TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Việt Tài Chính
Chương 644: Ủ Mắm

Khương Đào bên kia cũng ngạc nhiên. Trước giờ hắn biết Thiếu Kiệt không phải là người để tâm đến những người khác nói ra nói vào. Hôm nay Thiếu Kiệt lại nói hắn như thế nên Khương Đào cũng có dấu chấm hỏi lớn trong đầu.

- Thằng nhóc không phải cháu không quan tâm đến mấy thứ này sao. Tự nhiên hôm nay lại ngược đời để ý đến những thứ này thế? Mọi thường thì tùy ý lần này lại ngó trước nhìn sau thế này?

- Không phải là không muốn tùy ý nhưng thời điểm này nhạy cảm không ít. Chú không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho cháu với chứ. Việc Ngô Diệp hai nhà ở Ngọc Châu bị như vậy không ít có vài người nghĩ là có chút liên quan đến cháu giờ chưa xong việc đó tiếp thêm việc Văn Hạ chẵn khác nào đẩy cháu lên đầu sóng ngọn gió sao.

Thiếu Kiệt bây giờ nói ra suy nghĩ của mình. Hiện tại việc của hai gia đình ở Ngọc Châu tuy có thể dính dáng đến Thiếu Kiệt một ít nhưng trên thông tin truyền thông và những phương diện khác thì việc này là do một tay Lâm Phong làm nên dù có người nghi ngờ Thiếu Kiệt nhưng cũng không thể nói hắn được việc này.

Bởi vì người đứng đằng sau thao tác cái việc động trời này nếu mà bại lộ ra Thiếu Kiệt chắc chắn sẽ bị cách lý trong con đường làm ăn. Vì đi liền với lại Diệp Nhi không ít người làm ăn lâu năm và có chút quan hệ tuy nói có lẽ việc lần này không ảnh hưởng tới họ nhưng chắc chắn những người này về sau muốn làm ăn với Thiếu Kiệt thì họ cũng đề phòng không ít.

Trong kinh doanh nếu mà có tâm lý bất ổn không tin tưởng lẫn nhau giữa các đối tác thì việc làm ăn đó chắc chắn sẽ không có kết quả tốt.

Khương Đào nghe Thiếu Kiệt nói như thế suy nghĩ một lúc vì bây giờ hắn mới nhận ra rằng việc này đúng là có phần không tiện. Thiếu Kiệt hiện tại đang được nhiều người nhắm vào nếu không có động cơ thật sự để ra tay thì Thiếu Kiệt lại trở thành tâm điểm lớn nhất.

- Vậy thì phải đợi vài ngày nữa cũng được. Như thế thu thập chứng cứ đầy đủ rồi tiến hành luôn. Dù sao thì việc dàn xếp kết quả cuộc thi dù lớn hay nhỏ thì vẫn là vi phạm pháp luật. Có vẽ như những thằng nhóc đó cũng không hiểu biết luật pháp nhiều nếu không cũng không làm ra việc này.

- Văn Hạ là người như thế nào chủ biết thừa con và cháu hắn làm những việc như thế này cũng không có gì lạ. Bao che khuyết điểm để con mình muốn làm gì thì làm. Có chuyện lớn xảy ra thì bật làm bố mẹ bọn hắn giải quyết cho con mình. Như thế bọn chúng được nuông chiều quen rồi thì sẽ không biết việc này là phạm pháp thôi. Vì quan niệm của bọn chúng là trời sập xuống bố mẹ bọn hắn khiêng mà.

Thiếu Kiệt sau khi nghe Khương Đào nói về những việc của con và cháu của Văn Hạ, hắn chỉ mỉm cười nói ra những đạo lý mà mình cho là chính xác nhất đối với việc rút kinh nghiệm từ những cái nhìn của mình và những tạo hình nhân vật của đám phản diện não tàn trong các loại tiểu thuyết mạng mà hắn đã đọc.

- Thôi đi ông tướng! Bớt giản đạo dùm con cái đi. Giờ quyết định thế nào đây! chỉ đánh bên dưới thôi hay là sử luôn những người ở trên.

Khương Đào cố gắng kéo chủ để về lại chuyện chính. Hắn muốn biết Thiếu Kiệt sẽ chọn phương án nào cho việc này.

