TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Việt Tài Chính
Chương 301: Lần này lời to rồi!

Nghe Thiếu Kiệt nói thế Hà Vi cũng ngưng trọng một lúc. Bởi vì việc này quá nhanh cô không nghĩ là Thiếu Kiệt quyết định hẳn ngày mai đi rút tiền. Vì cô thấy việc này diễn ra quá nhanh chóng. Chỉ trong một ngày liệu các bước chuẩn bị có được tốt và việc làm này có an toàn hay không khi đối diện với những thứ an ninh qua quy chuẩn ở ngân hàng.

- Thiếu Kiệt lần này anh có quá vội hay không em thấy nếu chúng ta chậm lại chút nữa có thể sẽ tốt hơn. Như thế cũng sẽ an toàn hơn một chút.

- Vốn định sẽ làm việc này vào mấy ngày sau. Nhưng anh không nghĩ nó sẽ nhanh đến như thế. Hiện nay có hơn 1 triệu máy tính bị nhiễm virut rồi nếu càng để lâu việc mình làm sẽ không được thực hiện nữa. Bởi vì còn số này nó đang nhân lên theo cấp số nhân.

Thiếu Kiệt thở dài hắn không ngờ đến thời điểm này chưa đến 12h mà số lượng virut lây lan nhanh đến thế. Vì thế càng nhiều tin tức thông tin của những người mà Thiếu Kiệt cần. Những tài liệu hầu như là có thể lấy được đều nằm trong tay Thiếu Kiệt. Và những thứ riêng tư của hơn một triệu máy tính ngày một gửi về cho địa chỉ tên miền chính.

Dù cho hắn đã được người bạn kia dự đoán mức độ lây lan của virut rất là lớn cần phải trang bị một máy chủ cực lớn. Nên hắn trước khi rời đi singapore đa thuê lại một máy chủ của nhà cung cấp lớn đặt tại trung quốc. Với giá thành 10 ngàn đô mà hắn nghĩ là đã được.

Vì muốn ẩn anh Thiếu Kiệt liên hệ qua email và ra cái giá làm không ai kìm được cho 12 tháng sử dụng. Nên hắn được cung cấp hẳn một máy chủ cho số người rất lớn có thể truy cấp vào đó. Nhưng hắn vẫn không ngờ số lượng này xem ra người được lợi trong chuyện này vẫn lại là hắn.

Khi các nước can thiệp vào việc này sẽ truy xuất ra nguồn gốc thì lại là một quốc gia lớn nhất thế giới. Và họ không ít lần có được sự thật là đem quân đi đánh các nước khác trong lĩnh vực an ninh mạng. Hắn trở thành kẻ ném đá giấu tay một các không dấu vết.

Hà Vi khi nghe nói đến số lượng lây lang cũng giật mình. Nhìn Thiếu Kiệt một hồi lâu rồi thở dài nói.

- Lần này có lẽ không nằm trong kiểm soát của anh rồi chứ gì. Nếu nằm trong kiểm soát thì anh cũng không làm ra việc vội vã như thế này. Em hỏi thật tầm ảnh hưởng của nó lớn đến đâu thế?

Trầm ngâm suy ngẫm tính toán về mức độ thiệt hại và những gì hướng đi của virut có thể gây ra Thiếu Kiệt thở dài trả lời một câu làm cho Hà Vi thấy được việc hắn nhanh chóng thực hiện điều này dựa trên sự lo lắng có thật.

- Đánh giá mức độ thiệt hại có thể là toàn thế giới. Nếu những trung tâm may tính bảo mật không can thiệp cách ly có thể ngay cả những hãng hàng không, quân sự của các nước thậm chi là vào những máy tính của những nhà chức trách có thẩm quyền tại các nước lớn khác.

- Vậy sao anh không tắc nó đi. Nếu nó cứ như vậy thì ngày một ngày hai sẽ bị phát hiện mất. Anh đừng nói rằng nó không tắc được đấy.

Hà Vi lúc này chỉ nghĩ đơn thuần là chỉ cần tắt nó đi là sẽ không hoạt động. Nhưng Thiếu Kiệt biết nếu tắt đi trong môi trường mạng virut sẽ phát triển lây lan một các nhanh chóng hơn việc này càng thiệt hại nhiều hơn. Vì có thể làm biến thể virut hoạt động không giống như những gì ban đầu.

- Nếu việc này đơn giản như thế thì ngay khi thấy tình trạng không kiểm soát được anh đã tắt rồi. Chuyện này là chuyện đã rồi. Giờ có sửa lỗi nữa cũng không được gì. Những việc mình làm bây giờ là em và Nhã Oanh cứ ghi chữ ký cho thật giống là được.

