Hoàng Lâm Nhu nói ra mọi thứ này giống như những gì Thiếu Kiệt đã trải qua hắn chỉ biết lắc đầu. Đôi khi lý giải và biết được tại sao nó lại như vậy càng làm cho Thiếu Kiệt thấy được. Cuộc sống của hắn sinh ra đã không bình thường. Giờ mà hắn trở thành người bình thường nữa không chừng vết xe đổ năm xưa sẽ lặp lại.
- Không chắc việc muốn biết được thành hay không thì phải xem Hà Vi muốn thật sự nắm giữ nó hay không. Nếu không thì cũng mất đi một mảnh ghép thôi.
- Nhưng mà mẹ chưa hiểu lắm. Tại sao con biết Thanh Lân làm phản không phải nhất thời mà khi con gọi điện bảo hắn đem mảnh ghép đến mà con lại suy luận ra như thế chứ.
Thiếu Kiệt bây giờ gật đâu. Hắn vốn không nghĩ đến việc này nhưng thật sự qua suy nghĩ cần có thì phát hiện ra khá nhiều vấn đề với Thanh Lân.
- Có thể con không nghĩ đến hắn. Nhưng thông qua khối lập phương hắn bỗng nhiên xuất hiện lại nắm giữ hai mảnh ghép lại không muốn buôn bỏ. Cho dù thế nó vẫn không nói lên điều gì. Nhưng hắn có một điểm yếu. Bởi khối tam giác mảnh ghép muốn che dấu sự hiện diện. Nên khi người đó xuất hiện Thanh Lân bị xáo trộn một chút bởi những gì khối lập phương của con thấy. Khi Ngọc Nhi gọi hắn qua đấy. Biết chắc rằng cô ta biết được gì đó thông qua việc gọi mảnh ghép của mình. Hắn lập tức định bỏ trốn cùng với mảnh ghép còn lại của Hà Vi.
Hoàng Lâm Nhu cau mày. Thiếu Kiệt nói như thế cũng không thuyết phục bà cho lắm.
- Nếu Thế sao hắn không đưa cả hai mảnh ghép cho hội tam điểm gì đó mà phải giữ đến bây giờ?
- Chuyện này chỉ là hắn lo thôi. Dù cho ở Huyết Long hắn dưới quyền mẹ. Nhưng mà ở bên ngoài hắn không có thế lực. Đụng với hội tam điểm hắn sợ bị diệt khẩu. Nên hắn chỉ kéo dài thời gian để cho có chỗ đứng cần thiết. Cũng còn may là hắn chỉ biết hoạt động ở Lưu Minh nếu không hắn thật sự biết được căn cứ không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Hi vọng là hắn sẽ bị mấy người đó bắt lại.
Hoàng Lâm Nhu bây giờ cũng thở phào một hơi! Dù sao thì việc những người hoạt động dưới bà đa số sẽ được huấn luyện ở một nơi khác xa Trung tâm. Nếu không hội tam điểm đánh thẳng vào tổng bộ của Huyết Long thì bà cũng không hiểu tại sao.
- Vốn chuyện này nếu thật sự mẹ giao quyền lại cho hắn có thể tiếp nhận báo cáo đến căn cứ chắc chắn mọi thứ đã xong. Hắn chỉ cần báo lại căn cứ xác thực là sẽ được trọng dụng ở Hội Tam Điểm. Nhưng vốn hắn chỉ được huấn luyện ở các nơi khác nhau nên hắn cũng không biết được nơi nào là tổng bộ thật sự. Như thế cũng tốt. Cách này làm mọi người an tâm hơn.
Thiếu Kiệt nói ra suy nghĩ của mình dựa theo những gì đã thấy được của Huyết Long. Những thành viên tình báo dù được huấn luyện nhưng không chính thức trở thành quân nhân sẽ không triệu tập được về tổng bộ. Chỉ có khi thay đổi từ tình báo cơ sở trở thành quân nhân dưới hiệu lệnh của Lý Tế Minh mới có thể hoạt động trong tổng bộ huyết long thật sự.
- Hèn gì! Hắn đề xuất với mẹ muốn mạo hiểm trở thành quân nhân. Nhưng vì không có người năm giữ cơ sở nên mẹ chưa cho phép chuyển đi. Nếu không lần này thiệt hại lớn rồi. Tính ra hắn vẫn còn ham danh nên không muốn từ bỏ chức vị hiện tại cũng có phần đúng. Nên mới cố gắng làm tới bây giờ.