- Cũng không nhiều lắm đã trảm được thì trảm thoi. Dù sao cũng bỏ sót một người nên mới dẫn đến chuyện này. Cứ như thế để đầu đủ chứng cứ rồi làm luôn lúc đó. Cháu cũng không cần ra mặt mọi thứ đã xong chú chỉ cần giải quyết lấy chiến tích được rồi. Đôi khi những vụ án mà từ những việc nhỏ nhặt kéo ra mới vui. Chỉ cần như thế là đủ rồi.

Khương Đào nghe Thiếu Kiệt nói như thế cũng mỉm cười. Hắn hiểu Thiếu Kiệt định nói gì và làm như thế nào. Nhìn mọi chuyện tưởng chừng như không liên quan gì đến nhau nhưng mọi thứ đều có sự liên kết nhất định. Chỉ cần tìm đúng điểm mấu chốt là được. Mà việc này thì bản thân Khương Đào không cần Thiếu Kiệt phải chỉ dẫn mình.

- vậy đi! Nghe ý cháu là muốn làm minh bạch tiền ở đâu mà hai thằng nhóc đó sử dụng rồi. Việc này cứ để chú khuya rồi ngủ sớm đi. Ở bên này chú sẽ lo mọi việc đến đúng thời điểm thích hợp thì ra tay.

Nói rồi Khương Đào cúp máy Thiếu Kiệt đặt điện thoại để lên trên bàn. Nhìn qua Hà Vi thở dài lắc đầu ngao ngán.

- Thiệt muốn yên thân mà cũng không được. Có vẻ như lần này anh phải đích thân đi đánh giải game rồi. Vốn định để cho đám Lý Bân, Lâm Vũ làm thôi là được. nhưng xem ra có một số thứ vẫn cần chính mình ra tay mới ổn.

- Em thấy anh cần giải trí một chút cũng tốt đấy sắp tới anh giải quyết đống này chắc không thể nào dễ dàng được đâu.

Hà Vi vừa cười vừa chỉ vào đống ổ cứng trên bàn. Khải Huy lúc này đã lấy cái hộp chứa ổ cứng trong thùng còn lại đặt lên bàn cho Thiếu Kiệt nhìn lại trong thùng nhựa bây giờ cũng khác nhiều thủy Ngân Thiếu Kiệt thở dài nói.

- Giớ mới tới việc quan trọng này. Ba cái kia bây giờ mới là lúc quan trọng để thử đây. Tạm thời không biết thủy ngân này để làm gì cứ thử nó với mấy khối phiền toái này trước đã.

Thiếu Kiệt vừa nhìn lấy cái thùng thủy ngân vừa cầm lấy cái hộp chứa đựng ba cái mảnh ghép mà hắn đang giữ. Suy nghĩ một chút vấn đề gì đó. Thiếu Kiệt vội chạy vào trong nhà bếp. Lục lọi tìm kiếm thứ gì đó mà hắn cho là có thể sử dụng được.

Khải Huy thấy Thiếu Kiệt như thế cũng nhìn lấy Hà Vi như muốn hỏi Thiếu Kiệt định làm gì việc này. Tỏ rõ như mình không biết ý định của hắn ra sao. Hà Vi cũng nhún vai một chút. Sau một lúc lâu Thiếu Kiệt mới từ trong nhà bếp trở lại. Trên tay hắn cầm theo năm cái lọ thủy tinh. Đến cả nắp vặn cũng bằng thủy tinh.

- Giờ có thể làm một bài kiểm tra được rồi. Trước mắt sử dụng lần lượt từng cái xem như thế nào đã.

Thiếu Kiệt bước đến bên bàn bắt đầu mở lấy cái hộp nước đang chứa đựng mấy mảnh ghép lấy ra một cái nhanh chóng bỏ vào trong một lọ thủy tinh rỗng và đặt đó. Hắn chưa đậy nắp vì muốn xem thử những mảnh ghép này có phản ứng với nhau khi không ở môi trường nước mà trong hộp thủy tinh thì như thế nào.

Hắn lấy thêm một mảnh ghép nữa từ trong hủ nước. Khi mảnh ghép vừa rời khỏi môi trường nước thì cả hai hiện lên sự cộng hưởng thấy rỏ. Bằng chứng là cái khôi lập phương của Thiếu Kiệt đang cầm trên tay và mảnh ghép đang bị lọ thủy tinh đậy lại cũng phát sáng.

Khải Huy với Hà Vi lúc này cũng căn thản. Thiếu Kiệt bây giờ mới đặt Khối lập của mình vào lại trong nước và đem mảnh ghép đang bị úp trong lọ thủy tinh đậy thật chặt lại.