Hà Vi lúc này cũng nhìn lấy Thiếu Kiệt thở dài. Cô lần này thấy được Thiếu Kiệt nếu chú tâm làm một việc gì đó hắn có thể làm rất nhiều điều nếu như hắn là một phần của đất nước thì đã quá tốt. Làm một quân nhân cần thiết cho quốc gia sẽ là tốt biết bao nhiêu.

Vậy mà Thiếu Kiệt lại chạy theo kinh doanh làm cho những người như cô đứng giữa hai bên cũng không biết làm sao. Nhất là khi cô còn là láu gái của một người làm quân nhân đúng nghĩa.

- Lần này không biết nước mình có bị ảnh hưởng không. Nhưng mà cố gắng đừng để nó đi xa quá là được. Em với Nhã Oanh sẽ ký hồ sơ cho anh. Nhưng tại sao anh không thay đổi luôn trên máy tính mà phải cần chữ ký làm gì.

Hà Vi lúc này cũng thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt lại có thể thay đổi thông tin hắn có thể làm cái bản chữ ký giả cũng được cần gì bắt cô và Nhã Oanh giả mạo chữ ký.

- Không được em nhìn xem. Phía trên chữ ký là mộc chìm màu xanh nếu bóc ra cũng không được nó sẽ bị lỗi chữ ký mẫu. Như thế càng dễ bị lộ hơn nữa. Còn nếu tại chỗ em ký trên giấy chuyển nhượng. Người nhân viên giao dịch chỉ nhìn vào hồ sơ được lưu trên mạng mà xem xét chữ ký trùng khớp. Như thế đơn giản hơn nhiều.

Thấy các ngân hàng đều có lưu hồ sơ khách hàng bản đăng ký bằng giấy trên các phương diện khác có thể lấy ra tra cứu. Lúc đó những việc này có thể bại lộ rất lớn. Đem những người bọn họ bắt lại là điều có thể xảy ra nên Hà Vi cũng ngờ vực nói ra suy nghĩ của mình.

- Theo em biết họ sẽ lữu lại hồ sơ lâu dài trước đây bằng hệ thống giấy nếu họ tra ra có sự sai sót thì sao. Lúc đó thì làm sao mà thoát được.

- Em càng lo lắng nên mới dễ dàng bị bại lộ. Em nghĩ xem mỗi năm có bao nhiêu quan tham? Mỗi năm có bao nhiêu người giàu lên không muốn để người khác biết được tổng tài sản của mình và tiền riêng. Ngân hàng quốc gia này là nơi bảo mật thông tin khách hàng cao nhất họ sẽ không đem tư liệu của khách hàng cho những nhân viên giao dịch. Và cũng không ai có thể đi kiếm lại năm đó trong đống hồ sơ giấy cần thiết cả.

Thiếu Kiệt thấy điều Hà Vi lo lắng là một việc nên có nhưng đôi khi việc này lại không cần thiết. Có nhiều thứ tưởng chừng như đơn giàn như thật sự để làm ra việc nó không giống như những gì mọi người thấy.

Hà Vi suy nghĩ nếu là mình sẽ là người nhân viên đi lục kiếm lại hồ sơ của một đến hai người trong một đống hồ sơ của năm đó chắc chắn là việc không thú vị gì. Mà nó lại mất quá nhiều thời gian trong khi đó cô có công cụ tra xét nhanh chóng thì chắc chắn không dại gì làm việc này.

Hiểu được sự thật của mỗi con người đều có tính lười biếng nhất định của mình. Không hẳn dù cho người siêng năng đến thế nào cũng phải có những đặt tính này việc ngày càng hiện đại sẽ khiến con người càng ngày càng ỷ lại vào máy móc, vào những gì tiện lợi mà khoa học kỹ thuật mang lại.

- Cũng đúng nhỉ việc này mất khá nhiều thời gian. Mà những người ở đây hầu như họ đều là người bận bịu, thời gian của họ là quý giá. Việc tốn hàng giờ liền để tìm hồ sơ xem ra rất khó thực thi à. Vậy ra anh đã tính đến đường này khi còn ở nước mình. Nên anh mới muốn Nhã Oanh đi cùng xem như quà sinh nhật chứ gì.

- Cô nàng của tôi ơi đừng có tỏ vẻ ra thông minh được không. Như thế anh làm sao ra vẻ thần bí được. Nếu chuyện này thành công thì chắc chắn khi về nước sẽ rất vui đấy. Mà nhắc mới nhớ hình như Sinh nhật của Nhã Oanh ngày bao nhiêu thế?