Hoàng Lâm Nhu nói ra kết luận của mình làm Thiếu Kiệt mỉm cười. Thanh Lân dưới quyền Mẹ hắn đúng là không biết tổng bộ. Nhưng với những gì mà hắn sở hữu. Bên dưới có thể nói là hoàn toàn tuân theo lệnh hắn. Chỉ cần hắn ở dưới quyền của Hoàng Lâm Nhu hắn có thể điều động người bất cứ lúc nào.
- Ấy chuyện hắn tạo phản con chỉ sợ hắn vận dụng cơ sở của những người Huyết Long mà chạy trốn thôi.
- Việc này con không cần lo. Khi bị tấn công mẹ phát ra tín hiệu nói Thanh Lân tạo phản cho một số người cần thiết rồi. Lệnh được ban ra hắn có chạy cũng không chạy thoát. Nếu vẫn giữ dung mạo đó chắc chắn hắn sẽ bị giữ lại còn nếu hắn thay đổi dung mạo. Thì có Hà Vi với Ngọc Nhi cảm ứng thông qua khối tam giác mà họ đem theo rồi.
Thiếu Kiệt bây giờ gật đầu. Qua cách phân bố của Huyết Long ở phân vùng quan chức các nước tạo thành một mạch quan hệ ngầm cũng khiến cho Thiếu Kiệt hắn hài lòng. Bởi Khương Đào đúng thật cũng là người của Huyết Long và thuộc một nhánh dưới quyền của Hoàng Lâm Nhu. Nên nói vấn đề kiểm soát vòng ngoài đúng thật là làm chuyện tốt.
- Nhưng con phải công nhận đến cả Hắc Lân mà mẹ nắm giữ cũng ở một cấp bật khá cao đấy! Thông qua khối lập phương con thấy được tổ chức phân bố khá tốt hèn chi ẩn núp được với cái truy nã hơn trăm quốc gia này. Nhưng xem ra Hắc Lân không thể để cho Hà Vi biết được nếu không đã kích với cô không nhỏ à.
- Ừ Tăng Anh Hùng đúng là không nên cho Hà Vi biết nhưng chỉ sợ khi cô bé ấy nắm giữ mảnh ghép của mình sẽ phát hiện thôi. Việc này làm mẹ hơi lo đấy.
Hoàng Lâm Nhu bây giờ mới nói ra suy nghĩ của mình đối với Thiếu Kiệt. Dù sao thì vấn đề bố cục huyết long có những thành viên nắm giữ chức vụ ở các nước dưới quyền của bà khá nhiều. Việc của Tăng Anh Hùng cũng như thế. Bên cạnh Hà Thúc nắm giữ thông tin quân đội thay vào đó báo cáo chuyển biến cần thiết về bà và tổng bộ là điều tối trọng yếu. Nếu Hắc Lân bị bại lộ thật sự không thể nào nhanh chóng bù đắp được thiếu khuyết này.
- Con nghĩ không đến nỗi như thế. Mỗi mãnh ghép sẽ có một tri thức khác nhau. Vốn con có được những cái nhìn như thế này bởi Khôi lập phương của con không phải xuất hiện trước đó được truyền đời như những mảnh ghép khác. Nếu không Lý Bân phải phát hiện ra con rồi chứ không phải đợi đến bây giờ.
Thiếu Kiệt nói ra nhận định của mình làm cho mẹ hắn thấy có phần khá đúng. Nếu thật sự mỗi mảnh có được đều biết trước những mối liên hệ như của Thiếu Kiệt thì khó khăn cho Huyết Long hơi nhiều những cơ sở bí mật được cài cắm bấy lâu nay đúng là hủy trong phút chốc.
- Việc Ngọc Nhi nắm giữ nó mẹ cũng thấy rồi đấy! Cô ấy cũng không có trạng thái giống con. Hoặc có lẽ trong lúc bất tỉnh Ngọc Nhi đã được nhận lấy tri thức gì đó mà cô ấy không nhớ được.
- Ừ như thế mẹ cũng an tâm phần nào. Nhưng muốn biết ra sao đợi Hà Vi thật sự nắm giữ cái mảnh ghép mới biết được. Mấy cái này thật sự nằm ngoài hiểu biết của mẹ rồi.
Gật đầu như xác nhận việc Thiếu Kiệt nói Hoàng Lâm Nhu cũng cảm thán. Nếu mỗi mảnh ghép nào cũng giống như của Thiếu Kiệt thì thật sự đúng là không ổn cho lắm với bất cứ thế lực nào.
