TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Việt Tài Chính
Chương 688: Phong Bế (1)

Lâm Kiệt bây giờ cũng giật mình đứng bật dậy. Bởi vì tờ báo in hình rất rõ ràng. Một vụ án có thể nói cực kỳ nghiêm trọng mà người phá án lại là Lâm Phong trong khi đó ông cũng không biết gì về việc này.

- Vụ án này xem như là một chiến tích cho Lâm Phong không phải chúng ta cần nó phát triển sao? Như thế càng tốt chứ sao.

Lâm Hông vốn tưởng rằng Lâm Kiệt đã nhận ra thứ cần thấy nhưng hắn bị chú ý bởi những hình ảnh nổi bật của cả trang báo không hề để ý đến một mẩu tín tức nhỏ bên dưới.

- Ông đúng là! Tôi nói ông chỉ nhìn vào những thứ được đăng tin thôi sao. Ông có phải người trong thể chế không thế. Ông nhìn góc phải bên dưới bài bào nói gì.

Bực tức khi Lâm Kiệt không thấy được tin tức nhỏ đó. Lâm Hồng nói thẳng ra vị trí để cho Lâm Kiệt có thể thấy được. Nói xong bà kéo ghế ngồi xuống trước mặt Lâm Kiệt như muốn chờ đợi phản ứng của hắn như thế nào?

Khi được Lâm Hồng đưa ra vị trí của tin tức mà bà muốn cho hắn đọc. Lâm Kiệt bây giờ mới nhíu mày nhìn vào góc phải tờ bào. Thường ông cũng không đọc những tin tức nhỏ như như thế dường như nó chỉ là một tiêu đề và số thứ tự trang báo để nói nội dung thông tin cần thiết.

Ở đó ghi rõ về việc tổ chức một lễ truy điệu nào đó cho những người đã mất vào ngày hôm qua. Và số trang thông tin cần thiết. Lâm Kiệt nhíu mày một cái nhìn theo số trang của tờ báo mở ra bên trong. Đưa ánh mắt nhìn những tiêu đề trang báo để kiếm thông tin cần thiết mà hắn muốn tìm.

Lâm Kiệt nhanh chóng nhìn vào nội dung mà hắn đã tìm được. Nhíu mày một cái vốn định ngồi xuống đọc xem tin tức gì mà Lâm Hồng phẫn nộ như thế này đến tìm hắn.

Nhưng không đợi hắn hoàn thiện động tác của mình. Hai tay đang cầm tờ báo đưa trước mặt đập thẳng xuống bàn.

“ RẦM!”

- Như vậy là thế nào tại sao lại có chuyện này. Hai người này tại sao mà chết! Thông tin chính xác đâu? Sao tất cả không nhận được một chút gì từ việc này. Không lý nào lại như thế.

- Ông đừng có hỏi câu đó chúng tôi phải hỏi ông mới đúng đấy. Ông nói xem nếu ông không biết thì bọn tôi biết chuyện này sao. Ngay cà việc này bị che giấu bởi một vụ án của con ông thì nó không thể nào lý giải được. Đúng lý ra những vụ án thế này ông phải bảo Lâm Phong báo cho mình một tiếng đằng này thì sao

Lâm Kiệt ngồi thừ xuồng ghế nhìn chằm chằm vào trang bìa của tờ báo. Hắn hiểu rõ vụ án này được công bố rình rang như thế này chủ yếu là để đánh lạc hướng dư luận và để thu hút lượt người bỏ qua cho những thông tin nho nhỏ như thế này.

Hai tay gác lên bàn chống cằm im lặng suy nghĩ thật lâu. Giữa việc Lâm Phong trước giờ hoàn toàn nằm ngoài kiểm xoát của mình. Lâm Kiệt thấy việc này vẫn bình thường. Vì trước giờ Lâm Phong không nhờ hắn hoặc gia thế của mình vẫn đi được đến chức vụ hiện tại. Nhưng đem việc này với Lợi ích của gia tộc thì nó hoàn toàn không nghĩ lý gì. Nếu ông đem công việc của Lâm Phong để hắn báo cáo với mình như thế thường xuyên thì cũng không phải.

- Ông còn suy nghĩ gì nữa. Giờ là lúc cần tìm các khắc phục mối quan hệ của ông và thằng nhóc đó đấy. Tôi thấy ông không quan tâm con cái đến mức mà nó làm những việc lớn như thế này mà cũng không báo là không ổn rồi.