Thiếu Kiệt lúc này mới chợt nhớ ra hình như mình đến giờ nói là để cho Nhã Oanh đi du lịch xem như là sinh nhật. Nhưng hắn hoàn toàn chưa biết sinh nhật của cô là ngày nào. Điều này bây giờ hắn mới cảm thấy hơi bị phiền phức.

Người khác có một bạn gái đã là quá đủ hắn tới tận ba người mỗi một ngày phải ghi nhớ cẩn thận của từng người không khéo tặng quà nhầm ngày nhầm đối tượng lúc đó khóc không ra nước mắt.

- Anh là một người bạn trai vô lương tâm, ngay cả đến ngày sinh nhật của bạn gái mình là một ngày lễ lớn thế mà lại không nhớ anh đáng bị đánh.

- Ấy lễ lớn 24 à. Vui nhĩ ngày ngày giang sinh luôn rồi. Chuyện này để anh tính lại xem sao.thời giàn cũng còn sớm cả tuần nữa mà lo gì.

Thấy Thiếu Kiệt nói vậy Hà Vi bắt đầu chăm chú nhìn lấy hắn như muôn hỏi điều gì đó. Thiếu Kiệt thấy thế cũng cười cười, hắn không dại gì giờ đi hỏi sinh nhật của Hà Vi. Chắc chắn sẽ làm phẫn nộ không ít cô gái trước mặt này. Chợt như nhớ đến điều gì đó Hà Vi mới hỏi Thiếu Kiệt.

- Thiếu Kiệt lỡ như những tin nhắn của các người có tài khoản mà anh sử dụng dùng để chuyển tiền thì sao. Như thế chuyện này sẽ bại lộ liền làm sao mà thực hiện được.

- Vấn đề này ấy hả em yên tâm. Hiện tại những tài khoản anh chọn ra đều là tài khoản bảo mật mà người sở hữu hoàn toàn không có kết nối với tài khoản gốc đâu. Vì thế những tài khoản này luôn được cấp một thẻ ghi nợ có thể sử dụng ở khắp các quốc gia. Đơn giản nếu mà báo số tiền họ có qua tin nhắn chẳng khác nào công khai số tiền mà các tham quan này đang trữ cả.

Hà Vi thấy cũng đúng nếu có tin nhắn chắc chắn tổng đài nước sở tại sẽ có một bản lưu trữ trên hệ thông mà chỉ cần có số điện thoại khách hàng. Tra cứu việc này trên hệ thống là tìm ra như thế chẵng khác nào những người muốn bảo mật tài khoản đều bị công khai số tiền đang sở hữu.

- Vậy nếu như họ chết đi mà người nhà không biết được họ có tiền gửi ở những nơi này thì sao? Như thế thì tiền vẫn nằm đó những người chết đi tiền thuộc về ngân hàng à.

- Điều này ngược lại họ khá minh bạch. Theo đúng luật cho dù chủ sở hữu có chết đi mà người thân hoặc gia đình không biết được rằng họ có số tiền này thì sau mười năm ngân hàng sẽ tự tìm đến.

Thường những ngân hàng thụy sỹ đều có một luật nhất định Nếu sau 10 năm mà chủ một tài khoản không liên hệ thì ngân hàng có nghĩa vụ tìm hiểu tình trạng của người đó. Nếu chủ tài khoản đã qua đời, ngân hàng sẽ tìm kiếm người thừa kế theo luật định và tiến hành trao trả số tiền.

Trong trường hợp không tìm được người thừa kế, ngân hàng có trách nhiệm báo cáo với cơ quan thanh tra để đưa ra hướng xử lý. Chủ tài khoản cũng có thể đăng ký cụ thể thời gian bao lâu thì ngân hàng phải tìm hiểu tình trạng của mình nếu không liên lạc.

- Em thấy tại sao người ta cứ phải đem tiền đổ về nơi này nhỉ. Trong khi đó mỗi quốc gia đều có những nhà nước riêng nếu họ làm tài khoảng bảo mật giống như thế này cũng được. Ấy vậy mà những người kia lại cứ đỗ xô về đây mà giữ tiền không biết.

- Thôi đi cô nương Tiền họ để trong nước không an toàn. Khi mà họ bị bắt cơ quan nước sở tại sẽ phong tỏa tài khoảng dù cho có bảo mật thì cũng bị khui ra như thế con cháu họ làm sao có được cái gọi là thừa kế. Người ta đem ra nước ngoài cũng là lí do riêng của nó đấy cô nương à.