- Cứ đợi xem họ có kết quả không đã. Hi vọng Hà Vi có tâm lý muốn tìm cho ra mảnh ghép của mình. Càng có ước muốn ca bao nhiêu. Thì mảnh tam giác ấy sẽ phản ứng lại bấy nhiêu. Dù sao thì nó cũng được nằm trong tay của cô ấy một lần. Cho dù có bị chứa đựng trong nước nhưng vẫn có thể tìm ra nếu thật sự Hà Vi muốn mình nắm giữ nó.
Cả Hoàng Lâm Nhu với Thiếu Kiệt bây giờ chỉ mong sao cho Hà Vi và nhóm người đang tìm kiếm Thanh Lân có thể lấy được mãnh ghép. Để biết được mảnh ghép của Hà Vi có thể nắm giữ điều gì quan trọng trong việc đối đầu sau này.
Tại Sân bay Ngọc Nhi với lại Thanh Trúc cùng vơi Hà Vi đang cố gắng tìm kiếm cho được Thanh Lân. Trạng thái lo lắng của Hà Vi là phải có cô hiện tại khá sợ Thanh Lân đã lên một chiếc may bay nào đó rời đi thì thật sự khó khăn cho việc cô thu hồi lại thứ mà Thiếu Kiệt nói thuộc về mình.
Hà Vi không có kinh nghiệm gì trong việc này nên mới đưa ra câu hỏi cho Thanh Trúc. Bởi trong cả ba người Thanh Trúc là người hiểu về các mảnh ghép này nhất
- Thanh Trúc! Cô thử nói xem làm sao để tôi cảm ứng được mảnh ghép của tôi.
- Đúng như Thiếu Kiệt nói thì chắc chắn cô sẽ tìm được. Vấn đề này tôi sẽ không rõ.Trong sổ tay tôi đúng là chưa có cách triệu hồi khi chưa nhỏ máu. Cô thử suy nghĩ về nó giống như Thiếu Kiệt chỉ Ngọc Nhi thử xem biết đâu lại hiệu quả. Không chừng sợ rằng nó cũng đã dính một chút máu nào đó của cô trong tai nạn thì sao.
Ngọc Nhi cũng gật gật đầu! Hiện tại khối tam giác của cô đang cầm đúng là có phát sáng nhưng ánh sáng rất nhỏ. Nhưng đây là dấu hiệu cho thấy có một khối tam giác đang ở trong sân bay giống như những gì Thiếu Kiệt nói.
- Hiện tại mảnh ghép này phát sáng nhưng nhỏ lắm giống như chỉ ánh lên một chút hoàn toàn giống trạng thái Thiếu Kiệt sau khi đặt khối lập phương của mình vào trong nước. Nó chỉ ảnh lên một chút phản ứng giống như thế. Mà tìm kiếm trong cái đồng người ở đây bây giờ chỉ còn có cách cầu vận may thôi.
Vùa nhìn mảnh ghép của mình vừa nói ra những gì theo suy nghĩ. Ngọc Nhi thấy được tìm kiếm một người ở sân bay như thế này thật sự là một việc khó khăn. Khó bởi vì quá nhiều người và mảnh ghép chỉ nhỏ nhoi giống như một mảnh đồ chơi.
- Trước mắt Ngọc Nhi với Thanh Trúc đi dạo một vòng thử. Tôi sẽ nói an ninh sân bay kiểm tra các hình x quang xem xét va ly của mọi người. Nếu hắn thu dọn nhanh tới đâu cũng phải đem theo valy và chắc chắn hắn sẽ không dám cầm mảnh ghép ở bên ngoài. Chỉ có thể để trong valy như thế dễ hơn cho chúng ta.
- Ừ! Tôi thấy cũng được. Như thế dễ hơn cho việc tìm kiếm.
Thanh Trúc thấy ý kiến này của Hà Vi không tồi dù sao rời đi qua máy bay ít nhất Thanh Lân người này phải cầm theo một túi xách hay va ly cần thiết để khỏi cho người khác thấy được mảnh ghép mà hắn đang giữ. Vì chỉ có như thế hắn mới thông qua được cửa khẩu an ninh. Nếu mang trong người khi đi qua cửa phát hiện kim loại chắc chắn sẽ phát sinh báo động.
- Được rồi chia nhau ra! Đồ của tôi chắc chắn tôi sẽ tìm về! Không thể để nó mất đi như thế này được! Thiếu Kiệt cần nó! Tôi cũng cần nó!
Cám ơn đọc giả TanChieuDe Đã Ủng hộ 1 kim đậu giúp tác tăng thêm thu nhập thank các bạn đã ủng hộ bộ truyện của mình viết
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Việt Tài Chính
Chương 542: Tôi Cần Nó
Chương 542: Tôi Cần Nó