Lâm Hồng nhìn Lâm Kiệt suy tư về những gì đã diễn ra lắc đầu bước đến bên bàn trà rót cho mình một tách trà từ cái ấm trên bàn. Hiện tại theo bà thấy thì vấn đề này phần lớn thuộc về Lâm Kiệt không quản được việc của con mình.

Lâm Kiệt lúc này cũng không thể trả lời cho Lâm Hồng biết những suy nghĩ của mình. Hắn đang tìm cách để có thể xoay chuyển những gì đang diễn ra của họ. Vì nhìn vào thực tế có thể thấy được toàn bộ việc sắp xếp của Hà Thúc và việc họ bị đưa vào thế bị động bị phong bế toàn bộ các thứ thông tin cho đến khi mọi việc được giải quyết.

Bên ngoài tiếng bước chân vội vã. Lâm Kiệt với Lâm Hồng cũng khá bất ngờ trong căn nhà này làm gì có người nào chạy như thế thật sự mất phong độ. Nhưng rồi cánh cửa được mở ra một cách thô bạo.

“ Rầm ”

- Lão già kia lão quản được Lâm Phong không nếu không thì nói một tiếng! Như thế này thì làm sao bọn tôi sống!

Lâm Kiệt với Lâm Hông cũng nhíu mày bởi lần đầu tiên họ thấy Lâm Thanh Hải với dáng vẻ giận dữ như thế này. Hắn đẩy tung cánh cửa đập vào vách tường để lại một vết lúng của bức tường bởi cái nắm cửa ở phía trong đập vào. Và kèm theo đó là cái tay năm cửa bên trong cũng bị biến dạng bung cả ra ngoài.

- Ông có việc gì cũng từ từ nói chứ. Ông làm như thế còn mặc mũi ở đâu nữa. Người ngoài nhìn vào thế nào hả. Chuyện gì mà ông lại nổi điên như vậy đừng nói với tôi là ông cũng giống như Lâm Hồng vì mấy cái tin tức sáng nay đấy.

Lâm Kiệt bây giờ cũng bực tức phẫn nộ đứng bật dậy khỏi cái ghế của mình nhìn Lâm Thanh Hải nói ra lời trút một tâm trạng. Hắn đang suy nghĩ vấn đề khó giải quyết này giờ lại có người làm phiền vì nó như muốn đốc thức hắn phải nhanh chóng tìm ra cách giải quyết thì Lâm Kiệt hắn không chịu nổi.

- Ông con nói! Ông nói hay nhỉ. Ông có biết tất cả mọi thứ chống đỡ Lâm gia đến hiện tại từ các thứ quan hệ cho đến những thứ như mật báo tin tức từ đâu không. Tôi nói ông hôm nay không làm việc này cho ra lẽ thì sau này sẽ không có cái gì viện trợ nữa hết cắt cắt hết.

Lâm Thanh Hải cũng đáp trả lại với một giọng cương quyết với những việc sắp tới một cách không khoan nhượng. Để cho Lâm Kiệt và Lâm Hông cũng khá bất ngờ. Dù trước giờ mọi thứ đề do Lâm Thanh Hải quản lý bên đó về vấn đề chi phí ngoại giao các thứ. Giờ nếu mà những thứ này đều bị cắt đứt thì xem như họ cũng không có đường nào mở rộng được những cơ sở cần thiết nếu cần.

- Thanh Hải ông làm gì mà nóng giận vậy. Chuyện gì từ từ nói. Ông phải nói rõ ra vấn đề chứ. Việc hai người kia chết tôi đã biết rồi. Ông làm gì mà như ai cắt đứt đường tiền tài của ông vậy?

Lâm Hồng thấy nếu mà cứ để Lâm Kiệt nói chuyện chắc chắn chuyện này sẽ làm ra xích mích lớn nên không đợi hắn lên tiếng bà đã thay hắn nói ra việc cần thiết.

Lâm Thanh Hải bây giờ cũng ngơ ngác. Hắn không biết Lâm Hông nói đến người nào mới nhìn bà hỏi lại.