Những việc này diễn ra hàng ngày khi ngày một nhiều những người có liên quan đến tham nhũng và làm thất thoát tiền bạc của nhà nước được báo cáo hẵn một bài viết, có bao nhiêu tài sản ở ngân hàng nào và cổ phần chiếm bao nhiều, in hẳn trên các trang báo mạng và báo truyền thống.

Nên việc gửi tiền tại quốc gia của mình những người tham nhũng chẳng dại gì làm việc đó. Điều đó chứng minh cho việc làm bất chính của mình. Mà hơn ai hết những người như thế đều chọn những ngân hàng nước ngoài như ở đây để được bảo toàn tài sản sau này.

Với đặt tiền ở một ngân hàng có nền kinh tế bền vững không biến động như chỗ mới là việc nên làm. Tuy không phải là lý do cốt yếu nhưng tình hình kinh tế Thụy Sĩ cũng chính là một yếu tố giúp các ngân hàng nước này thu hút tiền gửi. Theo các chuyên trang kinh tế tài chính, đây là đất nước có nền chính trị ổn định, kinh tế phát triển đều đặn.

Đặc biệt, đến nay franc là tiền tệ duy nhất được bảo chứng bằng vàng nên không lo ngại mất giá. Các ngân hàng Thụy Sĩ được đánh giá cao về khả năng tái đầu tư sinh lãi. Vì thế, về mặt kinh tế tài chính thuần túy thì việc gửi tiền vào ngân hàng nước này đảm bảo độ an toàn cao.

Nhã Oanh lúc này mới mở cửa phòng bước vào tay cầm một số đồ văn phòng trong đó có cả một cuộn giấy thấm dầu mà Thiếu Kiệt nói. Thêm vào đó là những cây viết từ viết chì đến viết bi vài hộp như thế cũng không đáng bao nhiu tiền nhất là ở những đất nước như thế này.

- Thiếu Kiệt em đem về những thứ anh cần rồi đây. Nhưng em không hiểu lắm mua giấy thấm dầu làm gì mình có nấu nướng gì đâu mà mua.

- À cái này để can lại chữ ký. Sử dụng giấy này để lên mặt của hai chữ ký của bản phô tô lúc đó có được một chữ ký mẫu cần thiết. Cứ dưa theo chữ ký gốc được đưa ra hai người ký tên trên giấy này như thế sẽ có thể quen tay đến lúc ký thì có thể giống đến 70 phần trăm. Thôi em với Hà Vi tập ký đây anh ôm máy tính làm thêm một chút.

Thiếu Kiệt nói đơn giản nhưng Hà Vi với Nhã Oanh cũng hiểu bởi vì trò này con nít thường hay làm lấy một hình nhân vật truyện mình muốn để lên đó một tờ giấy mỏng. Cứ theo những đường nét được in mà đi theo, Sau khi xong thi nói là mình vẽ điều này không hiếm những cậu bé hiếu động hay làm.

Hai người nhìn Thiếu Kiệt gật đầu. bắt đầu cầm hai bản phô tô mẫu chữ ký mà mình chọn. Nhã Oanh thấy chữ ký của Hoàng Chí Kim cũng tương đối dễ không đến nỗi nào khó. Nhưng cô không biết vấn đề hoa mĩ Hà Vi lại không làm được. bởi cô tư nhỏ đã quen với quân nhân đôi khi cứ thẳng thắn nên những vấn đề ghi hoặc viết chữ kiểu cách không phải là cách làm của cô.

Thiếu Kiệt bắt đầu tra những thông tin khách hàng mà hắn nhận được về từ hệ thống máy tính. Hàng loạt tài khoảng với từng quốc gia khác nhau được xếp theo danh sách thứ tự. Mới đầu hắn cũng khá ngạc nhiên. Những khi nghĩ đến biết bao nhiêu quốc gia gửi tiền ở đây danh sách được viết như thế này cũng không phải là chuyện hiếm thấy.

Tính tò mò hắn nỗi lên Hắn đang tự hỏi trong quốc gia của mình có bao nhiều người tham nhũng và những cái tên có tài khoản nước ngoài đó là ai. Tra trong danh sách các quốc gia lần lượt mới tới nước mình Thiếu Kiệt thấy được nó gồm hai trang được liệt kê nhìn lần lượt một vài tên kéo chầm chậm lại một chút.

Thiếu Kiệt bỗng khựng lại cười lớn nói làm hai người giật mình. trong khi Thiếu Kiệt mắt vẫn chằm chằm nhìn vào màn hình. Và khuôn mặt hiện lên nét rạng rỡ.

- Hay! Có việc hay để làm! Xem ra đôi khi chơi lớn lại lợi thế không nhỏ. Lần này lời to rồi!

Đọc truyện chữ Full