Hắn muốn biết nếu đã đóng nắp rồi thì những thứ này có phát sinh điều vừa diễn ra hay không và khi nó được bỏ vào trong thùng đang chứa thủy ngân thì ra sao.

Một lần nữa mảnh ghép trong lọ thủy tinh bị đóng chặt nắp lại phát sáng nhè nhẹ khi mà Thiếu Kiệt vừa lôi cái khối lập phương của mình ra khỏi mặt nước. Nhưng lần này cái lọ thủy tinh của mảnh ghép kia bị Thiếu Kiệt ném ngay vào trong thùng nhựa thủy ngân.

Ánh sáng của mảnh ghép từ từ ảm đạm xuống và hơn thế là sự dao động khi ở xa khối lập phương của hắn cũng dần dần biết mất. Cái lọ thủy tinh từ từ chìm xuống lúc đó cái khối lập phương trên tay hắn cũng dừng lại cái anh sáng nhè nhẹ của mình.

- Xem ra những thứ này trong môi trường thủy ngân thì sẽ không có vấn đề gì. Như thế thì xem như có cách an toàn cho mấy cái này rồi.

Hà Vi cũng thấy được những gì vừa mới diễn ra cô nói ra ý nghĩ của mình về chuyện này. Nếu như để mấy cái khôi lập phương này trong đống thủy ngân thì xem như có biện pháp an toàn hơn là một cái hũ chứa toàn nước mà Thiếu Kiệt đã sử dụng.

- Như thế này thì có phần tiện cho việc bảo đảm an toàn cho nó nhưng mà nếu muốn lấy ra thì cũng không phải đơn giản. Thôi kệ nhưng mà đã có cách cất vào thì sẽ có cách lấy ra.

Thiếu Kiệt nhìn vào cái thùng vị trí mà cái lọ thủy tinh mà hắn ném vào chìm xuống nói một câu. Bây giờ Thiếu Kiệt mới cầm lấy cái lọ thủy tinh bỏ luôn khối lập phương của mình và lấy ra mấy mảnh ghép còn lại lần lượt từng cái đậy nắp lại và cho vào trong thùng.

- Xong rồi! sau này cái thùng này để ở trong phòng ngay góc đó là được. Nếu nhìn bên ngoài không ai nghĩ cất đồ quan trọng đâu. Lát nữa hai anh em mình kéo nó lại đó là được rồi anh Huy.

- Thiếu Kiệt để ở bên ngoài như thế này ổn không đó Thiếu Kiệt. Anh thấy việc này hơi bị nguy hiểm đây lỡ như có người nào đụng tới nó thì sao? Sợ rằng không ổn lắm.

Khải Huy thấy Thiếu Kiệt chỉ vào góc tường nơi vị trí hắn định đặt cái thùng thủy ngân này. Thuộc về một chỗ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường. Việc này chẳng khác nào công khai cả nơi cất giữ nhưng mảnh ghép ra ngoài.

- Không sao Chỉ cần đem cái thùng dán kín lại là được bên ngoài dán thêm tờ giấy. Ủ Mắm. đố ai dám mở ra. Nhất là quan trọng là họ có đủ tự tin để nghe mùi mắm hay không mới là chuyện đáng nói.

Khải Huy với Hà Vi cũng há hốc mồm việc này mà Thiếu Kiệt hắn cũng nghĩ ra được. Chỉ trừ khi nào có người thật sự quen thuộc với cái mùi cá sống ướp muối để cá ươn lên làm mắm thì mới đụng đến cái thùng này. Nếu không chẳng ai dại gì làm ô nhiễm bầu không khí xung quanh.

- Thôi mọi thứ xong rồi. Nghĩ ngơi thôi Để anh em mấy cái này về phòng có gì cất trong đó rồi xem từ từ chứ một đống này cũng không thể nào để đây được.

- Ừ trước hết là em đợi một chút rồi mới đi ngủ được. Lỡ như giống như lần đó cũng không hay ho gì. Thôi thì đề phòng tốt hơn.

Hà Vi đáp lại Thiếu Kiệt một cầu. Khải Huy cũng gật đầu. Dù sao việc Thiếu Kiệt lấy ra mấy mảnh ghép kia cũng có chút phiền phức nên thức một chút cũng không hại gì. Thiếu Kiệt nghe gật đầu đáp lại

- Ừ vậy cũng được anh sẽ đem hai cái này đi cất rồi ra phòng khách ngồi xem tivi một chút xem thế nào.

Đọc truyện chữ Full