- Người nào! làm gì liên quan ở đây. Tôi đến đây cần một lời giải thích thằng Lâm Phong con ông tà không những đoạn tài lộ của tôi mà còn bị treo một vài thứ sắp tới lâm vào cảnh thiếu trước hụt sau đây này. làm gì đến vì hai người nào. Hôm nay ông ta không cho tôi một lời giải thích rõ ràng thì đừng hòng.

Lâm Hồng thấy Lâm Thanh Hải bước đến bên bàn trà nhìn về phía Lâm Thanh Hải với giọng điệu vừa nãy. Bà hiểu hắn không phải tới vì thông tin hai người Ngô Diệp chết mà là vì một mục đích khác.

- Vậy ông đến đây vì việc Lâm Phong những nó đã làm gì mà đoạn tài lộ của ông. Ông phải nói. còn việc hai người kia thì Lâm Hông nói cho ông ta biết đi tôi giờ còn đang suy nghĩ cách giải quyết rắc rối đấy.

Lâm Kiệt thấy hai người đến với mục đích khác nhau hắn thầm thở phào nhẹ nhóm nếu mà việc của Lâm Phong thì có thể sử lý từ từ nhưng hắn không hiểu con mình lại làm ra chuyện gì đến mức Lâm Thanh Hải thấy được nguy cơ như thế này.

Lâm Hồng gật đầu bước đến cầm lấy tờ báo trên bàn của Lâm Kiệt đưa cho Lâm Thanh Hải nói.

- Ông xem đi! Tin tức thế này lớn hơn chuyện của Lâm Phong không?

Lâm Thanh Hải thấy tờ báo đáp lại một câu bởi hắn đã đọc báo và bên dưới báo cáo tình hình không khả quan lắm nên hắn mới đến đây.

- Tôi đọc rồi. Thằng Lâm Phong nó làm tôi đang điêu đứng này phá án thì phá án nhưng liên quan đến kinh doanh của tôi thì hắn cũng phải báo một tiếng để tôi chuẩn bị chứ.

- Không ông nhìn đây! Cái tôi muốn nói là việc này! Không phải là bài báo chiếm gần nữa trang mà ông nói. Nếu ông đọc xong thấy nó quan trọng hơn việc kia thì cứ tiếp tục với lý lẽ của mình.

Lâm Hồng biết hắn hiểu lầm nên mở ra trang bào cần thiết chỉ vào một mục tin tức nhỏ ở một góc trong tờ báo, Lâm Thanh Hải cũng nhìn bà một cái rồi mới theo hướng ngòn tay của Lâm Hồng nhìn vào.

Không quá khó để tiêu hóa những tin tức được Lâm Hông chỉ cho mình. Lâm Thanh Hải lúc này im lặng đọc một lượt ánh mắt trừng lớn như không thể tin vào những gì mình đang thấy. Hắn chụp lấy tờ báo đặt trước mặt thật sát. Như cô nuốt từng chữ trong những dòng thông tin vừa thấy.

- Chuyện này? Chuyện này là thật?

Lâm Thanh Hải đôi môi mấp máy như cô nói ra thành lời. So với việc của hắn thì hai người Ngô Diệp cùng chết một lúc đến bây giờ chỉ còn làm lễ truy điệu nữa thôi thì chuyện của hắn không bằng. Tiền tại có thế kiếm về được nhưng tin tức cao tầng mà còn bị phong bế phải thông qua việc đọc báo mới biết được thì chuyện này thật sự nằm ngoài khả năng của hắn.

- Theo phán đoán của tôi thì việc này một trăm phần trăm là sự thật còn việc của ông liên quan gì đó đến Lâm Phong thì có vẻ như đám người kia vừa lợi dụng một mũi tên bắn trúng hai con chim rồi đấy. Ông xem Lâm Kiệt ông ta còn suy nghĩ nát óc để đối phó giờ thêm chuyện của ông nữa chắn ông ta điên mất. Mà Chuyện của ông là chuyện gì đến mức ông hùng hổ dọa người đến đấy còn phá hỏng cửa nữa thế?

Lâm Hồng dùng lời nói nhỏ nhẹ của mình để cho Lâm Thanh Hải bình tâm trở lại. Nếu một tin tức đủ để chấn động hơn cả việc riêng của Lâm Thanh Hải thì chỉ có thể kéo hắn đến một thứ lớn hơn rồi hạ thấp xuống để hắn thấy việc của mình là không đáng kể.

Đọc truyện chữ Full