắn.
Việc thay đổi giờ giấc buổi hẹn là dựa theo giờ của Lâm Vũ đi học. Mà nếu ngoài Trịnh Chi ra, người này ẩn nút lâu như thế, sao họ lại phải bỏ ra số tiền lớn để trao đổi với cô bộ mã nguồn code. Quá nhiều những thắc mắc Thiếu Kiệt mới gọi cho Lâm Vũ.
- Tiểu Vũ? tại sao em lại thử cái ứng dụng chát trên điện thoại vậy.
- À hôm qua mọi người chuyền tai nhau cái ứng dụng chát trực tuyến kết bạn. Em thấy hay nên cũng tham gia vào. Tại công ty sài mạng chùa thì không để ý hôm qua lúc cầm số của Trịnh Chi mới thấy điện thoại hết tiền. Chắc do không biết tắt nó chạy ngầm, ngốn hết tiền trong điện thoại. Có Chuyện gì hả anh Kiệt.
Nghe Thiếu Kiệt hỏi Lý Do hắn phải dùng tới máy tính nhắn tin điện thoại miễn phí lại gọi bằng điện thoại ở nhà Lâm Vũ trả lời thật tình. Nhưng thấy điều gì đó mà Thiếu Kiệt lo lắng nên hỏi lại.
- Ừ có chuyện, chuyện này hên là phát hiện sớm không là rơi vô bố cục của người khác rồi. Bên Trịnh Chi bọn người kia hẹn lại hai giờ chiều Chu Tường thì bị đánh thuốc ngủ điện thoại bị lấy sim ra rồi giờ anh em mình ở thế bị động. Em biết ai loan truyền cái ứng dụng chát đó không?
- Biết chị lao công dưới công ty bán hàng ấy. Cũng cả tuần rồi ai cũng biết hết. Không lẽ Chị đó cũng trong nhóm người kia. Theo em thì không phải đâu. Bởi chị lao công cũng được bà bán nước trước cửa hàng chỉ tải ứng dụng. Mà bà bán nước thì có từ lâu rồi mà.
Thiếu Kiệt lúc này mới nhíu mày, tại sao nếu mà cái này được lan truyền cả tuần trước đó, nhưng bây giờ Lâm Vũ mới tham gia vào. Mà như thế thì chắc chắn có người nội bộ kích lên chuyện này. Thiếu Kiệt im lặng một lúc mới nói với Lâm Vũ.
- Công nhận một điều là mày cũng nhiều thông tin y chang thằng Lý Bân. Học nó cái gì không học, học tính nhiều chuyện. Được rồi tạm thời. Chiều nay cứ đi học bình thường chuyện này anh sẽ sắp xếp sau.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Việt Tài Chính
Chương 148: Bị động
Chương 148: Bị động